Chương 19: Đi chơi cùng Thịnh Văn Cảnh.

Đầu bên kia điện thoại im lặng hai giây, sau đó trả lời:

"Vẫn chưa xong – Nhưng kết thúc rồi. Tớ vốn dĩ ở phim trường đang quay phim rất tốt, nhưng tớ không biết kẻ nào đang vung tiền ra cố gắng bôi đen tớ, nói tớ bị người ta bao dưỡng, sau lưng có kim chủ nhà giàu chống lưng. Làm công việc của tớ bị trì hoãn tiến độ a..!"

"Cái gì? Sao lại có tin đồn xui xẻo như vậy? Quá quá đáng nha."

"Chính là vậy đó." Thịnh Văn Cảnh phàn nàn:

"Tớ đã quay xong hơn phân nửa cảnh quay, hiện tại đang gặp rắc rối, có lẽ họ sẽ thay người thế cảnh quay của tớ sớm thôi."

Đúng vậy, Thịnh Văn Cảnh cũng là một diễn viên, anh ấy cùng Phong Tử đều hoạt động trong giới giải trí.

Khác với người em họ Phong Tử, Thịnh Văn Cảnh xuất đạo trong giới giải trí đến nay chưa từng cần ai hổ trợ.

Ban đầu chỉ là những tin đồn thông thường không có chứng cứ, về việc khuôn mặt của Thịnh Văn Cảnh đã được phẫu thuật thẩm mỹ, chiều cao được tăng lên do can thiệp dao kéo và thỉnh thoảng anh phải đến bệnh viện để chỉnh sửa.

Sau đó, tin đồn càng trở nên quá đáng hơn. Họ tung tin cho rằng anh nɠɵạı ŧìиɧ với một đại gia lớn tuổi.

Bây giờ thậm chí còn có tin đồn nực cười rằng anh có kim chủ chống lưng phía sau.

"Tớ mà cần kim chủ bao nuôi sao?. Đùa đấy à, số tiền làm diễn viên kiếm được còn không đủ để tớ chi tiêu hàng ngày. Nếu chỉ dựa vào kim chủ sống qua ngày chắc tớ đã chết đói vào hai năm trước rồi."

"Ừ, tớ tin điều này." Bùi Thương gật đầu.

Là bạn của Thịnh Văn Cảnh, Bùi Thương biết rất rõ tính cách của Thịnh Văn Cảnh, tất cả đều là sự thật.

Gia đình của Thịnh Văn Cảnh rất giàu có nên cậu và Thịnh Văn Cảnh đều học chung một trường, cả hai đều học chung lớp suốt nhiều năm. Bởi vậy cả hai trở bạn tốt luôn giữ liên lạc đến bây giờ.

Khi đang học đại học, Thịnh Văn Cảnh đột nhiên phát bệnh nháo nhào muốn trở thành một diễn viên, muốn trải nghiệm cuộc sống của nhân vật trong phim và trải nghiệm cảm giác nghệ thuật.

"Văn Cảnh, kỳ thật cậu có thể mở quán kịch để trải nghiệm..."

"Không được đâu. Cậu muốn mở thì tự mở đi!. Một vở kịch nhỏ luôn có sự hạn chế về diễn xuất. Tớ muốn bản thân trở thành nam chính.".

Tuy nhiên, Thịnh Văn Cảnh có ngoại hình khá nổi bật và kỹ năng diễn xuất rất tốt. Sau vài lần thử vai, anh được một đạo diễn trẻ nhìn trúng muốn cùng Thịnh Văn Cảnh hợp tác, thực hiện một bộ phim truyền hình.

Cũng do Thịnh Văn Cảnh có vận khí tốt. Vốn dĩ anh nghĩ đây là một đạo diễn không có tiếng tăm gì trong nghành làm phim truyền hình nhưng đột nhiên trở nên nổi tiếng với tư cách là một nhà thiết kế nhân vật nam, anh nhanh chóng trở nên nổi tiếng và được công chúng biết đến.

Thịnh Văn Cảnh còn trẻ, có ngoại hình nổi bật, rất dễ uốn nắn hơn nữa luôn toát ra hơi thở tươi mát của người trẻ tuổi. Trong thời gian đó, rất nhiều công ty muốn đề nghị Thịnh Văn Cảnh ký hợp đồng.

Thịnh Văn Cảnh vốn dĩ là thiếu gia nhà giàu nên anh rất tự tin ký hợp đồng, tùy tiện ngẫu nhiên chọn đại một công ty. Dù sao đi nữa, anh cũng có đủ khả năng chi trả cho những khoản bồi thường thiệt hại ngay cả khi anh không muốn làm diễn viên nữa.

Từ đó trở đi, Thịnh Văn Cảnh dấn thân vào sự nghiệp diễn xuất một cách khó hiểu.

Đại khái khi trở thành người nổi tiếng sẽ gặp khá nhiều chuyện thị phi, về sau anh cũng có khá nhiều tin đồn tiêu cực. Có lẽ số người mắng mỏ anh nhiều hơn là thích anh.

Hôm nay cư nhiên lại xảy ra chuyện như vậy.

Thật nực cười.

Không để ý tới ánh mắt lo lắng co rúm của trợ lý, Thịnh Văn Cảnh càng ngày càng chửi rủa:

"Bíp bíp..bíp...Dù sao, tớ thật sự tin. Tớ sẽ sớm trở lại trong giới mà đừng quan tâm đến chuyện đó nữa. Hiện tại chỉ cần Phó Trầm đau khổ, hôm nay mặc kệ hắn có nói cái gì, Tiểu Thương, cậu cũng phải đi cùng tớ."

