Chương 38: Hắn muốn tìm Thương Thương.

Nhìn Bùi Thương đang phát biểu đầy khí thế ở hội trường, Trình Hiên không khỏi bất ngờ: "Hmm....vì sao tôi có cảm giác Tiểu Thương có chút thay đổi?."

"Chỗ nào thay đổi?." Phó Trầm hỏi.

Trình Hiên cau mày, xoa xoa cằm.

"Tôi cảm thấy...Cậu ấy hoạt bát hơn trước một chút?. Cũng cảm thấy cậu ấy bây giờ vui vẻ hơn trước rất nhiều, nói nhiều hơn. Cậu có thấy vậy không?."

Phó Trầm gật đầu, đương nhiên hắn cũng cảm thấy như vậy, bởi vì Thương Thương của hắn không phải đột nhiên thay đổi, mà là đã sống lại.

Nếu Thương Thương vẫn giữ tính cách như trước thì sẽ là chuyện lớn.

"Này, bó hoa lần trước tôi đặt cho cậu sao rồi?."

Trình Hiên hưng phấn dùng cùi chỏ huých Phó Trầm, bĩu môi nhìn về phía Bùi Thương, sau đó hớn hở nhìn Phó Trầm:

"Tiểu Thương sau khi nhận được hoa có phải hay không rất cảm động, sau đó cùng cậu làm hoà?."

Dưới ánh mắt mong đợi của Trình Hiên, Phó Trầm chậm rãi lắc đầu.

"Không, em ấy không những không muốn làm hòa với tôi mà còn nói với tôi rằng em ấy muốn ly hôn."

"Cái gì?. Tiểu Thương muốn cùng ai ly hôn?. Cậu?." Đôi mắt của Trình Hiên mở to vì kinh ngạc, miệng anh ta to đến mức có thể nhét một cái bóng đèn vào:

"Không phải, Phó Trầm, cậu có phải đã làm chuyện xấu xa đến mức khiến Tiểu Thương đối với cậu chán ghét?. Tiểu Thương tính tình rất tốt nha!. Cậu cùng Tiểu Thương ly hôn chưa?. Sẽ không thật sự muốn ly hôn đúng không?. Cậu vẫn chưa tìm được đối tượng khác phù hợp. Cậu có định trở thành người độc thân nữa không?."

Bị Trình Hiên liên tiếp hỏi liên tục không ngừng. Phó Trầm cảm thấy đầu mình có chút choáng váng.

"Tôi hiện tại đang cố gắng theo đuổi Thương Thương, cố gắng làm em ấy yêu tôi. Tôi sẽ không ly hôn với em ấy."

Phó Trầm vô cùng trang trọng khi nói điều này. Tuy nhiên, Trình Hiên lại bắt đầu tưởng đông tưởng tây:

"Thật ra tôi nghĩ việc Tiểu Thương muốn ly hôn với cũng là điều dễ hiểu. Rốt cuộc, ngoại trừ lớn lên đẹp trai và giàu có, cậu còn có ưu điểm gì nữa?. Lấy lòng người khác cũng không được. Hắc hắc... hắc hắc."

"….." Chỉ điều này, Phó Trầm không thể nói nên lời. Hắn nhận ra EQ của mình trước đây quá thấp. Hắn cũng có chút nghi hoặc, hắn có thể hiểu rõ mọi suy nghĩ của đối phương khi nói về công việc. Nhưng khi nói đến phương diện tình cảm, hắn lại hoàn toàn không biết gì. Hoàn toàn không đoán ra được suy nghĩ của Bùi Thương. Phải nói, về việc lấy lòng người, hắn thật sự không thể so với Trình Hiên.

"Thật ra, việc cậu ly hôn tôi sẽ không cười nhạo cậu. Bởi vì tôi cũng không thể theo đuổi người mình thích. Cậu có biết tôi thích ai không?."

"Sao tôi biết được."

"Tôi mới phát hiện ra chủ cửa hàng nơi tôi thường đặt hoa là một mỹ nhân. Anh ấy đúng mẫu người tôi thích. Tôi đã mơ thấy anh ấy hai ngày qua."

"Cậu thích?. Sao không theo đuổi đi."

