Chương 48: Lý Thần hôn Thịnh Văn Cảnh trên xe.

Thịnh Văn Cảnh thúc giục Lý Thần. Một lúc lâu sau, Lý Thần chậm rãi nói:

"Tôi không muốn cậu chụp ảnh với họ nữa."

"????." Thịnh Văn Cảnh cảm thấy rất bối rối:

"Tại sao chứ? Để họ thích tôi không phải tốt hơn sao?. Điều này đang nghịch chuyển danh tiếng của tôi, anh hiểu không?. Mau buông tôi ta, tôi phải quay lại."

Nói xong, Thịnh Văn Cảnh đẩy ngực Lý Thần, cố gắng thoát ra khỏi cánh tay của Lý Thần. Sắc mặt Lý Thần càng ngày càng đen. Y dồn Thịnh Văn Cảnh vào một góc, khống chế Thịnh Văn Cảnh đang giãy dụa.

"Tôi không cho phép cậu quay lại."

"Này..Anh!" Thịnh Văn Cảnh cuối cùng nổi giận:

"Anh nói không cho phép liền không cho phép à. Anh nghĩ anh là ai?. Nếu không cho tôi quay lại, anh quản được tôi chắc?."

"Tôi là kim chủ của cậu. như vậy có đủ hay không quản cậu?."

Không nhắc tới chuyện này, Thịnh Văn Cảnh chắc vẫn không nhớ đến. Nhưng Thịnh Văn Cảnh lại tức giận khi nhắc đến kim chủ bao nuôi. Anh bắt đầu chỉ trích:

"Anh còn dám nhắc đến chuyện kim chủ chống lưng?. Tôi còn chưa hỏi anh. Tôi hoàn toàn không biết anh, anh đột nhiên ra mặt công khai thừa nhận quan hệ của chúng ta là có ý gì."

"Nếu tôi không phải chỉ muốn nhìn thấy Phong Tử bị tát vào mặt vài cái, thì người bị tát vào mặt chính là anh. Tôi nói cho anh biết, đừng tự cho mình là đúng, mà cho rằng ai cũng phải nghe theo anh."

"Vốn dĩ, anh là ông chủ công ty của tôi, trước đây tôi đã vướng vào rất nhiều vụ bê bối. Nhưng tôi không thấy công ty giúp tôi vượt qua, cũng không thấy anh ra mặt cứu tôi."

"Bây giờ anh đột nhiên thừa nhận mình là kim chủ, anh đã bao giờ cho tôi tiền hay tài nguyên chưa?. Có bản lĩnh trở thành người đàn ông của tôi thì hãy biến tôi thành diễn viên hàng đầu. Lúc đó tôi sẽ thừa nhận anh là kim chủ của tôi."

Thịnh Văn Cảnh càng nói càng tức giận, anh nắm lấy cổ áo của Lý Thần, kéo Lý Thần đến trước mặt anh và liên tục mắng y, không nhận thấy khoảng cách giữa họ có chút quá ái muội:

"Giờ thì tốt rồi. Những người vừa rồi chắc chắn nghĩ rằng chúng ta thực sự đã có quan hệ. Tại sao anh lại...ừm ưmm...?."

Miệng của Thịnh Văn Cảnh thực sự rất giỏi mắng người khác. Anh có thể nói không ngừng nghỉ, còn có thể đem người khác xoay vòng vòng.

Lý Thần ánh mắt thâm trầm nhìn đôi môi đỏ mọng của Thịnh Văn Cảnh đang khép khép mở mở, y thật sự không muốn bị mắng nữa nên hơi nghiêng người về phía trước, chặn miệng Thịnh Văn Cảnh lại.

Thịnh Văn Cảnh không ngờ Lý Thần lại cư nhiên lặp đi lặp lại nhiều lần mà đối với anh động tay động chân. Nhìn khuôn mặt đột nhiên phóng to của Lý Thần, Thịnh Văn Cảnh kinh ngạc đến mức quên phản kháng trong giây lát. Chỉ ngơ ngác bất động, như thể thời gian đang dừng lại.

Lý Thần rất giỏi nắm bắt thời gian và quan sát. Nếu lúc này hôn sâu hơn, rất có thể y sẽ bị Thịnh Văn Cảnh tạc mao mắng to.Vì vậy Lý Thần đã khôn ngoan lựa chọn chỉ thử hôn nhẹ.

"Tôi nghĩ cậu trông đẹp hơn khi cậu im lặng."

Kéo lại, trong đầu nhớ lại đôi môi mềm mại của Thịnh Văn Cảnh, giọng nói của Lý Thần rất bình tĩnh, nhưng giọng điệu lại có chút trêu chọc.

Thịnh Văn Cảnh vẫn chưa phản ứng. Trong suốt 23 năm cuộc đời, anh chưa từng thấy ai mặt dày đến bất ngờ như Lý Thần. Loại hành vi này hoàn toàn nằm ngoài tầm hiểu biết của anh.

Một lúc lâu sau, Thịnh Văn Cảnh mới chợt tỉnh táo lại, mặt đỏ bừng:

"Anh...Ai quan tâm anh có cảm thấy tôi đẹp hay không. Tôi ngay từ đầu đã rất đẹp trai rồi, anh không cần phán xét."

Thịnh Văn Cảnh dù sao cũng rất tự tin vào làn da của mình, anh làm trong giới giải trí không dựa vào nhân cách như Phong Tử. Cũng như bất kỳ hoạt động tiếp thị marketing sản phẩm nào khác...

