Ôn Lệ sống lại, cô nhìn khuôn mặt giận dữ của người đàn ông thô lỗ trước mặt, đột nhiên ôm lấy anh khóc rống. "Thư Hoài, anh vẫn còn sống! Cũng may, anh vẫn còn sống!" Nước mắt Ôn Lệ giống như làm cho …
Ôn Lệ sống lại, cô nhìn khuôn mặt giận dữ của người đàn ông thô lỗ trước mặt, đột nhiên ôm lấy anh khóc rống.
"Thư Hoài, anh vẫn còn sống! Cũng may, anh vẫn còn sống!"
Nước mắt Ôn Lệ giống như làm cho Thư Hoài hồ đồ.
"Lần này là muốn lấy vừa mới bắt được da hổ, hay là ngân sâm ngàn năm tôi hái được cho bạn trai của em chữa bệnh?"
"Em không cần, em muốn anh cưới em!"
"Em điên rồi!"
"Nếu anh không cưới em, em sẽ hét lên, nói anh cưỡиɠ ɠiαи em, cuối cùng anh vẫn phải cưới em!"
Ôn Lệ sống lại như ý nguyện gả cho người duy nhất kiếp trước đối xử tốt với cô, nhìn hắn vừa hung dữ vừa xấu xa, trải qua cuộc sống vui sướиɠ không biết xấu hổ.
Kiếp trước, Ôn Lệ không hiểu chuyện si mê người đàn ông không yêu cô là Chu Hàm, vì chọc giận Chu Hàm mà gả cho người đàn ông nghèo nhất toàn thôn Thư Hoài, rồi lại vứt bỏ anh và đứa nhỏ đi theo Chu Hàm đi nơi khác làm công, không ngờ bị Chu Hàm bán đến khu đèn đỏ, nhiễm bệnh.
Cuối cùng Thư Hoài cũng tìm được cô, không rời không bỏ.
Lúc cô bị bọn côn đồ bắt nạt, Thư Hoài liều mạng với người đó, lỡ tay gϊếŧ vài người, từ đó bị đi tù, đến chết bọn họ cũng chưa từng gặp lại.
Em ở trong vực sâu, chỉ có thâm tình của anh sưởi ấm em, từ nay về sau, em chỉ yêu anh, vĩnh viễn yêu anh.
Nếu anh không cần em, em sẽ quấn lấy anh, ôm anh, dựa vào anh!
Phần 2 tên gì vậy ạ