Edit + Beta: Mao Des ảnh: Đan Bản gốc: Hoàn (103 chương) Tóm tắt một câu: Đại lão trọng sinh thành tiểu nhân vật, một đường thăng cấp. Ý chính: Có chí thì nên
Lâm Lạc vốn là một thiên tài hội họa, nhưng đương thời tranh cậu vẽ ra lại không được đánh giá cao, sống trong cảnh khốn khó, thất vọng.
Trải qua bao thất bại, cuối cùng cậu vì bị hậm hực mà qua đời.
Sau khi cậu chết đi, tranh của cậu lại trở nên nổi tiếng toàn thế giới.
Còn cậu được công nhận là một họa sĩ có tài, là họa sĩ vĩ đại đương đại.
Mười năm sau, Lâm Lạc trọng sinh lên một thanh niên nghèo tên Lâm Nặc, phát hiện một bức tranh bản thân tiện tay vẽ nhiều năm trước, giá trí đã được đẩy lên 8 con số.
Tim cậu đều đang chảy máu.
Lâm Lạc hằm hè xắn tay: Lần quay lại này, cho cậu hot luôn đi!
Thanh niên mới nổi trẻ tuổi giới kinh doanh Tinh Ngộ, mới 28 tuổi đã sáng lập ra đế quốc thương mại của riêng mình, anh không có sở thích nào khác, chỉ thích sưu tầm tranh, đặc biệt là tranh của Lâm Lạc.
Tinh Ngộ bắt đầu từ năm 13 tuổi liền thích tranh Lâm Lạc.
Lúc anh 18 tuổi, Lâm Lạc vì ngộ độc rượu mà chết.
Lúc 28 tuổi, anh gặp được Lâm Nặc có phong cách vẽ giống như Lâm Lạc.
Cho tới sau này, Tinh Ngộ mới phát hiện bản thân hình như theo đuổi phải chính chủ?!
"Lúc đầu là ai ghét bỏ tuổi tác em nhỏ?" Lâm Lạc ngồi trên đùi người đàn ông, bám lấy cổ áo cúi đầu hôn anh.
Người đàn ông bất đắc dĩ cười nhẹ: "Nếu như sớm biết em là Lâm Lạc...anh cũng không cần phải nhịn."
Ôn nhu chiều vợ ông chủ công x Vừa ngọt vừa hoang dã hoạ sĩ thụ
*Điểm sáng
Niên thượng, công thụ hơn kém nhau 9 tuổi, hỗ sủng, ngọt văn, hành văn hơi ngượng, HE.
Mù viết, không logic, không muốn tích cực
Thế giới giả tưởng, toàn bộ nhân vật cùng địa danh không liên quan tới thế giới hiện thực.
Nội dung nhãn mác: Tình hữu độc chung, trong sinh, ngọt văn, sảng văn