Chương 11.2: Bài hát chủ đề (2)

Tần Nhất Hàn đang lướt weibo.

Nói chính xác hơn, cô ấy truy cập siêu thoại hàng ngày của 4seven và liên tục làm mới trang chủ để xem những người hâm mộ lớn mà cô ấy theo dõi có tin tức mới nhất từ thần tượng cô ấy hay không.

Sau khi nhận được một vài bức ảnh độ phân giải cao do nhà đài chụp, Tần Nhất Hàn lướt xuống và phát hiện ra rằng fan lớn của giới đường phố "Lucy"s Internet Wild Mom" đã đăng một weibo mà người hâm mộ có thể nhìn thấy—

[Lucy"s Internet Wild Mom V: ah ah ah ah ah ah ah Lucy! Thông tin nội bộ tuy là hành trình của nhóm nhưng Lucy lại có một chương trình tạp kỹ mới để ghi hình! Một nền tảng nào đó đã ghi hình show thực tế trong nửa năm và có một tập mời khách mời. Nhưng! Có một sân khấu, Lucy, ánh đèn sân khấu, anh Lucy cuối cùng cũng trở lại sau vài tháng [khóc lớn] [khóc lớn]]

Trượt xuống, các bình luận làm cho nó rõ ràng hơn. Không có gì ngạc nhiên khi trước và sau phần trình diễn thứ 2 của bản nháp, mỗi thành viên 4seven sẽ ngẫu nhiên trình diễn một sân khấu kết hợp với một nhóm thực tập sinh.

Tần Nhất Hàn đột nhiên cảm thấy một loại vui mừng mãnh liệt, cô lập tức nhớ lại cú sút thẳng lần trước của riêng Lucy, đẹp trai đến mức thực sự bay đi! Mỗi khi sân khấu bước ra, tất cả các fan mẹ sẽ được tắm bằng máu, và tất cả các fan mẹ sẽ lập tức biến thành fan bạn gái ngay trong buổi biểu diễn hôm ấy.

Đây thực sự là một tin tuyệt vời.

Tần Nhất Hàn đã theo dõi fan hâm mộ lớn của vòng tròn này trong một thời gian dài, và đôi khi tin tức được đưa ra trước đó khá chính xác. Mặc dù một số người đặt câu hỏi liệu cô có phải là fan của công ty hay không nhưng cô nhiều lần nhấn mạnh rằng cô thực sự chỉ quen một người bạn trong ngành và không tiết lộ bất kỳ thông tin nào để không làm ảnh hưởng đến Lucy.

Hơn nữa, tính xác thực của tin tức này có thể được xác minh trong vài ngày tới.

Bây giờ là cuối tháng, câu lạc bộ hỗ trợ thường sẽ liên hệ thường xuyên với công ty, sau đó công bố hành trình sơ bộ, để tổ chức cho người hâm mộ theo dõi và đánh giá, lập dữ liệu và chuẩn bị cho việc hỗ trợ tại chỗ.

Nếu đúng như vậy thì còn có cảnh khác để xem!

Tần Nhất Hàn là một người hâm mộ có khuôn mặt tiêu chuẩn và một người hâm mộ sân khấu, và thuộc tính của cô thuộc về Tuanbian Lucy. Tần Nhất Hàn là một fan thuần túy của Tuan khi cô ấy xem phim truyền hình nhóm và những thứ tương tự, nhưng nếu có thành viên Fanduwei khác xúc phạm Lucy, Tần Nhất Hàn sẽ xắn tay áo lên và nhanh chóng đi đòi lại công bằng cho Lucy.

Sau khi xác nhận sắp có sân khấu để xem, Tần Nhất Hàn bấm vào blog chính thức của câu lạc bộ hỗ trợ, theo thói quen muốn Luân Bác làm số liệu, phát hiện ra danh sách trúng thưởng vé của buổi ký kết lần trước.

Là một người châu Phi tham gia Huihui và là mẫu số của Huihui, Tần Nhất Hàn chỉ muốn xem qua và định đăng bình luận để ghen tị. Kết quả là, anh ấy vô thức gõ nhẹ vài biểu tượng cảm xúc quả chanh trong phần bình luận, và chợt nhận ra rằng id của @ có chút quen thuộc.

Cô không lập tức hưng phấn mà đọc lại mấy lần với vẻ nghi ngờ trước khi choáng váng tại chỗ.

