Chương 1: Thái tử gặp chuyện

Cảnh xuân thật yên bình và vui tươi, hoa viên trong phủ Thừa Ân là một khu vườn với mà sắc rực rỡ, bướm bướm bay lượn.

Trên mặt nước lung linh, một đám công tử trẻ tuổi, cao quý đang thi nhau đấu bắn cung. Những thiếu niên mặc áo gấm tràn đầy khí thế, giương cung bắn tên, thỉnh thoảng có những âm thanh ngưỡng mộ, khen ngợi truyền đến.

Bên kia hồ, các tiểu thư con gái của các quan lại trong triều đang tập trung nhìn về phía đối .

Khi nhìn thấy thiếu niên mặc áo gấm bắn trúng liền mấy mũi tên, các nàng không khỏi vỗ tay tán thưởng, trong mắt lóe lên tia.

“Là Tam hoàng tử điện hạ.”

“Tam hoàng tử quả nhiên bắn cung giỏi.”

.....

Hai bên gò má của các nàng đều đã đỏ bừng, họ hận không thể xuyên qua mặt hồ này, đến bờ bên kia để tận mắt nhìn thấy vẻ đẹp của Tam hoàng tử.

Tam hoàng tử Tần Hạ có danh tiếng tốt ở kinh thành, hắn hiền lành, lịch sự lại có tài văn chương xuất sắc và giỏi võ thuật. Điều này đã khiến các tiểu thư ở kinh thành không khỏi ngưỡng mộ. Bất cứ nơi nào Tam hoàng tử xuất hiện, vô số tiểu thư sẽ tìm cách tiếp cận hắn.

Nhìn thấy Tam hoàng tử ở bên trên, bọn họ cũng ngẩng cổ nhìn lên.

Hôm nay phủ Thừa Ân tổ chức yến tiệc mừng xuân.

Phủ Thừa Ân là nhà mẹ đẻ của cựu hoàng hậu, cũng là nhà ngoại của Thái tử điện hạ. Tuy rằng hắn không có quyền lực, nhưng ở trong lòng hoàng đế thái tử là đứa con mà ông yêu thương và cưng chiều nhất. Có thái tử làm chỗ dựa, phủ Thừa Ân ở kinh thành cũng có chút danh tiếng.

Tiệc mừng xuân của phủ Thừa Ân vô cùng náo nhiệt, hàng năm đều được tổ chức, mời các nam nữ trẻ tuổi của các gia đình quý tộc đến dự tiệc.

Mọi người đều biết rằng tiệc mừng xuân của phủ Thừa Ân thực chất cũng tương tự như một yến hội.

Đặc biệt là các hoàng tử đã đến độ tuổi thành gia lập thất, rất nhiều quan viên trong triều muốn gả nhi nữ của mình cho hoàng tử. Vì thế tổ chức yến hội chính là cơ hội để họ có thể xem gả nhi nữ của mình cho ai là thích hợp nhất.

Hôm nay là ngày xuân yến, ngoài các nam nữ quý tộc trong kinh thì còn có Thái tử, Nhị hoàng tử, Tam hoàng tử. Tuổi tác của ba vị hoàng tử cũng không có cách biệt lắm.

Nhị hoàng tử Tần Minh và Tam hoàng tử Tần Hạ do hai phi tần trong cung sinh ra, thu hút sự ngưỡng mộ của vô số tiểu thư trong kinh thành.

Hôn sự của họ cũng là mối quan tâm hàng đầu của các đại thần trong triều.

Về phần Thái tử, hắn tự có hoàng đế quan tâm, hôn sự của thái tử có quá nhiều xung đột lợi ích, các đại thần cũng không dám ý kiến nhiều về hôn sự của thái tử, cuối cùng đành để hôn sự của thái tử cho hoàng đế quyết định.

Trong phòng khách, lão phu nhân của phủ Thừa Ân đang trò chuyện cùng một nhóm tiểu thư quý tộc.

Nghe tin Nhị hoàng tử và Tam hoàng tử cùng một nhóm công tử bên hồ để thi bắn cung, các phu nhân không khỏi che miệng cười lớn, khen ngợi kỹ năng bắn cung tinh xảo của hai vị hoàng tử.

