Công ty xuất nhập khẩu Vĩ Tài, trước giờ làm 10 phút
“Túi xách của thương hiệu D lại ra kiểu dáng mới!” Lư Hiểu Nam bấm điện thoại, liếc mắt nhìn vào thư ký Tiếu, “Đáng tiếc dạo này kinh tế hơi eo hẹp, không có tiền”.
Tiếu thư ký lấy ra notepad trên bàn viết vào: túi xách mới của thương hiệu D
“Nước hoa sông Hằng của thương hiệu E có vẻ rất tốt, được đánh giá rất cao.” Lư Hiểu Nam thấy Tiếu thư ký không phản ứng gì, lại nói tiếp.
Tiếu thư ký lại lần ghi nhớ: nước hoa sông Hằng của thương hiệu E.
“Những chiếc khăn lụa năm trước đều đã cũ, nếu có thể mua được kiểu mới ra của hệ liệt hồi ức dòng sông Nin thương hiệu H thì tốt rồi.”
Tiếu thư ký ghi nhớ: khăn lụa hồi ức hệ liệt sông Nin của thương hiệu H. Khoé mắt liếc nhìn thời gian 9:00, Tiếu thư ký đứng lên,” Được rồi, mọi người đều bắt đầu công việc, đừng lại chơi những thứ khác trong giờ làm việc.”
Lư Hiểu Nam ngoan ngoãn thu hồi điện thoại di động, nhưng trên máy tính như cũ là giao diện của các thương hiệu offcial website.
9:45,Cao Vĩ Tài đến công ty, thư ký Tiếu đi pha cà phê, Lư Hiểu Nam vuốt lại tóc, bưng cà phê vào văn phòng tổng tài. Bởi vì Lư Hiểu Nam còn đang tức giận, cho nên cô không có bày ra sắc mặt tốt, chỉ rụt rè gọi một tiếng: ”Cao tổng”.
Cao Vĩ Tài về nhà gối đầu suy nghĩ thật lâu, hắn là một người có mục tiêu rõ ràng, nếu đã có ý nghĩ sau khi sống lại sẽ theo đuổi Lư Hiểu Nam, vậy thì theo đuổi thôi!
Nhưng mà hắn vẫn xem nhẹ trọng sinh một lần cho hắn mang đến ảnh hưởng. Kiếp trước Tra Thiên Bác cũng không có lấy tiền của hắn mở cửa hàng, mà là vào công ty của hắn làm thư ký một thời gian thật lâu, và đảm nhận công việc tài chính công ty sau khi tự học chuyên ngành kế toán.
Tra Thiên Bác bởi vì từng mất đi một đứa con, nên đối với sức khỏe của mình và người thân đều đặc biệt chú ý, chuyện khác Tra Thiên Bác còn có thể mặc kệ, nhưng Tra Thiên Bác duy nhất cường ngạnh là không cho Cao Vĩ Tài uống rượu chè cà phê. Cho nên Cao Vĩ Tài kiếp trước nửa đời sau đã bị cải tạo thành thể chất đối cà phê không có hứng thú, mặc dù muốn uống cũng cần cà phê xay tay chất lượng tốt.
Mà cà phê ở công ty hiển nhiên không hợp tâm ý hắn.
” Lấy tới cho tôi một ly nước lọc.” Cao Vĩ Tài không trông cậy vào công ty có nước cẩu kỷ táo đỏ.
“Ồ!” Rất ít khi bị sai làm việc vặt khiến Lư Hiểu Nam rất kinh ngạc, nhưng rốt cuộc vẫn ngoan ngoãn ra ngoài lấy một ly nước lọc. Cô trong lòng cân nhắc không ra ý tứ của Cao Vĩ Tài, là cử chỉ vô tình, hay là đối với cô đã mất đi hứng thú? Vì sao thái độ lại lạnh nhạt như vậy?.
Cao Vĩ Tài gọi Tiếu thư ký tiến vào.
