Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Sau Khi Tái Sinh Tôi Muốn Hoàng Thúc Của Chồng Cũ Cướp Hôn

Chương 29

« Chương TrướcChương Tiếp »
Tô Mạn Vân thật sự rất ngoan độc, thế nhưng trực tiếp đẩy Xuân Đào ra chịu chết, cha mẹ cùng huynh tẩu của Xuân Đào đều ở bên cạnh Tô Mạn Vân làm việc, cũng khó trách Xuân Đào cam tâm gánh vác tất cả mọi chuyện.

Chỉ là cứ như vậy, Tô Mạn Vân liền đem chính mình thành sạch sẽ. Mặc kệ người khác có tin hay không, ít nhất trên mặt nàng là sạch sẽ, hơn nữa nhìn Bộ dáng Phượng Dụ Thành hiển nhiên là tin nàng.

"Được rồi, nếu là thị nữ này làm, vậy liền đem thị nữ này kéo ra ngoài chém, còn có hai người này cũng kéo ra ngoài. " - Phượng Dận Phượng thấy sự tình có kết quả, trực tiếp tuyên án.

Rất nhanh, ngự lâm quân liền đem Xuân Đào cùng hai sơn tặc kéo ra ngoài.

"Chúng ta là bị mua chuộc, thỉnh Hoàng Thượng tha mạng! "

" Thỉnh Hoàng Thượng tha cho chúng ta một cái mạng tiện..."

Hai tên sơn tặc quỷ khóc sói gào thét bị kéo đi, Xuân Đào từ đầu đến cuối vẫn chưa mở miệng, chỉ là không chớp mắt nhìn chằm chằm Tô Mạn Vân.

Nhìn Xuân Đào bị kéo ra ngoài, Tô Mạn Vân âm thầm thở phào nhẹ nhõm, đồng thời cũng hận chết Tô Tịch Nguyệt. Tất cả đều là tô Tịch Nguyệt tiện nhân lại dám hại nàng!

"Người đã xử lý xong, việc này liền coi như qua đi. " - Phượng Dận Phương quét mắt Tô Mạn Vân cùng Tô Tịch Nguyệt: "Sự thật cũng chứng minh việc này không liên quan đến Tô Mạn Vân, cho nên hôn sự của Tịch Nguyệt và lão Tam tiếp tục. "



Tô Tịch Nguyệt trong lòng hoảng hốt, khom người nói: "Cho dù sự tình thật sự là do một mình Xuân Đào gây ra, cũng không thay đổi được chuyện Nhị muội muội đã sớm có đầu đuôi với Thành vương, hiện giờ Nhị muội muội đã mang thai cốt nhục Thành vương, hôn sự của thần nữ cùng Thành vương kia liền không thích hợp nữa. "

Phượng Dận Phượng làm lơ nói : "Có cái gì không thích hợp, xưa có nga hoàng nữ anh tỷ muội cùng hầu chung một chồng, đây là chuyện thường, không có gì không thích hợp. "

Thấy Phượng Dận Phương lại muốn giảng hòa, Phượng Khanh Tuyệt giơ tay hai người nắm chặt lên lạnh lùng nhắc nhở: "Thần đệ cùng nàng đã có da thịt thân thiết, nàng nhất định phải là vương phi của thần đệ. "

Phượng Dận Phương làm bộ như không nhìn thấy hai người nắm tay: "Tịch Nguyệt vừa rồi không phải cũng nói sao? Cái gọi là da thịt thân thiết chỉ là lúc lên ngựa nhẹ nhàng đỡ, cái này cũng không có gì to tát, tin tưởng lão tam có thể tiếp nhận. "

Phượng Dận Phương nói xong nháy mắt với nhi tử của mình.

Phượng Dụ Thành khuôn mặt xanh trắng, ánh nhìn âm lãnh quét mắt hai người đang nắm tay nhau, cắn răng nói ra mấy chữ: "Nhi thần nguyện ý..."

Không đợi Phượng Dụ Thành nói xong, Phượng Khanh Tuyệt liền một phen đem Tô Tịch Nguyệt kéo vào trong ngực, cúi đầu phủ lên cánh môi của Tô Tịch Nguyệt.

Tô Tịch Nguyệt bất ngờ trợn tròn mắt, cảm nhận được sự ấm áp trên cánh môi, khuôn mặt nhỏ nhắn đùng cái liền bốc cháy.

Phượng Khanh Tuyệt vốn chỉ là muốn chứng minh một chút da thịt của bọn họ thân thiết, nhưng tư vị ngọt ngào mềm mại trên môi lại dụ dỗ hắn muốn càng nhiều càng nhiều hơn, nếu như không phải trường hợp không thích hợp, hắn khả năng thật sự sẽ không khống chế được chính mình.
« Chương TrướcChương Tiếp »