Chương 32: Nguyên nhân của đám đông đến Bùi gia.

Người đến càng ngày càng nhiều, Bùi Thương không nhịn được cau mày: "Sao lại có nhiều người đến đây vậy?. Thật sự không hiểu nổi."

"Ách, cậu không biết sao?." Trình Hiên kinh ngạc nhướng mày.

"Tôi không biết" Bùi Thương hỏi với vẻ mặt bối rối:

"Anh biết?."

"Thịnh Văn Cảnh nhất định sẽ tới dự tiệc sinh nhật của cha cậu."

"Đương nhiên rồi."

"Còn em họ Phong Tử của cậu, nghe nói y sẽ đến, phải không?."

"À, vâng." Tốt nhất là đừng đến, chướng mắt.

Ánh mắt Trình Hiên dần dần trở nên quỷ dị:

"Vậy cậu ngẫm lại xem, thân phận của bọn họ là gì?."

Lý do này, cho dù Bùi Thương có ngu ngốc đi chăng nữa cũng sẽ phản ứng.

Đúng vậy! Hai nam diễn viên trẻ đẹp trai nổi tiếng cư nhiên xuất hiện ở đây, điều này chắc chắn sẽ thu hút mọi người đổ xô đến Bùi gia.

Và nếu lắng nghe cẩn thận những lời bàn tán của những người xung quanh, cái tên "Thịnh Văn Cảnh" và "Phong Tử" quả thực được nhắc đến thường xuyên.

[Sao Thịnh Văn Tĩnh còn chưa tới?.]

[Tôi không biết, tôi thực sự muốn nhìn thấy [Phong Tử] nhiều hơn. Không biết Phong Tử có mềm mại, dịu dàng như lời đồn....]

Những người trẻ tuổi có thể đến đây đều là những nhân vật nổi tiếng ở thành phố A, nên khung cảnh cũng không đến mức lộn xộn, chỉ là quá náo nhiệt, khung cảnh này vẫn khiến Bùi Thương có chút lo lắng.

Nhìn thấy Phó Trầm không có ở đây, Trình Hiên có chút chán nản, đơn giản giúp Bùi Thương chiêu đãi khách khứa, giống như vịt gặp nước.

Bùi Thương cũng bận rộn chỗ này chỗ kia, ngay lúc cậu đang choáng váng, một giọng nói quen thuộc kiêu ngạo vang lên trong đám đông:

"Này, hôm nay có nhiều người như vậy, Bùi Thương, cậu bận rộn thật đấy, haha..haa."

Giọng điệu quen thuộc kiêu ngạo này ngoài Thịnh Văn Cảnh còn có thể là ai?.

Sau khi đi về phía Bùi Thương được vài bước, Thịnh Văn Cảnh nở mặt tươi cười, đang định vỗ mông Bùi Thương thì chợt nhận ra những ánh mắt xung quanh đang tập trung vào mình.

Sắc mặt Thịnh Văn Cảnh cứng đờ, bước chân khựng lại, chợt nhận ra hình như có rất nhiều người vây xem.

Vì vậy Thịnh Văn Cảnh cũng không thèm vỗ mông Bùi Thương, dựa vào Bùi Thương thấp giọng hỏi:

"Sao nhà cậu hôm nay nhiều người đến thế?. Trời ơi, dạng người nào cũng có. Tớ cảm thấy ở đây còn nhiều người hơn các cô chú giành trứng miễn phí ở cổng siêu thị."

Bùi Thương nghe xong giận sôi máu, hung hăng tát mạnh vào khuỷu tay Thịnh Văn Cảnh:

"Cậu nghĩ sao?. Không phải là nhờ cậu và Phong Tử?. Ngày mừng thọ cha tớ thực sự sắp trở thành bữa party vui vẻ của người trẻ tuổi."

Thịnh Văn Cảnh sờ sờ cằm, cư nhiên còn có thể cười cười nói:

"Điều đó chứng tỏ tớ được mọi người yêu thích. Cũng đúng, nơi này thật náo nhiệt. Hay là tớ ở đây biểu diễn một chút?. Cậu thấy thế nào?."

"Không tốt lắm! Cậu tỉnh tỉnh lại đi."

Bùi Thương trợn mắt không chút khách sáo, bác bỏ ý kiến của Thịnh Văn Cảnh:

"Cậu cũng không biết có bao nhiêu người thích cậu. Cả người đều u ám đầy scandal, tớ mới không muốn cùng cậu bắt tay. Không giống như Phong Tử, cậu không có khả năng lấy lòng người như hắn."

"Chậc, đây mới gọi là khí chất quân tử chân chính. Hơn nữa tớ thật sự không thể bắt chước được tính cách của Phong Tử. Tính cách dễ thương như bông hoa nhỏ ngây thơ sao?. Mẹ kiếp!. Sau lưng hắn đã làm bao nhiêu chuyện bẩn thỉu, giả vờ như vậy."