Chúa ơi, cô ấy bị trúng đòn!

Đã vô số lần cô không đặt trước 800 đồng hồ báo thức để lấy vé, và cô sẽ không bao giờ trúng số khi đăng lại trên weibo. Bây giờ cô ấy đã trúng.

Để tham gia xổ số vé cho sự kiện ký kết này, Tần Nhất Hàn đã mua 300 mini-PD trong lần trở lại vừa qua, xem qua hàng trăm bài đăng trên weibo nhưng không hề có bất kỳ hy vọng nào.

Cảm giác duy nhất của cô bây giờ có lẽ là cảm giác không thật, giống như một giấc mơ.

Một lúc sau, cô run rẩy gõ ra một dòng chữ mà trước đó cô chưa từng nghĩ tới: "Mọi người ơi, tôi trúng rồi á ah ah ah ah ah".

Sau khi retweet, click và bình luận cùng lúc, Tần Nhất Hàn phớt lờ tin tức like sắp nổ tung. Anh ném điện thoại, nhảy khỏi giường, giẫm dép gấu chạy vào bếp—

"Mẹ, mẹ! Con đánh! Con đánh! Tuần sau con phải đi Hoa Nhan thành!"

Mẹ Tần dừng cái tay thái rau run rẩy, bà giơ dao làm bếp lên, tức giận quay đầu trừng mắt: "Lại nói cái gì vậy? Suốt ngày đu idol, sao không học theo anh trai mình..."

Tần Nhất Hàn vừa nghe thấy anh trai mình liền đau đầu, ôm mẹ như bạch tuộc, dụi đầu vào cổ mẹ Trần: “Con không muốn học theo anh ấy. Mẹ, nghe con nói, tuần sau con sẽ đi Trung Quốc. Yan, đã gửi cho con một phong bì màu đỏ."

Mẹ Trần tức giận buồn cười, vừa cắt rau vừa nói: “Con đến Hoa Nhan làm gì?”

Đôi mắt của Tần Nhất Hàn sáng lên: “4seven sẽ tổ chức một sự kiện ký kết ở thành phố Huayan vào tuần tới. Nó ở trong một trung tâm mua sắm ở trung tâm thành phố. Ở đó rất an toàn. Con đã thích họ ba năm rồi, và con chưa từng được thấy họ ở ngoài đời một lần, nên con sẽ đi, dù thế nào đi chăng nữa.”

Mẹ Tần không quan tâm mà nói "Ồ" một tiếng, "Trở về nói với bố con, nếu ông ấy đồng ý thì đi đi. Nhưng thành phố Hoa Nhan... Nơi đó không phải rất gần với anh trai con sao?"

Cô chưa kịp vui mừng thì Tần Nhất Hàn đã choáng váng. Cô chỉ nhớ ra mấy ngày nay cô không gặp cái tên phiền toái đó, hình như đã lâu rồi cô không đến nhà bạn bè.

"Anh ấy đi Hoa Nhan thành? Anh ấy đến đó làm gì?" Tần Nhất Hàn bình tĩnh hỏi.

Mẹ Tần tùy ý nói: “Nó nói nó sẽ tham gia cái gì đó.”

Tần Nhất Hàn: "..."

Cô hơi nghi ngờ đôi tai của mình.

Tần Nhất Hàn: "... Cái gì? Tần Lộ? Tham gia tuyến tú á?"

Mẹ Tần bình tĩnh nói “ừm”, không mấy hứng thú.

Trong lòng Tần Nhất Hàn nhất thời có chút bối rối, thành phố Hoa Nhan, tiệc ký kết, khách bay, trại doanh*... Không đâu.

*Trại doanh đề cập đến ở đây như một kiểu tập kết kín ấy, các thực tập sinh không liên hệ với người bên ngoài mà chỉ sinh hoạt trong phạm vi đó. Giống chương trình Chuang của Trung Quốc.

Cô ngập ngừng hỏi: “Mẹ ơi, anh trai con tham gia trại doanh tên gì vậy?”

Tần Mã chuyên tâm thái rau, suy nghĩ một chút rồi nói: “Tuổi trẻ gì cơ?”

Tim Tần Nhất Hàn đập thình thịch.

“…Tuổi trẻ vô hạn?”

Mẹ Trần gật đầu: “Hình như vậy. Sao thế?”

Tần Nhất Hàn cảm thấy mình thật ngu ngốc.

***