Chương 44: Phong Tử bị vã mặt.

Nếu vừa rồi Thịnh Văn Cảnh còn thoải mái mong chờ [kim chủ] đến giải vây cho anh. Lúc này Thịnh Văn Cảnh hoàn toàn ngây ngốc.

Không, tại sao Lý Thần không dựa theo kịch bản mà anh nghĩ đến?. Lý Thần lại còn đích thân gật đầu, chính miệng thừa nhận y là kim chủ của anh. Hoàn toàn chứng minh cho người khác biết được tội ác này!. Chẳng phải y nên đến làm sáng tỏ sự việc tin đồn cho diễn viên công ty mình sao?.

Điều quan trọng nhất là anh và Lý Thần chưa từng gặp nhau. Lần đầu tiên gặp mặt cư nhiên lại gặp trường hợp vớ vẩn, vô lý này.

Vậy sau này anh thật sự sẽ bị ràng buộc với vị kim chủ này?. Anh về sau làm sao có thể tiếp tục đóng phim nữa a?. Hơn nữa, làm sao anh có thể thoải mái tận hưởng với đãi ngộ này. Khi tai tiếng bay khắp nơi, Lý Thần lại không xuất hiện để giúp anh trấn áp. Thịnh Văn Cảnh đầu óc hoảng loạn.

Nếu hôm nay không phải tiệc mừng tuổi của cha Bùi Thương, nếu không có nhiều người có mặt như vậy.

Nếu Lý Thần không phải là một nam nhân đẹp trai mà là một ông già béo ngậy. Thịnh Văn Cảnh thề rằng nắm đấm của anh chắc chắn đã đập mạnh vào mặt [Lý Thần]. Không quan trọng y là kim chủ hay là ông chủ, anh không sợ điều đó. Có bản lĩnh thì đến đây gây sự với anh.

Không chỉ Thịnh Văn Cảnh choáng váng mà ngay cả Bùi Thương cũng trầm mặt. Là bạn thân nhất của Thịnh Văn Cảnh, cùng nhau mặc chung một bộ đồ. Cậu có thể đảm bảo Thịnh Văn Cảnh trong nhiều năm qua chưa từng tiếp xúc với ai chứ đừng nói đến chuyện yêu đương.

Về phần kim chủ này, điều đó càng không thể. Đây là Thịnh Văn Cảnh, cậu ta có thể trở thành kim chủ bao nuôi người khác, cũng không có khả năng bị người khác bao nuôi.

Tuy nhiên, bây giờ người đàn ông này lại nói y thực sự là kim chủ của Thịnh Văn Cảnh.

Bộ não của Bùi Thương bị quá tải, cuối cùng cậu dựa vào Phó Trầm, hoàn toàn không thể đứng vững. Cảm nhận được sức nặng của Bùi Thương trên người mình, Phó Trầm muốn cười nhưng lại cố gắng nhịn cười, im lặng đứng thẳng lên.

Thương Thương đáng yêu của hắn đang dựa vào hắn. Quả nhiên, Thương Thương không có phản đối tiếp xúc với hắn.

Trò hề trước mắt dù có kích động đến đâu, dường như cũng không ảnh hưởng đến Phó Trầm, hắn bắt đầu im lặng suy nghĩ, đêm nay hắn có nên lừa Thương Thương ngủ chung giường với mình không?.

Dạo này, Bùi Thương chưa bao giờ bước vào phòng ngủ của hắn kể từ đêm say rượu đó, điều này khiến hắn rất đau khổ.

Phong Tử tức giận. Nhưng y không dám lộ ra ngoài, miễn cưỡng cười:

"...Haha, sao có thể như vậy được?. Lý tiên sinh, anh nói đùa thật đấy. Làm sao anh có thể có quan hệ với Thịnh Văn Cảnh?."

"Có vẻ như cậu không tin?." Lý Thần nheo mắt lại, cảm giác trong lòng như có thứ gì đó động đậy.

Phong Tử cười khô khan:

"Không phải, chỉ là em có chút không tin nỗi, em chỉ cảm thấy điều đó là không thể. Suy cho cùng, Thịnh Văn Cảnh là một người không biết nịnh nọt lấy lòng. Lý tổng, anh..."

Phong Tử chưa kịp nói xong thì Lý Thần đã lướt qua mặt y.

Trước sự chứng kiến của mọi người, Lý Thần đã đứng trước mặt Thịnh Văn Cảnh.

Vốn dĩ Thịnh Văn Cảnh trước đó đã nhường đường cho Phó Trầm, đang đứng trước đám đông, tuy nhiên, do một loạt sự việc vừa rồi, nên những người xem đã tự ý rút lui.

Trong vô thức, xung quanh Thịnh Văn Cảnh không còn ai đứng gần. Nhìn thấy Lý Thần đang ở trước mặt mình, Thịnh Văn Cảnh và Lý Thần nhìn nhau, cảm thấy một cảm giác mơ hồ đang lên men trong lòng. Giây tiếp theo, Thịnh Văn Cảnh ngây dại.

Bởi vì trước mặt mọi người, Lý Thần đưa tay ôm lấy sau đầu anh, chậm rãi thu hẹp khoảng cách, nhẹ nhàng hôn lên má anh.