Anh dựa vào vẻ đẹp hoàn hảo của mình. Ngẫm lại xem, khi anh gặp quá nhiều scandal, có bao nhiêu người yêu mến vì nhân phẩm và tính cách của anh?.

[Tôi cũng không muốn thích anh ta, nhưng Thịnh Văn Cảnh đẹp trai quá.]

Cái mục này thậm chí còn gây sốt trên mạng xã hội một thời gian, tạo ra làn sóng hot search xem mặt trực tiếp trước đó.

Cho nên hiện tại Lý Thần đánh giá nói anh đẹp, đối với anh đẹp hay không đều không quan trọng. Cuộc sống thật là nhàm chán...

Thịnh Văn Cảnh nghĩ nghĩ, cảm thấy mình miêu tả như thế vẫn có chút không ổn. Suy cho cùng, Lý Thần trông cũng giống anh, Lý Thần có sức hấp dẫn mạnh mẽ của một người đàn ông trưởng thành. Ai mà không thích kim cương vương lão ngũ.

"Nhưng đó không phải là lý do anh có thể thoải mái thừa nhận anh là kim chủ của tôi." Thịnh Văn Cảnh giận dữ tiếp tục chủ đề:

"Anh hà cớ gì....bao dưỡng tôi sao. Anh liền nói anh là kim..."

"Mấy ngày nữa đạo diễn Tư Đồng sẽ ra mắt một bộ phim truyền hình cổ trang, bộ phim mà Phong Tử đóng vai nam chính thứ hai."

"Ồ!. Vậy thì sao?. Chứng tỏ đạo diễn không có tầm nhìn, thích loại rác rưởi dơ bẩn như Phong Tử."

"Vị trí diễn viên chính ban đầu được giao cho người khác, nhưng bây giờ là của cậu."

"Gì chứ?." Thịnh Văn Cảnh trợn tròn mắt, hiển nhiên không để ý tới ý đồ của Lý Thần.

"Trước đây công ty không quan tâm đến cậu, cũng không coi trọng cậu, nhưng bây giờ thì khác. Tôi sẽ thay thế tất cả đội ngũ quan hệ công chúng chuyên nghiệp nhất và cung cấp cho cậu nhiều nguồn tài nguyên nhất. Tôi nhất định sẽ giúp cậu lên vị trí cao nhất-hàng đầu trong tương lai."

"Mà nếu cậu muốn nhìn thấy Phong Tử bị đánh bại, không ngừng ăn mệt, tôi cũng có thể giúp cậu. Tôi có rất nhiều biện pháp để Phong Tử không thể tồn tại trong giới giải trí, chỉ cần cậu muốn."

Nói xong, Lý Thần bắt đầu quan sát Thịnh Văn Cảnh. Những điều kiện y đưa ra đã đủ chân thành để gây ấn tượng với Thịnh Văn Cảnh, đúng không?.

Dù sao tin tức Thịnh Văn Cảnh có kim chủ chống lưng đã được truyền ra ngoài, Thịnh Văn Cảnh có thể nhận được một số lợi ích sau việc này. Chắc chắn Thịnh Văn Cảnh không thể từ chối được phải không?.

Lý Thần còn nghĩ, có lẽ Thịnh Văn Cảnh sẽ vì việc [kim chủ bao nuôi] mà nghĩ chu toàn một chút. Tuy nhiên, Thịnh Văn Cảnh thực sự đã gật đầu:

"Cũng đúng, nhưng nếu muốn trở thành kim chủ của tôi, anh cũng nên làm gì đó đi chứ."

Vừa rồi còn cãi nhau với y vì chuyện kim chủ, bây giờ lại dễ dàng chấp nhận?. Lý Thần có chút kinh ngạc, nhưng vẫn trả lời:

"Nếu đã có tư cách làm kim chủ của cậu, vậy thì để tôi đưa cậu về, được không?."

Sếp lớn của anh trực tiếp chở anh về nhà. Thịnh Văn Cảnh chỉ nghĩ thoáng qua rồi gật gật đầu. Thật tuyệt vời!.

"Chà... Tôi sẽ miễn miễn cưỡng cưỡng đồng ý."

Lý Thần ngàn tính, vạn tính không ngờ Thịnh Văn Cảnh sẽ đồng ý dễ dàng như vậy. Bởi vì Thịnh Văn Cảnh đang vướng vào vòng quan hệ kim chủ bao nuôi nhưng hiện tại lại không có phản ứng gì cả.

Yên tâm ngồi trên xe của Lý Thần, Thịnh Văn Cảnh tâm tình thoải mái nhìn ra ngoài cửa sổ, ngâm nga ca hát.

Hôm nay thật sảng khoái. Không chỉ tát vào mặt Phong Tử mấy cái, mà còn nhìn thấy Tiểu Thương và Phó Trầm show tình cảm ân ân ái ái. Bây giờ anh thậm chí còn nhận được vai nam chính mà không tốn sức gì.

Sau đó, địa vị của anh trong công ty chắc chắn sẽ tăng lên. Nếu phải tự mình làm việc này, không biết sẽ tốn biết bao nhiêu tiền, thật may mắn nha.

Đang vui vẻ trong lòng, Thịnh Văn Cảnh chợt nhận ra có điều gì đó không thích hợp lắm.