"Ồ, phải không?." Bùi Thương gật đầu và đồng ý một cách đơn giản.

Bên kia Thịnh Văn Cảnh vẫn đang lẩm bẩm: "Tớ đã sớm nói với cậu, đừng lãng phí thời gian bên cạnh Phó Trầm, nếu hắn không thích cậu thì liền chia tay, cứ ở lại chịu ấm ức làm gì..... Hắn đã đáp ứng..?."

Thịnh Văn Cảnh sửng sốt.

"Ang, Hắn đáp ứng rồi nha. Hiện tại tớ đang ở khách sạn XX. Cậu có thể qua tìm tớ."

"Ở khách sạn?." Thịnh Văn Cảnh chợt cảnh giác:

"Phó Trầm có ở đó không?. Nếu hắn có ở đó, tớ sẽ không quấy rầy hai người."

"Không, chỉ có mình tớ thôi."

"Cậu ở một mình?. Ở khách sạn một mình thật ư?".

Nghĩ tới chuyện vừa rồi, Bùi Thương thở dài:

"Chuyện dài lắm. Thôi, đến đây tớ sẽ kể cho cậu nghe."

Chẳng bao lâu, Thịnh Văn Cảnh đã đến tầng dưới của khách sạn.

Nhìn thấy Thịnh Văn Cảnh đang định mở cửa bước xuống xe, trợ lý vội vàng lắp bắp:

"Thịnh, anh Thịnh!!!!."

"Chuyện gì vậy?."

"Anh ơi, anh mau đeo kính râm và đeo khẩu trang vào. Anh là người của công chúng, hiện tại đang dính tin đồn. Lỡ như bị chụp lén trong khách sạn thì sao..."

Trợ lý vẫn đang lo lắng lẩm bẩm, nhưng Thịnh Văn Cảnh đã cong môi xua tay:

"Làm sao có khả năng đây đều là khách sạn ở tầng dưới?. Tôi không tin bản thân có thể bị chụp ảnh cách đó chỉ mấy mét rồi bịa ra tin đồn sai sự thật."

"Nhưng anh Thịnh...!"

"Được rồi, tôi đi đây. Gần đây cô làm việc vất vả quá, cô nên nghỉ ngơi một chút đi."

Trợ lý đang định nói thêm gì đó thì chợt nhìn thấy Thịnh Văn Cảnh mỉm cười với cô, vẩy vẩy điện thoại di động:

"Tôi đã chuyển cho cô một khoản tiền thưởng nhỏ, cô hãy nhận lấy đi thư giãn."

Ôi chúa ơi, Thịnh Văn Cảnh lại thưởng cho cô nữa à?.

Trợ lý vội vàng lấy điện thoại ra xem, tay đột nhiên run lên.

"Năm mươi nghìn, năm mươi nghìn."

Thịnh Văn Cảnh đã chuyển cho cô 50 vạn, vậy mà bảo một khoản tiền thưởng nhỏ.

Cô chỉ là trợ lý dự bị của Thịnh Văn Cảnh. Trợ lý trước đó vì không thể chịu được tin đồn scandal của Thịnh Văn Cảnh nên đã bỏ đi.

Cô lúc đầu có chút sợ hãi Thịnh Văn Cảnh, có tin đồn nói rằng Thịnh Văn Cảnh tính tình rất kém, rất khó chăm sóc.

Tuy nhiên, sau khi cô trở thành trợ lý chính thức của Thịnh Văn Cảnh, cô phát hiện ra Thịnh Văn Cảnh không phải như lời đồn.

Thịnh Văn Cảnh rất giàu có và hay quan tâm đến những người xung quanh. Điều duy nhất chính là anh ấy có chút hơi bốc đồng, nhưng lại không thích dính vào những chuyện tầm thường.

Cô thậm chí còn cảm thấy Thịnh Văn Cảnh có quá nhiều scandal, phần lớn nguyên nhân là do anh ấy quá tùy hứng, không để ai vào mắt...

Đây không phải là lần đầu tiên cô nhận hồng bao từ Thịnh Văn Cảnh, nhưng khi nhìn thấy số 0 trên điện thoại của cô, cô vẫn cảm động rơi nước mắt.

Rốt cuộc ai đã tung tin đồn bậy bạ về Thịnh Văn Cảnh?. Thịnh Văn Cảnh rõ ràng là một người tốt a!.

Chỉ riêng số tiền thưởng mà Thịnh Văn Cảnh đưa cho cô, đã nhiều hơn mức lương làm trợ lý của cô trong mấy tháng rồi.

Hơn nữa, Thịnh Văn Cảnh thực sự rất tốt, anh ấy không bao giờ cần cô trợ giúp, cũng không ép buộc cô làm gì cả.

Không chút khoa trương mà nói, cô chắc chắn rằng, cô là trợ lý thoải mái nhất công ty.

Cảm động, cô cất điện thoại di động, nhìn theo bóng lưng Thịnh Văn Cảnh bước vào khách sạn. Cô trợ lý nhỏ quyết định tối nay sẽ đóng góp cho sự nghiệp chống anti-fan của Thịnh Văn Cảnh.

Không ai để ý có một chiếc ô tô màu đen cách khách sạn không xa đã hạ cửa sổ xuống. Ngay sau đó liền lập tức bấm máy, ghi lại cảnh Thịnh Văn Cảnh bước vào khách sạn.