Cao Vĩ Tài cùng bạch liên hoa Lư Hiểu Nam là bạn cùng trường, Lư Hiểu Nam là hoa hậu giảng đường, Cao Vĩ Tài từ sau khi gây dựng sự nghiệp thành công liền bắt đầu theo đuổi Lư Hiểu Nam, chỉ là Lư Hiểu Nam trước sau đều không đáp ứng cũng không cự tuyệt Cao Vĩ Tài. Vì gần quan được ban lộc, Cao Vĩ Tài cố y sắp xếp cho Lư Hiểu Nam một công việc nhàn hạ”trợ lý đặc biệt.”
Thư ký Tiếu biết tâm tư của ông chủ, thường xuyên bị kẹp ở giữa đối hai bên cho nhau lấy lòng.
Cao Vĩ Tài nghe Tra Thiên Bác phân tích lúc hắn gặp lại Lư Hiểu Nam đã để lại cho cô ta ấn tượng cực kỳ không tốt, lần này muốn tìm thư ký Tiếu là vì vãn hồi ấn tượng. Hắn không cần phí não nghĩ cái gì biện pháp để dỗ dành người khác. Lư Hiểu Nam từ trước đến nay đều thích nhận quà của hắn.
“Cậu nói tôi nên tặng quà gì cho Lư Hiểu Nam sẽ tốt?” Cao Vĩ Tài rất tin tưởng vị thư ký này, cũng không biết thư ký Tiếu biết được tin tức ở chỗ nào, mỗi lần đều đoán đúng Lư Hiểu Nam thích cái gì.
Thư ký Tiếu sớm có chuẩn bị, lấy ra máy tính cùng đồng thời đổi mới bảng ghi nhớ điện thoại di động, đọc thầm: kiểu túi mới thương hiệu D, nước hoa sông Hằng thương hiệu E, khăn lụa hồi ức hệ liệt sông Nin thương hiệu H.
“Chọn cái nào rẻ nhất.” Vừa nghe đều biết toàn những cái thương hiệu có giá trị xa xỉ, bị Tra Thiên Bác bồi dưỡng thành người có tính cach keo kiệt, Cao Vĩ Tài trái tim run rẩy một chút
“Vâng.” Cao tổng, Ngài sắp hết tiền rồi sao? Thường ngày không phải tất cả đều mua à?
“Úc, đúng rồi, làm cho Tra Thiên Bác cái thẻ ngân hàng, nạp vào đó hai trăm vạn, mật khẩu là sinh nhật của tôi. Cậu lưu ý điểm này, nếu trong thẻ không đủ tiền thì nói với tôi.” Miễn cho Tra Thiên Bác người này da mặt mỏng không dám cùng hắn mở miệng.
Đôi mắt của Tiếu thư ký ở mắt kinh to híp lại, có biến! ” Cao tổng, không biết vị nữ sĩ ‘Thiên Bác’ này phương thức liên lạc như thế nào?” Khó trách đối với Lư Hiểu Nam lạnh nhạt như vậy, chỉ sợ là có người mới!
“…..” Cho nên nói trọng sinh rốt cuộc có cái gì tốt? Aizz! Cao Vĩ Tài đành phải làm thư ký Tiếu tiếp thu bà chủ tương lai một lần nữa.
_____
Tra Thiên Bác không biết Cao Vĩ Tài lại bắt đầu vì bạch liên hoa tiêu tiền nhưng mà không sao vì chính y cũng đang tiêu tiền.
Bởi vì kiếp trước đại nhi tử chết yểu, tinh thần của y vẫn luôn bất ổn, công việc thân thể đều không tốt, cuối cùng chấp niệm quá mãnh liệt buộc Cao Thiên Bác cùng y thụ thai một đứa bé khác. Từ đó về sau, trọng tâm sinh hoạt của y đều đặt ở trên người Cao Vĩ Tài và hài tử.
Y giống như từ sau khi tốt nghiệp liền thoát ly xã hội, một lòng một dạ đều xoay quanh người Cao gia.