"Cậu cho rằng tôi không muốn theo đuổi anh ấy sao?. Hôm nay tôi cố tình đến cửa hàng hoa của anh ấy, đặt hoa tặng chú Bùi. Đồng thời cũng muốn tán tĩnh anh ấy một chút. Cậu đoán xem sau đó?."

"Như thế nào?." Phó Thần kỳ thật không có hứng thú.

"Tôi nói với anh ấy: Anh xinh đẹp tựa như bó hoa này. Bây giờ tôi muốn theo đuổi anh. Anh có muốn ở bên tôi không?. Sau đó anh ấy đã từ chối tôi không chút do dự."

Ngay cả người không biết nhiều về việc theo đuổi người khác như Phó Trầm cũng hiểu rằng, nói ra những lời này không khác gì thiếu đánh. Huống chi Trình Hiên là một tên ăn chơi, đối phương nhất định sẽ càng không thích cậu ta.

Phó Trầm trong mắt tràn đầy khinh thường:

"... Đây là cách cậu theo đuổi người mình thích sao?. Trình tiên sinh, người có nhiều mối quan hệ mập mờ phong phú."

"Mối quan hệ mập mờ phong phú gì chứ?" Trình Hiên gào lên: "Tôi đã 25 cái thanh xuân nhưng chỉ có một mối tình. Mối tình lúc trước, vô cùng mặn nồng nhưng thì sao chứ, tôi vẫn bị người khác lừa dối. Hiện tại tôi đã rung động một lần nữa."

Vừa nói, Trình Hiên vừa khẩn trương đến gần Phó Trầm, nghiêm túc chỉ vào mặt hắn:

"Hơn nữa, nhìn, nhìn, nhìn xem này."

Trên mặt anh có một vết thương nhỏ trông rất mới, chắc là mới hình thành gần đây.

"Cậu xem, tôi nói thích anh ấy, muốn theo đuổi anh ấy, anh ấy liền tặng tôi một vết sẹo. Nếu cậu thực sự ly hôn, vậy chúng ta sẽ là hai người đàn ông độc thân. Tôi có thể cười nhạo cậu hahahaha. ... ..Ôi."

Trình Hiên đang nói thì bất ngờ bị đạp vào mông, anh ôm mông quay đầu lại thì thấy Phó Trầm vẫn đá anh mà không hạ chân xuống.

Trình Hiên vô cùng ủy khuất:

"Phó Trầm! Tại sao cậu lại đá tôi."

"Ai bảo cậu nguyền rủa tôi và Thương Thương ly hôn?" Giọng nói của Phó Thần lạnh lùng:

"Cậu đáng bị như vậy. Tôi đi tìm Thương Thương, cậu ở lại tự giải quyết cho tốt đi."

"Tôi chỉ thuận miệng đùa một chút không được sao!!. Tôi cũng quan tâm Tiểu Thương mà. Đáng ghét, tôi định dạy cho cậu một ít phương pháp thu phục Tiểu Thương, Phó Trầm, cậu là đồ không có lương tâm."

Nghe Trình Hiên nói như vậy, Phó Trầm bước nhanh hơn. Hắn vốn tưởng Trình Hiên có nhiều kinh nghiệm yêu đương. Nhưng hóa ra cho đến nay anh ta chẳng có tý kinh nghiệm yêu đương nào, và khả năng chọc giận người khác thậm chí còn lợi hại hơn hắn.

Hắn sợ nếu thật sự nghe theo lời đề nghị của Trình Hiên sẽ khiến Thương Thương tức giận. Chỉ cần nhìn cách Trình Hiên không lấy được lòng người mình thích là biết đáp án.

Tăng tốc bước về phía Bùi Thương, Phó Trầm chuẩn bị đi cùng Thương Thương, để mọi người hảo hảo nhìn kỹ. Tuy nhiên, vào lúc này, đột nhiên có người xuất hiện trước mặt Bùi Thương và chặn đường Thương Thương của hắn.

Khi nhìn thấy rõ diện mạo của người này, Phó Trầm hơi nhướng mày rồi dừng lại.

...Phong Tử lại tiếp cận Thương Thương của hắn.