Lão phu nhân hỏi: “Sao ta không thấy Chí Nhi?”

Lời này vừa nói ra, sắc mặt của các phu nhân đều ngưng trệ, tựa hồ ngay cả bầu không khí lúc này cũng có chút đình trệ.

Lão phu nhân đã lớn tuổi, năm đó bởi vì phu quân bà qua đời quá bi thảm, khóc đến mức hai mắt đều đã bị mù nên không nhìn thấy phản ứng của các phu nhân.

Nha hoàn bên cạnh nhẹ nhàng nói: “Lão phu nhân, Thái tử điện hạ hiện đang ở Bích Uyển.”

Bích Uyển nằm ở phía Đông Bắc của vườn hoa trong phủ Thừa Ân. Nó nằm trong một khu vực yên tĩnh, bình thường rất ít khi có người qua lại. Thái tử mỗi lần đến phủ Thừa Ân thường sẽ nghỉ ngơi ở đó.

Tuy hôm nay là ngày xuân yến, Thái tử hiển nhiên đối với điều đó một chút hứng thú cũng không có, sau khi vào phủ liền lập tức đi về phía Bích Uyển tránh mặt.

Lão phu nhân khó chịu: "Chí nhi như thế nào lại đến chỗ đó lười nhác? Hôm nay là ngày xuân yến, Chí Nhi tránh mặt như vậy thì làm sao tìm được thê tử?”

Mọi người mỉm cười.

Thừa Ân phu nhân cười nói: “Lão phu nhân, vốn dĩ người cũng biết, điện hạ là người thích yên tĩnh, không thích náo nhiệt cho nên ngài ấy vừa đến phủ đã đi Bích Uyển.”

Lão phu nhân nghe xong không khỏi thở dài: “Bất quá, Chí nhi cũng đã đến tuổi thành thân, không biết thằng bé sẽ chọn ai làm Thái tử phi."

Hôn sự của Thái tử Tần Chí là mối quan tâm hàng đầu của lão phu nhân. Tuy nhiên, Thái tử năm nay đã 18 tuổi, hoàng đế vẫn chưa có ý định chọn Thái tử phi. Trong bữa tiệc xuân yến này, hoàng đế lại muốn phủ Thừa Ân xem xét hôn sự cho Nhị và Tam hoàng tử. Nhưng ông lại không đề cập đến hôn sự của Thái tử. Làm sao mà lão phu nhân có thể không lo lắng cho được.

Thực ra Thừa Ân phu nhân cũng biết chút ít nội tình nhưng không thể nói cho lão phu nhân biết được.

Thứ nhất, sức khỏe của lão phu nhân không tốt, ngay cả Hoàng đế cũng rất quan tâm đến sức khỏe của bà, chuyện của Thái tử khiến bà lo lắng cũng không tốt. Thứ hai, hôn sự của Thái tử có liên quan đến sức khỏe của Thái tử, không thể tùy tiện tiết lộ với bên ngoài.

Đang nói chuyện thì ma ma trên tay cầm hộp gấm từ bên ngoài nhanh chóng bước vào phòng khách, trong mắt lộ vẻ lo lắng, bà ghé sát vào tai Thừa Ân phu nhân nói nhỏ.

Thừa Ân phu nhân mặt biến sắc, đột nhiên đứng dậy, thu hút sự chú ý của mọi người xung quanh. Nàng gượng cười và nói xin lỗi: "Ta có chút việc cần xử lí, xin lỗi không thể tiếp tục cùng mọi người trò chuyện."

Nàng quay đầu về phía lão phu nhân nói: “Nương, con chợt nhớ ra trong bếp còn có chút việc cần phân phó, bây giờ con phải qua đấy một lát."

Lão phu nhân mỉm cười gật đầu.

Mọi người đều tỏ ra thông cảm và nhanh chóng để cho nàng đi.

Thừa Ân phu nhân vừa rời đi, trên mặt mọi người dù vẫn tươi cười nhưng không tránh khỏi có chút lơ đãng.