Chương 3: Vẻ đẹp đã chết

Dương Tuệ ngồi bên bàn ăn, nghiêng đầu nhìn con gái ăn một nồi thịt rồi cười tươi như hoa một cách lạ lùng.

Nhan Nhan, sao đột nhiên con lại vui vẻ như vậy?” Vừa nãy mới tỉnh lại còn ngây người ra, không biết mình đang ở đâu cơ mà.

Lý Nhan cười toe toét nhìn mẹ, nuốt miếng thịt vào miệng rồi mới nói: "Con đột nhiên cảm thấy rất vui! Ngủ một giấc tự nhiên tỉnh lại, có đồ ngon mẹ gói cho con."

Dương Tuệ vuốt tóc con gái, "Đứa nhỏ, ngươi thật đơn giản."

Lý Nhan vui vẻ đáp, "Đương nhiên, người biết mãn nguyện luôn vui vẻ."

Dương Tuệ gật đầu cười, "Đúng vậy, người sống trong thế giới này biết đủ là hạnh phúc."

Lý Nhan quan sát mẹ cô một cách cẩn thận, và thấy rằng bà khi còn trẻ xinh đẹp và hoạt bát hơn.

Nhưng có lẽ do hút thuốc và uống rượu nên da bà ấy hơi sạm, trên mũi có mấy mụn đầu đen, nếp nhăn ở khóe mắt mỗi khi cười lại hằn sâu.

" Vì không thể tự mình sử dụng hệ thống làm đẹp nên tốt nhất là hãy để mẹ làm khách hàng đầu tiên để chứng kiến

hiệu quả thực sự" Lý Nhan thầm nghĩ.

"Mẹ, con mang về một loại mỹ phẩm dưỡng da rất tốt từ tỉnh lỵ, sau bữa tối con sẽ trang điểm cho mẹ."

Dương Tuệ theo bản năng sờ sờ mặt mình, "Khi nào mà con học được cách trang điểm cho người ta?"

Khi con ở tỉnh lỵ, con đã học được một số mẹo từ chủ tiệm thẩm mỹ viện làm đẹp.” Lý Nhan bịa ra một lời nói dối, “Mẹ để con lấy mẹ làm vật thí nghiệm, nhìn mặt mẹ đi. là tình trạng thiếu nước."

Sau khi bố mẹ ly hôn, cô sống với mẹ.

Từ đó mẹ mở quán ăn, từ sáng đến tối mẹ thường lo toan đủ thứ từ việc đón đưa tiễn.

Bởi vậy, ở tuổi tứ tuần, dù điều kiện kinh tế khá giả, mua mỹ phẩm xịn đắt tiền nhưng vẫn không thể thay đổi được những vết hằn theo năm tháng trên gương mặt.

Dương Tuệ liếc nhìn thời gian, còn chưa đến giờ ăn tối, hơn nữa bà cũng không muốn phụ lòng tốt của bảo bối, "Được, lát nữa con làm cho mẹ."

Lý Nhan nhanh chóng ăn xong cơm, dọn dẹp đơn giản,rồi bắt tay vào làm đẹp da cho mẹ.

Lần đầu làm việc này, cô có chút bỡ ngỡ.

May mắn thay, quá trình này không phức tạp.

Đầu tiên, cô quét khuôn mặt của mẹ mình dưới lời nhắc của hệ thống.

Sau đó, cô dùng 15 đồng vàng trong số 100 đồng vàng ban đầu để mua một loại kem làm đẹp phù hợp với việc chăm sóc da cơ bản của Dương Tuệ.

Hộp tròn nhỏ đựng kem làm đẹp có kích thước chỉ 2 cm, chất liệu tương tự hộp giữ tươi, không có bất kỳ logo chữ nào.

Đầu tiên Lý Nhan làm sạch khuôn mặt của mẹ cô bằng sữa rửa mặt của riêng cô, sau đó bắt đầu thoa và mát xa.

Lúc đầu, Dương Tuệ không để ý con gái mình cho lắm.

Cô cũng là khách quen hay đến thẩm mỹ viện.

Không một người làm đẹp chuyên nghiệp nào có thể đạt được kết quả đáng kinh ngạc, chứ chưa nói đến một cô con gái tự học.

Vì vậy, cô nằm trên ghế sofa một cách bình tĩnh và thoải mái.

Nhưng chẳng mấy chốc, cô nhận thấy một sự khác biệt.

"Nhan Nhan, tại sao lớp trang điểm của con lại nóng như vậy? Mẹ cảm thấy hơi bỏng.

“A? nóng?” Lý Nhan vội vàng thử trên mu bàn tay, lại không có cảm gi ác gì.

Sau đó, cô ấy nhận ra rằng hệ thống không hoạt động với cô ấy.

Dương Tệu nghe được trong giọng nói của con gái có lo lắng cùng bất an, vội vàng cười nhấn mạnh: "Nhưng rất thoải mái, phảng phất trong nháy mắt bị hấp thu."

"Vậy thì tốt." Lý Nhan hơi thở phào nhẹ nhõm

Sau vài phút, Lý Nhan ngừng xoa bóp.

Cô cúi đầu cẩn thận quan sát tình trạng da thịt của mẹ mình, thì phát hiện ra một cảnh tượng không thể thần kỳ hơn đã xuất hiện.

Mụn đầu đen trên mũi đã biến mất rất nhiều khi nhìn bằng mắt thường, các nếp nhăn ở rãnh mũi má và nếp nhăn quanh mắt cũng mờ đi và quan trọng nhất là làn da trở nên căng bóng và mịn màng hơn.

Đây là lần đầu tiên cô sử dụng nên không dám dùng quá nhiều, nếu bôi dày thì hiệu quả có lẽ còn tuyệt vời hơn nữa.

Sau khi Lý Nhan vui mừng khôn xiết, cô hiểu rằng hệ thống làm đẹp này chắc chắn là một công cụ kỳ diệu để kiếm tiền.

TRUYỆN MỚI DỊCH MONG MỌI NGƯỜI ỦNG HỘ ĐỂ MÌNH RA CHƯƠNG ĐỀU NHA.