Trong khoảng thời gian gần đây, hắn bận nghĩ cách làm sao lấy lòng Thương Thương, mà quên mất người này. Sau khi nhìn thấy Phong Tử, Phó Trầm nhớ tới kiếp trước. Khoảng thời gian đã xảy ra trong bữa tiệc mừng thọ của cha vợ

Chiều hôm đó hắn vừa tổ chức cuộc họp. Sau khi kết thúc cuộc họp, hắn đã lái xe từ công ty đến Bùi gia tham dự tiệc sinh nhật của Bùi Thiên. Ai có thể ngờ rằng xe của Phong Tử bị hỏng, đang dừng xe cách Bùi gia 2km.

Dựa vào việc Phong Tử là em họ của Bùi Thương, Phó Trầm chắc chắn không thể nhắm mắt làm ngơ. Hơn nữa, Phong Tử đã chú ý đến hắn đang chạy xe bên đường, y bắt đầu vẫy vẫy tay. Vì vậy hắn chỉ có thể bảo Thư ký Hà dừng xe.

Hạ cửa sổ xuống, Phó Trầm hỏi:

"Sao vậy?."

Trên mặt Phong Tử lộ ra vẻ nhu nhược đáng thương:

"Xe của em đang chạy giữa chừng thì bị hỏng, cũng sắp đến nơi rồi. Em…"

Tưởng tiệc mừng thọ sắp bắt đầu, Phó Trầm suy nghĩ một chút, để Thư ký Hà ở bên đường phụ trách xe của Phong Tử. Sau đó tự mình lái xe đưa Phong Tử đến Bùi gia.

Phong Tử sau khi lên xe rối rít biết ơn:

"Cảm ơn anh Phó Trầm. Nếu không có anh, em thực sự không biết mình phải làm sao."

"Không có gì."

"Em rất ghen tị với anh họ vì có một người chồng ưu tú như anh, Phó ca..." Phong Tử thở dài, trong mắt y hiện lên sự ghen tị rõ ràng.

Khi đó, Phó Trầm hoàn toàn không hiểu ý tứ trong lời nói của Phong Tử. Bây giờ cẩn thận xem xét, hắn mới biết Phong Tử thực sự có bao nhiêu trà xanh.

Hiện tại xem ra, lần này Phong Tử đã đến Bùi gia một cách suôn sẻ mà không hắn đi ngang qua. Hơn nữa y bắt đầu tiếp cận Thương Thương gây rối.

Mối quan hệ của hắn và Thương Thương bị rạn nứt, một nửa là do hắn EQ thấp, nửa còn lại chắc chắn là do Phong Tử châm ngòi ly gián.

Bây giờ nhìn kỹ, ý đồ của Phong Tử đối với hắn thực sự quá rõ ràng. Trong khoảng thời gian này, Phong Tử đã nhiều lần hẹn hắn ra ngoài với lý do y muốn chia sẽ thông tin về Thương Thương nhưng hắn đều từ chối.

Đây là vì không tìm được hắn nên mới tìm cách đến Bùi gia?.

Y nhất định muốn tẩy não Thương Thương lần nữa, nói hắn không còn yêu Thương Thương nữa sao?. Hắn lập tức đến bảo vệ Thương Thương. Ngay lúc Phó Trầm chuẩn bị đi qua, hắn chợt phát hiện Thương Thương của hắn không những không sợ hãi rụt rè mà thậm chí còn có chút hưng phấn, hưng phấn đến mức hiện ra khỏi khuôn mặt.

Nhìn vào đôi mắt sáng lấp lánh của Thương Thương. Hai bàn tay xoa xoa lại vào nhau. Nghĩ tới chuyện lần trước Thương Thương tranh cãi với Phong Tử ở bể bơi, Phó Trầm lập tức hiểu rằng Thương Thương sẽ chuẩn bị dùng lại lần nữa.

Nếu vậy thì hắn sẽ không vội. Nếu Thương Thương muốn làm người tiên phong, vậy thì hắn phải là chỗ dựa vững chắc nhất của Thương Thương, yên lặng chờ đợi thời điểm hắn nên xuất hiện.

Lần này Phó Trầm suy đoán khá tốt, Bùi Thương thực sự đang nóng lòng muốn thử diễn cùng Phong Tử một lần.

Bùi Thương vẫn đang suy nghĩ xem khi nào Phong Tử sẽ đến tìm cậu. Nhưng cậu không ngờ lần này Phong Tử lại mất kiểm soát đi tìm cậu nhanh như vậy.