Thịnh Văn Cảnh ngốc lăng trong giây lát, sau đó tỉnh táo lại, khuôn mặt ửng đỏ muốn nổ tung.

Lý Thần rốt cuộc muốn gì, ý tứ này nghĩa là sao?. Lần đầu gặp nhau, y không nói gì ngoài thừa nhận mình là kim chủ, nhưng bây giờ lại lưu manh hôn má anh. Đây chẳng phải là đang chứng minh cho người khác biết sao.

Tán tỉnh, có bệnh, tùy tiện, quả thực không thể hiểu được!.

Tay Lý Thần vẫn giữ tư thế ôm sau đầu Thịnh Văn Cảnh, thấy Thịnh Văn Cảnh định chống cự, ghé sát vào tai Thịnh Văn Cảnh thì thầm:

"Muốn thấy Phong Tử ăn quả đắng thì đừng nhúc nhích, tôi không có ý gì xấu."

[À, vâng, vâng, anh trai à anh không có ác ý gì cả, anh chỉ bất chợt xuất hiện với tư cách là kim chủ bao dưỡng hỗ trợ tài chính rồi lao tới đối xử với tôi một cách tùy ý mà thôi!!]

Những đường gân trên trán Thịnh Văn Cảnh gần như nổi lên. Anh thực sự rất khó chịu, nhưng sau khi cân nhắc nhiều yếu tố, anh quyết định tạm thời nghe lời Lý Thần. Anh muốn xem Lý Thần có thể khiến Phong Tử ăn quả đắng như thế nào.

Bị nụ hôn của Lý Thần làm cho mất cảnh giác, Thịnh Văn Cảnh đột nhiên cảm thấy mình không hề thật sự tức giận.

Đúng là anh rất tức giận, nhưng…chính là anh không hề ghét Lý Thần. Chẳng lẽ gần đây cùng Lý Thần trãi qua quá nhiều scandal nên anh đã quen rồi sao?.

Sau khi chắc chắn Thịnh Văn Cảnh sẽ không đột nhiên vùng vẫy, Lý Thần đứng thẳng lên, đưa tay từ sau đầu Thịnh Văn Cảnh xuống vai, ôm lấy vai Thịnh Văn Cảnh một cách tự nhiên:

"Như cậu đang thấy, tôi là Kim chủ của em ấy. Cho nên nếu cậu muốn khıêυ khí©h gây sự với em ấy, cậu nên tự mình cân nhắc một chút."

Phong Tử cắn răng tức giận. Rốt cuộc, dựa vào cái gì một kẻ ngu ngốc như Thịnh Văn Cảnh lại may mắn được Lý tổng sẵn sàng đứng ra bảo vệ?.

"A... Tôi tưởng chỉ là lời đồn, hóa ra là sự thật. Thịnh Văn Cảnh có gì đặc biệt, hay là cậu ấy phải trả cái giá nào đó để được lòng anh vậy, Lý tổng?."

Giọng nói của Phong Tử nghe như rất vô hại, nhưng lời nói của y lại đầy suy đoán, khiến mọi người cảm thấy rất khó chịu.

Nghe được lời này, Thịnh Văn Cảnh không nhịn được kích động, lúc này ý tưởng ăn thịt đồng loại đã lên tới đỉnh điểm.

Phong Tử đáng ghét nói anh dùng thủ đoạn mờ ám câu dẫn, dụ dỗ Lý Thần, để Lý Thần đứng ra bảo vệ anh hay sao?.

Anh vừa định chiến đấu với Phong Tử thì cảm thấy một lực nhẹ nhàng đặt lên vai anh.

Giọng nói bình tĩnh của Lý Thâm vang lên bên tai Thịnh Văn Cảnh:

"Bình tĩnh, để tôi xử lý."

Trên thực tế, Thịnh Văn Cảnh cũng biết Phong Tử đang cố ý chọc tức anh, chờ anh nói ra điều gì đó quá đáng trước mặt mọi người. Sau đó Phong Tử lợi dụng điều đó tỏ ra đáng thương như thể bị anh khi dễ. Nhưng anh không muốn quan tâm.

Lý Thần biết rõ ý tứ của Phong Tử, y lạnh lùng nhếch khóe môi:

"Tôi nghe nói mấy ngày nữa sẽ khởi quay một bộ phim cổ trang. Đạo diễn thích nam nhân, đặc biệt rất thích quan hệ với họ. Trong bộ phim đó, đạo diễn yêu cầu cậu đóng vai nam chính, đúng chứ?."

"TÔI......"

Phong Tử âm thầm nghiến răng nghiến lợi, không cách nào khống chế được biểu tình trên mặt, gần như không thể đè nén nỗi hoảng sợ đột nhiên dâng lên trong lòng.

Y thực sự đã chi rất nhiều tiền cho bộ phim cổ trang đó. Đạo diễn là người có tiếng trong ngành, ông ta thích những thanh niên trắng trẻo sạch sẽ và mềm mại.

Đạo diễn còn có một sở thích ít người biết đến là... tra tấn người khác khi quan hệ.

Y đã lén lút ngủ với đạo diễn nhiều lần, ông ta hứa hẹn với y sẽ để y đảm nhận vị trí nam chính thứ hai. Có thể nói, y kiệt quệ cả về thể chất lẫn tinh thần, gần như để lại bóng ma tâm lý trong lòng.