"Tớ hoàn toàn đồng ý với điều này. Tớ không nghĩ Phong Tử muốn chúc mừng sinh nhật lão cha tớ đâu. Chắc chắn hắn đến đây đặc biệt để khoe khoang với tớ".

Hai người huyên thuyên nói chuyện thì đột nhiên có tiếng động ồn ào ngoài cửa.

Lại làm sao vậy?. Những người ngồi lê đôi mách nghểnh cổ nhìn sang cùng một lúc.

[Tôi nhìn thấy Phong Tử đang đi tới từ xa.]

Khuôn mặt ngây thơ vô hại mang theo một nụ cười nhẹ, Phong Tử nhắm mắt làm ngơ với những người xung quanh, đi thẳng đến chỗ Bùi Thương:

"Anh họ, đã lâu không gặp. Em tới đây để chúc mừng sinh nhật chú Bùi."

Giọng điệu nhẹ nhàng êm ái, tràn đầy ý cười.

Thịnh Văn Cảnh thấy sống lưng tê dại, cậu ghé vào tai Bùi Thương:

"Phong Tử bị đoạt xá rồi ư?. Hắn cả đời chưa bao giờ tỏ ra khách khí như vậy."

"Suỵt, đừng nói nhảm, cẩn thận bị paparazzi chụp ảnh quay lại, nói cậu cố ý ức hϊếp diễn viên mới."

Phong Tử thật sự rất giỏi giả vờ, nếu không phải Phong Tử trong mắt luôn ghen tị cùng oán hận, Bùi Thương cơ hồ sẽ cho rằng người em họ này rất vô hại.

"Anh họ...."

Thấy Bùi Thương và Thịnh Văn Cảnh chỉ nói chuyện mà không để ý đến y, Phong Tử mở to hai mắt nhìn, ngập ngừng muốn nói lại thôi, nhẹ giọng gọi một câu, như thể đang sợ hãi. Y ngoài mặt đáng thương hề hề nhưng trong lòng lại đầy toan tính.

Lần trước y muốn dạy cho Bùi Thương một bài học, để Bùi Thương hiểu rõ thân phận của mình, nhưng không ngờ rằng Bùi Thương là tên khốn chết tiệt, lại còn dám tính kế y, nói y đẩy cậu ta xuống nước, khiến y bị nhiều người chỉ trích hiểu lầm. Điều này cũng khiến địa vị của y trong lòng Phó Trầm giảm mạnh.

Phong Tử ghi hận trong lòng, muốn hẹn hò với Phó Trầm nhiều lần, nhưng y không ngờ rằng Phó Trầm dường như thay đổi, lúc trước chỉ cần nhắc đến Bùi Thương, Phó Trầm sẽ ra ngoài ăn tối với y.

Nhưng bây giờ, bất kể y tìm mọi cách, Phó Trầm cũng không chịu đi ra ngoài, thậm chí cũng không có tin tức gì.

Phong Tử vừa sốt ruột lo lắng vừa tức giận, sợ Phó Trầm và Bùi Thương sẽ thực sự đến với nhau nên đã cử người bí mật điều tra mối quan hệ của họ.

Tuy nhiên, y nhận được một tin bất ngờ. Có vẻ như Bùi Thương và Phó Trầm sắp ly hôn.

Phong Tử vui mừng như điên khi biết tin, dù là ai đệ đơn ly hôn cũng không quan trọng. Điều đó có nghĩa là mối quan hệ giữa hai người sẽ thực sự tan vỡ.

Không nhận được bất kì tin tức từ Phó Trầm, coi như tin tức mới này thật sự đáng giá.

Dù sao thì Phó Trầm cũng không còn yêu Bùi Thương nữa, cho nên nếu y đến tham dự tiệc mừng thọ của chú Bùi. Lấy Bùi Thương làm mồi nhử, Phó Trầm chắc chắn sẽ bị cám dỗ.

Hôm nay nhân dịp sinh nhật Bùi Thiên, Phong Tử tới đây là muốn giáo huấn Bùi Thương, khoe khoang chút thực lực đồng thời thu hồi tất cả những ân oán mà y phải chịu đựng từ Bùi Thương.

Tốt nhất, y nên vạch trần bộ mặt giả tạo lừa dối của Bùi Thương để Phó Trầm nhận ra. Y muốn Bùi Thương mất mặt trước mọi người và khiến Bùi gia không bao giờ có thể ngẩng cao đầu ở thành phố A. Sau đó thúc đẩy Bùi Thương và Phó Trầm ly hôn.

Phong Tử đã lên kế hoạch cho số phận của Bùi Thương ngày hôm nay, y nhìn Bùi Thương với đôi mắt lấp lánh.