Đời này y sẽ không còn như vậy, Cao Vĩ Tài tất nhiên là đối tượng tốt, vừa đẹp trai vừa nhiều tiền vừa nghe lời người lại còn ngốc.
Nghĩ đến đây, y mỉm cười cúi đầu khuấy trà cam mật ong.
Nhưng Cao Vĩ Tài không phải muốn theo đuổi bạch liên hoa sao? Tự nhiên có chút phiền muộn.” Aizz…..”
Không quan trọng, y cũng muốn bắt đầu cuộc sống mới, hôm này liền gọi bạch nguyệt quang ra tâm sự.
Tra Thiên Bác trong lòng bạch nguyệt quang Tề Thiên Nhạc*, là một người rất đẹp và có tài năng khoa âm nhạc, hơn y hai tuổi.
Tề Thiên Nhạc là con nhà nghèo, thiên phú cao, buổi tối đến quán bar hát rong kiếm tiền, vừa làm thêm vừa tốt nghiệp đại học. Người có tiềm chất làm ca sĩ, đáng tiết tướng mạo quá tốt làm kẻ xấu nhớ thương, theo y biết, không bao lâu sau cuộc đời của bạch nguyệt quang sẽ bước sang trang mới, là hướng xấu.
Tra Thiên Bác có tâm giúp đỡ bạch nguyệt quang một phen, đầu tiên phải đến đem người kéo ra khỏi nơi cuộc sống về đêm bí mật và dơ bẩn.
Tề Thiên Nhạc hiển nhiên tinh thần không tốt lắm, có lẽ thói quen hoạt động buổi tối, có lẽ là đã đυ.ng đυ.ng phải người nào đó. “Thiên Bác, thật sự xin lỗi, lần trước em cố tình đến quán bar gặp anh, anh lại không có thời gian cùng em nói chuyện một chút” Học đệ khó được đến quán bar vì mình cổ động, Tề Thiên Nhạc lại bị người quấn lấy không thoát thân được
“Không có gì,hôm nay không phải đã gặp rồi sao?” Tra Thiên Bác không tính nói chuyện nhàm chán làm lãng phí thời gian, liền trực tiếp đem chuyện mở quán cà phê mèo nói ra, cũng mời Tề Thiên Nhạc làm trưởng tiệm cà phê.
Y chiếm ưu thế trọng sinh, biết hiện tại cà phê cho mèo còn chưa có hot lên, nhưng hiện tại đây là thời cơ tốt để mở ra thị trường.
Tiệm cà phê mèo có trưởng tiệm mỹ nam khẳng định sẽ hấp dẫn vô số cô gái, huống chi Tề Thiên Nhạc còn biết hát và đánh đàn ghita! Cái này hoàn toàn liền có thể quyến rũ một đám nhan khống thường xuyên tiêu tiền!
Tề Thiên Nhạc có chút do dự, cậu không có học chuyên ngành kinh doanh, không thể đảm nhiệm việc lớn, chính là Tra Thiên Bác liên tục mời mọc, cậu luôn từ chối mãi lái giống như không nể mặt mũi Tra Thiên Bác.
Tra Thiên Bác lập tức kéo người đi xem cửa hàng, y đã sớm xem trọng mấy chỗ đông dân cư, vừa lúc làm Tề Thiên Nhạc tham dự thảo luận.
Chờ Cao Vĩ Tài đưa tiền đến tay, y liền bắt đầu mua mua mua! Cái gì mèo Ragdoll, mèo tai cụp, mèo Ba Tư… Ngẫm lại cuộc đời này chỉ cần như vậy là đủ rồi!
Tra Thiên Bác vỗ vỗ bụng nhỏ, không biết con trai lớn có thích mèo con hay không?
_____
Tác giả ghi Quan Thiên Nhạc nhưng mấy chương sau là Tề Thiên Nhạc nên mình sẽ chuyển thành Tề Thiên Nhạc luôn