Chương 40: Thay đổi nam diễn viên chính.

Phong Tử gần như bật cười vì tức giận. Bùi Thương và Thịnh Văn Cảnh hai kẻ này dính chặt như keo sơn. Y chưa kịp tìm Thịnh Văn Cảnh, Thịnh Văn Cảnh đã ngửi thấy mùi liền chạy tới.

Nhìn hai người tỏ vẻ bộ dáng bạn bè tốt, nhìn Thịnh Văn Cảnh bênh vực bảo vệ Bùi Thương. Xét về quan hệ huyết thống, y rõ ràng mới là em họ ruột thịt của Bùi Thương.

Chưa kịp chạy đến bảo vệ lão bà của mình, cũng không thể thực hiện bất kỳ động thái tiếp theo nào. Phó Trầm dừng lại trong tuyệt vọng, để không làm hỏng việc của Thương Thương.

Hắn khéo léo dùng người trước mặt che đậy thân hình của mình, xa xa nhìn về phía hai người đang diễn một màn- một người tốt, một người là kẻ xấu.

Không biết vì sao, Phó Trầm luôn có cảm giác như có cái đuôi cáo vẫy vẫy sau lưng hai người. Chẳng trách vừa rồi Thương Thương cười rạng rỡ xảo quyệt như vậy, Thương Thương cũng trọng sinh, em ấy chắc hẳn biết chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo.

Cuối cùng hắn cũng đã hiểu ra. Bây giờ, Bùi Thương có lẽ không thể chịu nổi ủy khuất dù chỉ một chút bất bình.

Phó Trầm đơn giản khoanh tay trước ngực, xem chương trình một cách thích thú.

Điều duy nhất hắn có thể làm là xuất hiện vào thời điểm thích hợp nhất để giúp Thương Thương đẩy trò khôi hài này lêи đỉиɦ cao.Cứ chờ xem.

Chủ yếu là vì Thịnh Văn Cảnh nói quá buồn cười, nên hắn muốn xem xem Thịnh Văn Cảnh có thể dùng những từ mới nào khác để chế nhạo Phong Tử.

Khi Phó Trầm đang vô cùng thích thú quan sát, hắn đột nhiên phát hiện Lý Thần đang đứng bên cạnh mình.

Lý Thần khoanh tay trước ngực, dùng ngón tay thon dài nhẹ nhàng gõ nhẹ vào cánh tay, trầm ngâm nhìn Thịnh Văn Cảnh và Bùi Thương.

"Lý tiên sinh, thật trùng hợp, anh cũng tới dự tiệc mừng thọ của Bùi tổng?." Phó Trầm hỏi.

Lý Thần lắc đầu:

"Cũng không phải. Tôi đến đây không chỉ vì mục đích này."

Việc tham dự tiệc sinh nhật của Bùi tổng rất quan trọng. Nhưng lý do thu hút Lý Thần đến thực ra là - Thịnh Văn Cảnh.

Nhìn Thịnh Văn Cảnh đang đứng trước mặt Bùi Thương với vẻ mặt khinh thường, bộ dáng cực kỳ kiêu ngạo, Lý Thần chỉ cảm thấy rất thú vị.

Sau sự cố ở quán bar, y xem lại tư liệu về Thịnh Văn Cảnh. Vì thế đối với Thịnh Văn Cảnh càng thêm hiểu biết.

Thịnh Văn Cảnh là con trai út của Thịnh gia ở thành phố A, em ấy không có ý định kế thừa công ty. Luôn được cha mẹ và các ca ca trong nhà yêu quý, tính tình thẳng thắn kiêu ngạo, thật ra là từ nhỏ bồi dưỡng lên.

Sự kiêu ngạo của Thịnh Văn Cảnh không phải là vô lý, không phải kiểu kiêu ngạo ra lệnh cho người khác. Em ấy tốt bụng một cách đáng ngạc nhiên, thậm chí rất dễ gần.

Chỉ cần tùy tiện hỏi thăm, y có thể biết rằng danh tiếng của Thịnh Văn Cảnh trong công ty có hai thái cực.

