Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Sau Khi Ta Mang Thai Con Của Vị Thần Minh Cuối Cùng

Chương 14

« Chương Trước
Anh nói với Tống Thừa, thứ này bình thường sẽ dùng dáng vẻ xinh đẹp đoan trang của con gái xuất hiện trước mặt người khác, quyến rũ đàn ông sinh ra tâm tư không đúng đắn, một khi bị cơn đói bụng bức bách sẽ lộ ra nguyên hình thích ăn ngón tay.

"Khi sói cái nhìn trúng con mồi sẽ nhìn chằm chằm từ ba đến bảy ngày, bình thường mà nói chỉ cần quá bảy ngày sẽ an toàn."

Tống Thừa nghe thấy lời này lập tức trở nên yên tâm, nếu sói cái vẫn luôn nhìn chằm chằm đám Lâm Tử Lâu vậy chẳng phải khiến người không còn cách nào sống nữa, cậu vừa muốn gửi tin nhắn nói cho bạn chơi từ bé của mình biết tình hình, nhưng Trịnh Nghiêm Tự lại chuyển chủ đề.

"Nhưng người bị sói cái ăn mất ngón tay sẽ chết trong vòng mấy tiếng đồng hồ." Vì không phải chỉ ngón tay bị ăn mất mà còn có cả sinh niệm của con người.

Tống Thừa ngừng lại động tác gõ chữ trên tay, Trần Tông Nghĩa không ngừng gửi tin nhắn vào trong nhóm ba người lướt đầy màn hình.

Thế nên dù Tống Thừa không hỏi cũng có thể biết tình hình của Lương Kiệt, rơi vào trong hôn mê đến bây giờ chưa từng có dấu hiệu tỉnh lại, tám chín phần mười là sắp không được rồi.

Lúc Tống Thừa đang do dự cần mở miệng hỏi biện pháp giải quyết không, Trịnh Nghiêm Tự chậm rãi ngừng xe lại, họ đã đến nhà.

Cậu chỉ đành theo người đàn ông xuống xe, còn chưa kịp vòng qua sau xe nắm lấy tay Trịnh Nghiêm Tự, khóe mắt thoáng thấy một con quỷ thiếu chút nữa dọa cậu hết hồn.

"!!!"

Một người phụ nữ làn da trắng bệch không biết đã đứng trong chỗ tối bên dưới gốc cây từ khi nào, im lặng xuất hiện, ánh mắt tàn ác nhìn chằm chằm cậu, váy mất trật tự và cái chân lắp ngược đã chứng tỏ rõ thân phận của ả.

Con sói cái kia vậy mà trốn tránh sự chú ý của họ, một đường bám đuôi đến chỗ này!

Tống Thừa không ngừng run rẩy theo bản năng muốn núp ở chỗ Trịnh Nghiêm Tự, người đàn ông lập tức cảm nhận được hành động của thanh niên, thuận theo tự nhiên ôm người vào lòng mình, an ủi vỗ về lưng cậu.

Trịnh Nghiêm Tự thấy vợ nhà mình vì bị dọa sợ mà trừng to con ngươi hơi ẩm ướt, vô cùng thương yêu hôn lên cái trán trắng nõn của cậu.

Lại lần nữa ngước mắt lên nhìn về góc tối tăm kia, một tia vàng kim lạnh lẽo cháy bỏng tràn ra, lộ ra nét mặt hung ác nham hiểm của người đàn ông.

Mà trong khoảng khắc anh ngước mắt lên, ngọn lửa quái dị từ đất chui ra vô tình liếʍ láp làn da sói cái, gương mặt người đẹp lộ ra sự hoảng sợ méo mó vùng vẫy vì bị bỏng.

Rất nhanh làn da bị ngọn lửa bùng cháy ngày càng cao càng mãnh liệt nuốt chửng lộ ra sự gớm ghiếc bên trong, con sói bự kia thậm chí còn không kịp gào thét bèn hóa thành một nhúm tro tàn, gió thổi qua liền biến mất không tăm tích.

Tống Thừa nắm chặt tay áo Trịnh Nghiêm Tự, âm thanh có hơi run rẩy: "Thứ, thứ dưới gốc cây, là con sói cái kia."

Người đàn ông ôm vòng eo mảnh khảnh của thanh niên, nhỏ giọng dỗ dành nói: "Đã không còn nữa, cục cưng à em nhìn xem."

"Thật không?" Tống Thừa do dự: "Anh đừng gạt em."

Trịnh Nghiêm Tự đã lừa cậu rất nhiều lần, đến mức Tống Thừa không tin lời ma quỷ của người đàn ông, tuy cậu nói vậy nhưng vẫn ngẩng đầu lên.

Nếu không phải sói cái xuất hiện khiến người quá bất ngờ, cậu chưa hẳn sẽ sợ thành như vậy, chưa kịp đề phòng đã liếc thấy khiến cả người sợ hãi.

Không còn nữa, đèn đường mờ tối lượn quanh bóng cây, mà người phụ nữ gương mặt trắng bệch đứng ở chỗ đó đã không thấy nữa.

Tống Thừa cảnh giác nhìn xung quanh, không có chỗ nào đáng nghi nữa mới thở phào nhẹ nhõm, gấp gáp nói: "Về nhà về nhà!"

Nói xong bèn túm lấy ngón tay thon dài có lực của người đàn ông đi vào trong nhà, Trịnh Nghiêm Tự nhìn bà xã nhà mình vừa bướng bỉnh vừa nhát gan khóe môi nở nụ cười mỉm cưng chiều.

Đề cử cho hội chị em bộ truyện học đường, hai bên thầm mến nhau, ngọt ngào, bạn bè ủng hộ và được gia đình chấp nhận, kết BE, có tên là Nghe nói cậu rất khó theo đuổi 《《听说你很难追》》. Thấy chị em bên đó bảo ngoại truyện HE, nhưng tui không có dũng khí đọc. Tui vô tình lướt douyin, trúng ngay cái video công đi viếng mộ thụ vào sinh nhật thụ. Không đọc truyện mà cũng bị ngược sấp mặt, mấy bả còn cap màn hình cảnh thụ chết trong lòng công. Ác độc thật sự. Tui nhớ lúc thụ sắp chết có một đoạn mang máng thế này "Cậu hy vọng sẽ có kì tích xảy ra trên người mình, nhưng có lẽ kì tích sẽ không xảy ra", thế rồi thụ trút hơi thở cuối cùng trong lòng công.
« Chương Trước