"Có chuyện gì ? "
Đan ma ma rũ mắt bẩm báo: "Là Nhị tiểu thư gặp chuyện không may ở Phúc Tịnh Uyển..."
Không đợi Đan ma ma nói xong, Tô Tịch Nguyệt liền hừ lạnh: "Ma ma nói sai rồi, Nhị muội muội giờ phút này hẳn là ở Thành vương phủ, làm sao có thể ở Phúc Tịnh Uyển của bổn quận chúa? "
Đan ma ma theo bản năng nói: "Buổi chiều Nhị tiểu thư liền trở về, vẫn quỳ gối ở Phúc Kiến Uyển, quận chúa không biết sao? "
" Ngươi lại dám chất vấn bổn quận chúa? " - Con ngươi sắc bén của Tô Tịch Nguyệt vυ"t bắn tới.
Đan ma ma trong nháy mắt cảm thấy chân mềm nhũn: "Lão nô không dám. "
Tô Tịch Nguyệt lạnh lùng nhếch môi: "Bổn quận chúa cũng nên nói Tổ mẫu hẳn là không đến mức lưu lại người không hiểu quy củ như vậy ở bên người hầu hạ. "
Đan ma ma lần thứ hai bị dọa ra một thân mồ hôi lạnh, quy củ khom người: "Lão phu nhân mời quận chúa đi Tích Vân Uyển một chuyến. "
" Trở về nói cho tổ mẫu biết, bổn quận chúa trong chốc lát sẽ đến. "
" Lão nô cáo lui. " - Đan ma ma một giây cũng không dám đợi lâu, khom người lui ra ngoài.
Chờ người đi rồi, Tô Tịch Nguyệt mới nhìn Tô Lạc Trần hỏi: "Các nàng mỗi lần đều xông vào phòng ngươi như vậy? ”
Tô Lạc Trần cười khổ: " Cũng không thường xuyên đến. "
Tô Tịch Nguyệt trong nháy mắt đau lòng, đám ác nô này, vừa rồi đều là đánh nhẹ bọn họ.
Một hồi lâu, Tô Tịch Nguyệt mới thu liễm cảm xúc: " Trần nhi nghỉ ngơi sớm một chút, ta đi xem một chút. "
" Đệ sẽ đi cùng tỷ tỷ. " - Tô Lạc Trần vội vàng đứng lên.
Nhìn bộ dáng khẩn trương bao che khuyết điểm của Tô Lạc Trần, Tô Tịch Nguyệt cười sờ sờ đầu hắn: "Không có việc gì, ta có thể ứng phó được bọn họ. Trần nhi đi ngủ sớm một chút, ngày mai còn phải đi học đường. "
Tô Tịch Nguyệt nói xong liền mang theo Tiểu Ti rời đi.
Chờ ra Khỏi Vong Trần Uyển, Tô Tịch Nguyệt mới nhìn Tiểu Ti hỏi: "Ta nhớ rõ ngươi còn có đệ đệ? "
Tiểu Ti hơi sửng sốt, lập tức gật đầu nói: "Vâng, so với tiểu thiếu gia còn lớn hơn hai tuổi, đã gần mười hai tuổi rồi. "
" Để cho hắn đến làm gã sai vặt cho Trần Nhi đi, không cần bán thân, ký khế ước dài hạn là được. " - Những người bên cạnh Trần Nhi đều là lão thái thái an bài, nàng không tin được.
Tiểu Ti mừng rỡ: "Thật sao? Cám ơn quận chúa. "
Tô Tịch Nguyệt cười vυ"t liếc nàng ta một cái: "Trước đừng vội cảm tạ ta, trở về cùng cha mẹ ngươi thương lượng thật tốt. "
" Vâng. " - Tiểu Ti kích động đáp.
Đệ đệ vào Quốc công phủ còn có thể cùng nàng chiếu cố, cha mẹ sẽ không không đồng ý, huống chi còn không cần ký khế ước bán thân, đi theo bên cạnh Tiểu thiếu gia cũng có tiền đồ, công việc tốt như vậy, đi đâu tìm đây!
Hai người trong lúc nói chuyện liền đến Tích Vân Uyển.
"Quận chúa. " - Đám nha hoàn Tích Vân Uyển nhìn thấy Tô Tịch Nguyệt nhao nhao hành lễ.
Tô Tịch Nguyệt mang theo Tiểu Ti đi đến phòng Tô Mạn Vân, vừa đến cửa phòng, liền nghe được tiếng khóc của Diêu thị: "Vân nhi ta mệnh khổ a, sao lại khổ như vậy! "
Tô Tịch Nguyệt nhíu mày. Diêu thị gào thét thành như vậy chẳng lẽ đứa nhỏ của Tô Mạn Vân không còn?