Bất cứ ai đã tiếp xúc hoặc công tác cùng Tịnh Văn Cảnh đều nói rằng, Thịnh Văn Cảnh là người vui vẻ hào phóng, luôn tốt bụng phát hồng bao cho mọi người.

Lý Thần thậm chí còn biết, ban đầu Thịnh Văn Cảnh được phân bố đóng phim. Nhưng khi gặp sự cố tin đồn kim chủ, em ấy nhận đuợc thông báo trì hoãn. Sau đó, đạo diễn dứt khoác thay dàn diễn viên, tất cả cảnh quay của Thịnh Văn Cảnh đều bị cắt bỏ.

Hôm đó ở quán bar, y thấy Thịnh Văn Cảnh có chút chán nản, buồn bực. Bây giờ xem ra Thịnh Văn Cảnh quá rộng lượng, chắc hẳn em ấy đã quên chuyện này từ lâu.

Hơn nữa, gần đây trên mạng lại tiếp tục xuất hiện rất nhiều tin đồn muốn bôi đen Thịnh Văn Cảnh, y đã tìm ra kẻ đứng sau nó. Không ai khác chính là Phong Tử, người đang đối đầu với Thịnh Văn Cảnh.

Lý Thần nheo mắt, thản nhiên nói với Phó Trầm:

"Phó tiên sinh, đêm đó chúng ta còn chưa bàn xong việc hợp tác, hiện tại tôi đột nhiên có một ý tưởng khác."

"Cái gì?" Phó Thần hỏi.

"Cái IP và bộ phim cổ trang, tôi dự định sẽ thay đổi nam chính.".

Phó Trầm nhìn theo ánh mắt của Lý Thần, lập tức hiểu ra:

"Thịnh Văn Cảnh?... Thì ra cậu ấy là người của công ty Lý tổng."

Mặc dù Phó Trầm quen biết Thịnh Văn Cảnh, biết Thịnh Văn Cảnh là...

Bộ phim sẽ bắt đầu quay trong hai ngày nữa, nhân vật chính đột nhiên được thay thế bởi diễn viên dính nhiều scandal bê bối. Chẳng phải Lý Thần thực sự không sợ mất tiền, danh tiếng bị hủy hoại sao?.

Phó Trầm bày tỏ thắc mắc trong lòng.

“Tôi đương nhiên không sợ.” Lý Thần chậm rãi nhếch lên khóe miệng:

"Cậu có biết đạo diễn chỉ định ai làm nam chính không?”

"Là ai?"

Lý Thần hất cằm về phía ba người ở giữa đám người:

"Phong Tử."

Phó Trầm âm thầm gật đầu, hóa ra là Phong Tử. Ôi sao lại là Phong Tử nữa. Phong Tử có phải là bậc thầy về quản lý thời gian? Vừa làm việc vừa tìm Thương Thương gây sự? Thật sự là không biết mệt.

"Không biết Phong Tử đã dùng thủ đoạn gì để đạo diễn nhất quyết phải chọn cậu ta. Tôi cảm thấy nếu diễn viên chính là Thịnh Văn Cảnh thì cảnh tượng đó sẽ thú vị như ngày hôm nay."

Lạnh lùng nhìn Phong Tử đang giả vờ ủy khuất, Lý Thần đột nhiên nhếch môi cười.

Phong Tử này lá gan thật lớn. Cho dù cùng Thịnh Văn Cảnh có ân oán cá nhân, cư nhiên còn dám tính kế lên đầu y. Chẳng phải có tin đồn y là kim chủ hỗ trợ tài chính cho Thịnh Văn Cảnh sao?. Vậy lần này y sẽ thực sự trở thành kim chủ bảo hộ Thịnh Văn Cảnh, cấp cho Thịnh Văn Cảnh những đặc quyền, để Thịnh Văn Cảnh đóng phim thật tốt.

Chờ đến ngày quay phim, Phong Tử phát hiện người đối diện cậu ta là Thịnh Văn Cảnh, chắc chắn sẽ tức đến chết.

Ánh mắt y hơi dịch chuyển, Lý Thần ngẩng cao đầu như một con gà trống lớn nhìn Thịnh Văn Cảnh, nụ cười dịu đi một chút.

