Chương 47

Ngải Tu Qua chỉ cảm thấy lỗ da^ʍ của mình bị mở ra, nước ấm bắn vào trong, chui vào trong lỗ thịt rồi lại trượt ra ngoài. Trượt dọc theo thịt da^ʍ đến hộŧ ɭε. Cuối cùng có một phần rơi xuống từ trên hộŧ ɭε, một phần khác trượt xuống theo bắp đùi của cậu.

“Ưm… Vừa đủ…” Nhiệt độ cơ thể của cậu ủ ấm cho bộ phận dính vào cơ thể mình, nhiệt độ nước phù hợp, dòng nước ấm ấm cọ rửa lỗ thịt đã bị chơi đùa đến mức sưng đỏ làm cho Ngải Tu Qua không nhịn được mà khuỵu nửa người dưới xuống, nâng mông lên cao hơn để cho dòng nước được cọ rửa rộng hơn trên gò mu.

Ngón tay của Ngải Tu Qua chen vào miệng lỗ da^ʍ của Ngải Tu Qua, tϊиɧ ɖϊ©h͙ trắng đυ.c còn sót lại bên trong lỗ thịt chảy theo dòng nước ra ngoài nhưng sâu trong tử ©υиɠ vẫn còn ngậm chặt tϊиɧ ɖϊ©h͙. Tần Mộc Tuyền nhìn chằm chằm nước từ âʍ đa͙σ chảy ra, ngón tay chậm rãi đẩy lên lên, vừa xoa bóp lỗ thịt cần cù ngậm gậy thịt một đêm, vừa chậm rãi dùng đầu ngón tay, vừa chậm rãi tạo đầu ngón tay thành hình kéo để chỗ sâu thẳm bên trong lỗ thịt cũng được tách ra. Mép thịt dính liền với nhau bị ngón tay tách rời ra, dòng nước nhờ đó mà phun vào sâu hơn, cọ rửa sạch sẽ tϊиɧ ɖϊ©h͙ được ngậm ở những nếp uốn bên trong.

Bé cún con có hai bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ©, trong đó huyệt nữ phát triển ít hơn người bình thường. Trước kia, lúc chơi ban đêm còn lo lắng là có khi nào tay sẽ sờ đến cửa tử ©υиɠ không. Đương nhiên không có phô trương đến mức đó nhưng mà quả thật có thể hoàn toàn sờ được hết tất cả những điểm G trong âʍ đa͙σ của Ngải Tu Qua.

Hắn có tâm tư riêng chính là muốn cho bé cún con tiếp tục ngậm tϊиɧ ɖϊ©h͙ của hắn, thế là ngón tay còn chưa đυ.ng đến đã thu lại, trước khi rời khỏi miệng lỗ da^ʍ còn không quên dùng lóng tay gõ lên điểm G một cái, nhìn xem nước mà bé cún con phun ra có tϊиɧ ɖϊ©h͙ trắng đυ.c hay không.

“Ha…” Gương mặt của Ngải Tu Qua dính chặt lên trên bồn rửa mặt, hai chân của cậu bị dạng ra, dòng nước trên vòi sen không ngừng bắn lên trên lỗ da^ʍ, chất lỏng chảy ra từ giữa hai chân dần dần mang theo một lượng tϊиɧ ɖϊ©h͙ màu trắng rồi trở thành dịch lỏng trong suốt. Tần Mộc Tuyền rút ngón tay ra, thuận tay gãy một cái lên cái miệng da^ʍ thèm khát: “Ưm!” Ngải Tu Qua phát ra tiếng rêи ɾỉ ngắn ngủi từ trong miệng.

“Thật sự là đã bị chơi đến mức sưng lên rồi này, đáng thương quá.” Tần Mộc Tuyền dùng vòi sen phun liên tục vào miệng lỗ da^ʍ: “Hôm nay chỉ có thể ăn đầu lưỡi và ngón tay của ông xã thôi.”

Mặc dù nó là vừa dâʍ đãиɠ vừa gợϊ ȶìиᏂ nhưng biểu cảm của Tần Mộc Tuyền lại lạnh nhạt, dưới tay giống như là cầm hợp đồng của công ty của bị ký tên, nhưng thật ra một tay cầm vòi sen, một tay khác móc cái miệng ngoài lỗ da^ʍ của bé cún con ra để cọ xát và chơi đùa.

Ngón trỏ và ngón cái kẹp chặt môi bé, những ngón còn lại giữ chặt môi lớn, Tần Mộc Tuyền muốn lấy mép thịt nhỏ này ra khỏi thịt da^ʍ nhưng luôn thất nạo. Nước da^ʍ và nước sạch từ trong vòi sen phun ra làm cho cửa lỗ da^ʍ ướt sũng và trơn trượt. Ngón tay của Tần Mộc Tuyền nhét vào mấy lần, mép thịt đều trượt ra khỏi tay của hắn. Đốt ngón tay của hắn bất đắc dĩ mà ma sát rồi đảo loạn trên mép thịt, đã bất lực với mép thịt trơn trượt này rồi. Hắn đành cúi người xuống, dùng đầu lưỡi liếʍ lên vành tai của cậu, mô phỏng theo lúc quan hệ mà ra vào trong ống tai của Ngải Tu Qua.

Bên tai của Ngải Tu Qua lấp đầy bằng tiếng nước dính nhớp giống như cậu thật sự đang làʍ t̠ìиɦ với Tần Mộc Tuyền. Tiếng vang này cực kỳ giống âm thanh khi mà dươиɠ ѵậŧ của Tần Mộc Tuyền đang ra vào chơi đùa trong âʍ đa͙σ của cậu. Cậu nghe thấy Tần Mộc Tuyền cố ý đè giọng nói của mình xuống, giọng nói nũng nịu: “Bà xã, kéo lỗ da^ʍ ra có được không? Ông xã không rửa được bên trong lỗ da^ʍ.”