Chương 3.3: Tô Thanh Lan (3)

Khả năng nhảy của Tô Thanh Lan, người nghiêm túc với từng phần nhảy, không có gì nổi bật, và khả năng cảm nhạc để nhảy cũng có vấn đề lớn. Sau một cuộc tranh luận sôi nổi, cuối cùng các cố vấn đã đánh giá C.

Tài năng rap của cậu có thể bù đắp những thiếu sót ở những lĩnh vực khác ở một mức độ nhất định, và nó vẫn rất đáng để mong đợi. Kỹ năng nhảy có thể được cải thiện bằng cách tăng gấp đôi thời gian luyện tập trong lần huấn luyện tiếp theo. Cố vấn Lại Dư Hàn cũng sẽ tập trung vào việc huấn luyện cậu ấy về kỹ năng ca hát.

Dựa vào phần rap nổi bật của mình, ngay cả khi giọng hát và vũ đạo không thể cải thiện rõ rệt trong thời gian ngắn, cậu ấy vẫn có thể tập trung vào phần rap trong màn buổi diễn ra mắt. Rốt cuộc, màn trình diễn trên sân khấu của nhóm nam sẽ được phân chia theo chuyên môn của họ.

Tô Thanh Lan, người nhận được đánh giá, chạy lon ton lên các bậc của kim tự tháp. Cho đến khi mọi người hoàn thành đánh giá ban đầu, chỗ ngồi vẫn không thay đổi trong thời gian này.

Chỗ ngồi của mọi người hiện được chọn ngẫu nhiên theo thứ tự xuất hiện. Tô Thanh Lan vào trường quay theo thứ tự cuối cùng vì anh ấy không ký hợp đồng với bất kỳ công ty nào. Vào thời điểm đó, người trước mặt anh ấy là một trong số ít thực tập sinh cũng không ký. Một điều nữa, tuổi hai người cũng cũng tương đương, Tô Thanh Lan rất vui vẻ chọn vị trí bên cạnh anh.

Có quá nhiều học viên, và Tô Thanh Lan không thể tìm thấy chỗ ngồi của mình trong một lúc. Từng người một, cậu tìm những chàng trai đã ngồi cạnh cậu, và mái tóc đen đơn giản và sảng khoái của bên kia khá nổi bật giữa những thực tập sinh đầy màu sắc—

"Tôi đã trở lại!" Tô Thanh Lan hai tay ôm eo, xuyên qua đám người, ngồi xuống bên cạnh Tần Lộ.

Thiếu niên tóc đen có vẻ tương đối ít nói nghe vậy ngẩng đầu nhìn lên, có lẽ là bởi vì đuôi mắt hơi nhướng lên, lông mi dài mảnh. Tô Thanh Lan sững sờ nhìn anh một lúc, và luôn cảm thấy cơ thể anh ở trên người mình. Có một khí chất độc đáo khiến anh ấy trông khác biệt với những người khác.

Thật xa lạ. Tô Thanh Lan, người có trực giác của một con vật nhỏ ở một mức độ nào đó, luôn cảm thấy rằng Tần Lộ cách đây không lâu đã không cho anh cảm giác đặc biệt như vậy.

Anh gãi đầu, không nghiêm túc. Tô Thanh Lan chỉ đang chuẩn bị ở hậu trường và không thể xem màn biểu diễn của Tần Lộ. Vừa mở mắt liền nhìn thấy trên quần áo Tần Lộ có một chữ C màu vàng, lập tức nhe răng cười.

Tô Thanh Lan đứng dậy cho Tần Lộ xem điểm của mình, hai mắt sáng ngời nói: "Chúng ta đều là C. Vậy tiếp theo chúng ta cùng nhau luyện tập đi, biết đâu sẽ có cơ hội ở cùng một ký túc xá!"

Nam sinh khuôn mặt tỉ mỉ ôn nhu nhìn hắn gật đầu, "Tôi không có kiến thức vũ đạo căn bản, cũng không có bài bản nghiên cứu rap, nếu cậu không chán ghét tôi thực lực kém, chúng ta có thể cùng nhau giám sát."

Tóc quăn nhỏ gật đầu lia lịa: "Tôi làm sao có thể chê cậu! Thầy nói tôi rap rất tốt, tuy rằng tôi hình như không có đặc biệt luyện tập, nhưng là hẳn là không tệ, cậu nếu cần... "

Anh còn chưa nói xong, Tần Lộ đã ngẩng đầu nhìn anh. Đôi mắt sáng màu của anh ấy rất trong suốt. Khi phát biểu, anh không vội vàng mà đưa ra cảm nhận rất khách quan: “Tôi thấy cậu hát rất hay”.

Vù vù. Tóc xoăn nhỏ ngạc nhiên trước một lời khen đột ngột và thẳng thắn như vậy. Cậu sửng sốt một hồi, bên tai có chút nóng lên, ngây ngốc nói: "Ồ, ồ, thật sao? À, cám ơn hén."

Cậu thích nghe người ta khen cậu nhất!

***