Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Sau Khi Sống Lại Mọi Người Đều Nghĩ Tôi Là Bé Con

» Tác Giả: Li Trục
» Tình Trạng: Đang Cập Nhật
» Đánh Giá: 10 / 10 ⭐
» Tổng Cộng: 6 Bình chọn
» Tổng Chương: 7
Văn ánNgười sắp chết thường hay nói lời thật lòng.
Phản diện trước khi chết nói với nhân vật chính có khuôn mặt chính khí: “Quên nói, năm nay tôi mới 19 tuổi.”
Từ bạn thân tri tâm trở thành kẻ đâm sau lưng, sự vướng mắc này đã kéo dài mười năm.
Nhân vật chính trung niên không tin: “Đến lúc chết rồi mà còn không chừa cái tính ba hoa.”
“Sao cậu không nói luôn là cậu mới 18 tuổi đi?”
Phản diện cười nhắm mắt rồi để lại lời cuối: “Răng không biết nói dối.”
Kết quả khám nghiệm tử thi phân tích hàm lượng đồng vị Cacbon 14 của men răng, sai số trong khoảng 1,6 năm.
Nhân vật chính nhận được kết quả giám định.
Trên đó viết số tuổi phán đoán là từ 18-20.
Hắn không thể kìm nén sự kinh ngạc mà nghĩ chàng trai từng ngủ cùng mình mười năm trước, khi đó mới chỉ 9 tuổi sao?
Phản diện đã chết, nhân vật chính bỗng dưng mất hết ý chí chiến đấu.
Nhớ lại những năm qua, từ việc kết giao, rạn nứt rồi đến đối đầu, những điều vụn vặt trôi qua trong đầu hắn khiến mặt hắn nóng lên sau đó đờ đẫn.
Ai có thể ngờ hắn lại đi giành giật và cãi vã với một người được coi là con nít cơ chứ?
·
Đông Tễ ngồi xổm bên đường rồi hồn nhiên hỏi: “Chú hệ thống ơi, tại sao cơ thể cháu lại lớn và cao thế này?”
Hệ thống, kẻ đã gây ra tai họa lớn vì vô tình rút linh hồn chủ thể khi còn nhỏ và khiến cơ thể trẻ con vươn cao như lúa, trở thành cơ thể trưởng thành 19 tuổi, run rẩy đáp: “…”
Nó run giọng thương lượng: “Đông Đông, chú muốn thương lượng với cháu, lát nữa chúng ta đọc thoại theo cốt truyện được không?”
“Cháu đọc đúng một câu thoại, chú sẽ mua kẹo cho cháu.”
Đôi mắt Đông Tễ sáng lên, cậu nuốt nước bọt ròi vui vẻ đồng ý ngay lập tức, bởi trước đây cậu chỉ thấy kẹo trên TV mà thôi.
Từ đó, trong suốt mười năm, Đông Tễ cầm cốt truyện hệ thống đưa cho, làm theo từng bước để hoàn thành tuyến câu chuyện của nhân vật phản diện.
Trước khi vinh quang rời nhiệm vụ, cậu nhìn mục tiêu đầu tiên của mình, xúc động sâu sắc rồi không kiềm được mà nói ra bí mật lớn nhất của mình.
Hệ thống muốn ngăn cản, nhưng Đông Tễ đã nói với lý lẽ hùng hồn: “Lúc trước chú sử dụng lao động trẻ em mà cháu cũng đâu có báo cáo với chủ thần đâu.”
Khiến nó hoàn toàn câm nín.
Đông Tễ trở về không gian của Chủ Thần, bắt đầu cảm thấy tiếc nuối: “Ở thế giới đó cháu còn chưa có yêu đương gì mà.”
Linh hồn mới chỉ vừa qua tuổi 19, gương mặt trẻ trung đẹp trai, tươi tắn như nước vẫn tràn đầy mong đợi.
“Chú hệ thống, lần tới cho cháu đến thế giới tình yêu nhé?”
Đông Tễ chưa đợi được thế giới tình yêu, mà lại đợi được thế giới đầu tiên khởi động lại.
Cậu ngơ ngác ngồi xổm bên đường rồi điên cuồng chọc hệ thống.
Hệ thống đã không còn nữa.
Cậu chỉ nghe thấy nhân vật chính đứng cách đó không xa nhìn mình với ánh mắt phức tạp, sau đó hắn gọi cậu: “Đông Tễ.”
Đông Tễ bị hắn kéo tay đứng dậy: “Em có muốn ăn kẹo không?”
Đông Tễ: ?
Sau đó, cậu nghe thấy nhân vật chính lẩm bẩm mà tưởng rằng không ai nghe thấy: “Nên gọi là anh hay gọi là chú đây?”
Nhân vật chính đột nhiên quyết tâm nhìn Đông Tễ nói: “Hay là tôi nhận nuôi cậu, cậu gọi tôi là bố nhé?”
Đông Tễ: “???”

🆕 Chương Mới Nhất

📚​​ Danh Sách Chương

🎲 Có Thể Bạn Thích?