❤️[Trọng sinh + Ngọt + Ngược tra] Văn án: Chỉ đến trước khi chết Nhan Kiều Kiều mới biết thì ra mình là thế thân. Hàn Tranh có một bạch nguyệt quang*. Để giúp bạch nguyệt quang trải đường, Hàn Tranh đã sát hại cả nhà nhạc phụ, để người trong lòng thế chỗ Nhan Kiều Kiều trở thành hoàng hậu danh chính ngôn thuận. Nhan Kiều Kiều chết thảm trong thâm cung, không ai hay biết. May thay, Hàn Tranh không thể cười đến cuối cùng. Huyết mạch hoàng thất chính thống vẫn chưa tuyệt, vị hoàng đế trẻ lấy sát chứng đạo, thân như Tu La, gϊếŧ sạch lũ phản thần nghịch tặc. * Nhan Kiều Kiều trọng sinh trở về thời niên thiếu. Lúc này, Hàn Tranh chưa phải là phu quân của nàng. Vị hoàng đế trẻ vẫn chưa trải qua máu tanh, vẫn là một quân tử, phong thái tuấn dật như gió xuân. Nhan Kiều Kiều chợt nhớ lại, thuở thiếu thời nàng từng rung động nhất chính là nụ cười ấm áp, xa cách của vị quân tử này. Mặc dù kiếp trước vị hoàng đế trẻ tru sát Hàn Tranh không phải vì nàng, nhưng nàng vẫn ghi nhớ ân tình này. Ân tình như vậy, chỉ có thể... Vị hoàng đế trẻ: "Lấy thân báo đáp." Nhan Kiều Kiều: "Hết lòng báo quốc." Nhan Kiều Kiều & Vị hoàng đế trẻ: "???" Hướng dẫn đọc: Nữ chính kiếp trước đã từng gả, kiếp này là 1v1. Nam chính hai kiếp chỉ có mình nữ chính, yêu rất nhiều. Truyện tình cảm, tiện thể ngược tra. Thực lực nữ chính sẽ trưởng thành theo cốt truyện. Truyện thoải mái, có yếu tố hài hước.
*Bạch nguyệt quang: thường được sử dụng trong văn học Trung Quốc để chỉ một người yêu cũ, một mối tình đầu, hoặc một hình ảnh lý tưởng trong lòng ai đó. Đó là người mà dù có bao nhiêu năm tháng trôi qua, vẫn giữ một vị trí đặc biệt, gần như không thể thay thế.