Không biết đến lúc đó, Thịnh Văn Cảnh biết “kim chủ đứng đằng sau” sẽ phản ứng như thế nào?. Thật là mong chờ.

Quay lại bên này, Phong Tử diễn đến hưng phấn, tưởng mình sắp bắt đầu nhập vai trà xanh nên yếu ớt giải thích:

"Không phải vậy đâu, Văn Cảnh ca ca. Em thật sự không có ý gì cả, em chỉ lo lắng cho mối quan hệ tình cảm giữa anh họ và Phó ca thôi. Bùi Thương, anh ấy dù sao cũng là anh họ của em..."

Phong Tử chưa kịp giả vờ, khuôn mặt của Thịnh Văn Cảnh trở nên xấu hổ. Anh đột nhiên lùi lại một bước, giọng nói to lớn dữ dội, làm lu mờ sự bất bình của Phong Tử:

"Aida, Ôi chúa ơi, làm ơn im đi. Thật tổn thọ a!. Tại sao cậu lại gọi tôi là ca ca?. Tôi so với cậu còn nhỏ hơn hai tháng, tôi trông giống ca ca cậu chỗ nào chứ. Tôi nhìn cậu mới giống ca ca tôi ấy?".

Lời này vừa nói ra, toàn khán giả ở hậu trường đều chấn động. Ngay cả Phong Tử cũng sửng sốt. Thịnh Văn Cảnh cư nhiên so với y còn nhỏ hơn?.

Gọi ca ca là chiến thuật phổ biến được Phong Tử thường xuyên sử dụng, y lợi dụng cách này hạ thấp vị trí của mình. Sau đó phát huy hết lợi thế tuổi tác, đồng nghĩa với việc y có thể nhận được sự quan tâm mà người khác không thể.

Suy cho cùng, điều mà Phong Tử không ngờ: Hắn so với y còn nhỏ hơn, chuyện gì sẽ xảy ra với y đây?.

Tuy nhiên, thứ tự tuổi tác của ba người họ lại như thế này:

Bùi Thương lớn nhất, Phong Tử nhỏ hơn Bùi Thương ba tháng, cho nên miễn cưỡng xưng là em họ.

Mà Bùi Thương là bạn tốt của Thịnh Văn Cảnh, cư nhiên so với Bùi Thương nhỏ hơn chín tháng và trẻ hơn Phong Tử một tuổi.

Bùi Thương lúc đầu cũng rất sốc hỏi Thịnh Văn Cảnh tại sao anh lại nhỏ bé như vậy.

"Khi tớ còn nhỏ, lão cha thấy tớ ở nhà quá ồn ào phiền phức nên đã cho tớ đi học sớm".

Mà hiện tại, Thịnh Văn Cảnh rõ ràng cao hơn Phong Tử, anh cúi đầu trên cao nhìn xuống, đầy khí thế:

"Hơn nữa, Phong Tử cậu thật sự đổi họ ư?. Cậu không phải họ Bùi, sao cậu lại tới Bùi gia tham gia náo nhiệt vậy?."

"Nhưng tôi và anh họ dù sao cũng có quan hệ huyết thống. Tôi dù sao cũng là em họ của anh ấy..." Phong Tử cúi đầu, giọng nói càng ngày nhỏ, đôi vai bắt đầu run rẩy.

Thấy vậy, Thịnh Văn Cảnh cười khẩy:

"Cậu nói cậu là em họ của Bùi Thương, nhưng rõ ràng là hận không thể trở thành người nhà của Bùi gia. Tôi nhớ nhà cậu hình như làm ruộng, trong nhà có mấy mẫu đất rồi?."

Gia đình làm nông, cha mẹ y làm việc chăm chỉ, theo logic mà nói, Phong Tử sẽ không bị những lời này xúc phạm tới.

Tuy nhiên, Phong Tử là một người cực kỳ tham vọng, những lời nói này dường như vạch trần bề ngoài giả tạo và hình tượng của y.

Phong Tử trong mắt đầy hận ý, nhưng giọng nói lại ôn nhu:

"Tôi chỉ muốn chúc mừng sinh nhật chú Bùi. Điều này không được phép sao...?."