Chương 20

Editor: L’espoir

Nhưng bây giờ anh lại trầm mặc không nói gì, tiếp nhận tác động của nước lạnh, trong lòng Giản Vi ngược lại có chút khó chịu.

Sự im lặng của anh giống như lớn tiếng tuyên bố rằng cô đang bắt nạt một người mù.

Giản Vi nhìn Thẩm Dữ Bạch đi tắm như đang bị tra tấn, cảm giác tội lỗi trong lòng dâng lên như thủy triều.

Cô không nhịn được bước tới, đổi nhiệt độ nước thành nước nóng bình thường.

“Cảm ơn.”

Thẩm Dữ Bạch không thấy nhìn, nên nói lời cảm ơn theo hướng ngược lại với Giản Vi.

Ngón tay Giản Vi siết chặt, “Không cần phải cảm ơn tôi.”

Thẩm Dữ Bạch lộ ra một nụ cười trên mặt, “Nhiều ngày như vậy, đây là lần đầu tiên chị Trương cho tôi nước nóng.”

Giản Vi cảm giác trái tim co rút.

Đừng thông cảm với ma quỷ! Đừng thông cảm với ma quỷ!

Giản Vi thầm niệm mấy chục lần trong lòng, cho dù Thẩm Dữ Bạch ở đây có bị ngược đãi nhiều hơn nữa thì cũng không liên quan gì đến cô.

Hơn nữa tương lai Thẩm Dữ Bạch sẽ biến thành tên biếи ŧɦái, những người từng bắt nạt anh nhất định sẽ bị anh trả thù gấp ngàn lần vạn lần.

“Chị Trương, chị có thể ra ngoài một chút được không? Tôi đang tắm nên không thuận tiện lắm.” Lúc Thẩm Dữ Bạch nói lời này, có thể thấy rõ hai má anh đỏ bừng.

Hiển nhiên bị phụ nữ nhìn tắm rửa khiến Thẩm Dữ Bạch cảm thấy rất xấu hổ.

“Thiếu gia đi lại không tiện, nếu tôi đi ra ngoài, lỡ như hiếu gia ngã xuống thì phải làm sao bây giờ? Thiếu gia thật đúng là không nghe lời một chút nào.”

Giản Vi hoàn toàn không có ý định rời khỏi phòng tắm.

Dáng người Thẩm Dữ Bạch không đáng để nhìn, kiếp trước cô bị Thẩm Dữ Bạch coi là công cụ tiết dục, đời này nhìn anh tắm rửa thì có gì mà thẹn thùng chứ?

Nên để Thẩm Dữ Bạch nếm trải cảm giác xấu hổ bị người ta quan sát trần trụi.

Thẩm Dữ Bạch thấy Giản Vi không muốn rời đi, anh cũng không có cách nào đẩy Giản Vi đi, đành phải tiếp tục cởϊ qυầи, toàn thân trần trụi đứng dưới làn nước lạnh.

Nhưng mà khi anh cúi đầu xuống, một tia sáng sắc bén lóe lên trong mắt anh.

Làn da của Thẩm Dữ Bạch là da trắng lạnh, cho dù phơi dưới ánh nắng mặt trời hai tiếng đồng hồ cũng không thấy đen đi chút nào.

Hai tay hắn di chuyển trên cơ ngực trần trụi, trước khi hai chân tàn tật Thẩm Dữ Bạch là một người rất thích vận động, cơ ngực của hắn cường tráng đầy đặn, bên hông cũng có tuyến nhân ngư hoàn mỹ cùng sáu múi cơ bụng.

***

L’espoir: Cầu ánh kim ạ