Chương 30

Ảnh hưởng tin tức vẫn còn đó.

Công việc kinh doanh của công ty nhất thời bị ảnh hưởng, có vài doanh nhân nói bọn họ muốn hủy bỏ đơn đặt hàng. Luật sư của công ty ký kết hợp đồng rất kiên cường, có thể hủy hợp đồng nhưng nhất định phải trả tiền bồi thường. Doanh nhân trục lợi, không một ai sẵn sàng đưa ra số tiền đó, vì vậy bọn họ liền viện ra nguyên nhân khiến bọn họ hủy đơn hàng là vì Cao Vĩ Tài, ai kêu hắn cùng một nam nhân thật không rõ ràng, đối tượng của hắn cư nhiên còn là một người nam nhân mang thai. Luật sư trực tiếp nói một câu “Cao tổng thích nam nhân thì sao, cũng đâu có phải là thích ông, ông lo cái gì, nhà hắn vị kia có mang thai thì cũng không hề ăn một hạt gạo nào ở nhà ông! Chúng ta dựa theo hợp đồng làm việc, nếu không được liền kiện lên tòa án.”

Một đám doanh nhân đặt hàng ngoan ngoãn câm miệng chấp hành đơn đặt hàng. Bọn họ một lòng nghĩ sau này sẽ không cùng công ty Vĩ Tài hợp tác nữa. Nhưng không ngờ, Cao Vĩ Tài lại nắm bắt cơ hội lần này, mở một công ty khoa học nghiên cứu phát minh, trực tiếp sản xuất ra vài sản phẩm tốt chỉ có thể xuất hiện trong vài năm sau, một vài sản phẩm có thể nói là đã phá vỡ nhận thức của người đương đại về công nghệ hiện có. Là sản phẩm tốt có một không hai, tất nhiên kí©h thí©ɧ với mọi người đổ xô mua nó.

Sau đó nữa, Cao Vĩ Tài lại đem công ty xuất nhập khẩu Vĩ Tài cùng công ty nghiên cứu khoa học kỹ thuật mới xác nhập vào tập đoàn Thiên Bác, công ty biến tập đoàn, thăng cấp vài lần. Những doanh nhân trước đây hợp tác với công ty Vĩ Tài rất tốt đều được chiếu cố, có thể mua sản phẩm công nghệ mới với giá thấp. Mà mấy cái doanh nhân ầm ĩ hủy bỏ đơn đặt hàng, thực xin lỗi, đã tiến vào danh sách đen của tập đoàn Thiên Bác

Cùng phải trả giá cho sự lỗ mãng đó chính là một đám người đáng lẽ sẽ trở thành viên chức kỳ cựu trong tập đoàn. Công ty thăng cấp, mỗi một người công nhân đều tăng lương, đây là khen thưởng đối với những nguyện lưu lại công ty cùng tiến cùng lùi.

Chờ sau khi chiếm cứ hơn một nửa thị trường cùng thu hồi lại tài chính công ty nghiên cứu và phát minh sản phẩm công nghệ mới, Cao Vĩ Tài lấy ra vài bảng kế hoạch tốt và cử thư ký đặc biệt lấy thân phận đại lý tổng giám đốc đi mở các công ty có các ngành sản xuất khác nhau, đương nhiên các công ty này đều thuộc sở hữu của tập đoàn Thiên Bác.

Mà cổ đông lớn nhất của tập đoàn Thiên Bác không phải ai khác, đúng là người lúc trước đã gây ồn ào trên khắp mặt báo, là người đàn ông có khả năng sinh con Tra Thiên Bác.

Sự việc khiến người kinh ngạc như thế này, Cao Vĩ Tài cũng không có giấu giếm bao lâu, thay vào đó, trong một lần họp báo hắn đã nói ra tin tức này, hắn nói rõ hắn chỉ qua là công nhân của tập đoàn Thiên Bác, ông chủ của hắn chính là người vợ đang mang thai con của hắn.

Đây có thể nói là thức ăn cho chó cao cấp nhất, các phóng viên được cho ăn một bụng thức ăn ngọt đến đau răng nhức xương, suýt chút nữa nhịn không được muốn lấy camera đánh người.

Tra Thiên Bác là ở nhà xem TV thấy được tin tức này, y không thể nghĩ đến Cao Vĩ Tài lại đem hơn phân nửa cổ phần chuyển nhượng cho y. Phải biết rằng kiếp trước Cao Vĩ Tài là bị Cao ba Cao mẹ yêu cầu nên mới làm như vậy, vẻ mặt của hắn còn không tình nguyện.

Trên thực tế, Tra Thiên Bác căn bản không có tham tiền của Cao Vĩ Tài, nhiều hơn hết vẫn là vì suy nghĩ cho con.

“Anh là đang làm gì vậy.” Tra Thiên Bác gọi vào di động của Cao Vĩ Tài.

Cao Vĩ Tài trong phòng phát sóng trực tiếp lập tức nghe máy “Suỵt! Boss gọi điện thoại tới, mọi người im lặng một chút.” Lời này là nói với các phóng viên

“Bảo bối, anh đang mở cuộc họp báo.”

“……”Thật mất mặt! Vì cái gì phải ở trước mặt mọi người nói chuyện điện thoại! Còn nữa còn nữa tại sao lại không biết xấu hổ làm trò ở trước mặt nhiều người gọi y là ‘Bảo bối’! Ô……y không còn mặt mũi để gặp người! “Em biết được, anh đừng gọi em là bảo bối “

“Được rồi, Boss.” Cao Vĩ Tài biết phải nghe lời.

“……. Cũng đừng gọi em là Boss!”

“Được rồi, bảo bối!” Người nào đó da mặt vừa dày vừa vô lại.

Một chút đều không được! Những phóng viên được cho xem cảnh tú ân ái của bọn họ đều nghĩ như vậy.

“….. Không nói chuyện với anh nữa, dì giúp việc nấu canh rồi, anh trở sớm một chút để uống.” Tra Thiên Bác bại trận không muốn nói thêm điều gì.

“Tuân mệnh!” Cao Vĩ Tài cúp điện thoại, nói vài câu qua loa, tính toán kết thúc buổi họp báo!”

Có một phóng viên lớn tiếng nói xen vào: “Xin hỏi Cao tổng, tại sao anh lại đem phần lớn giao cho vị kia? Là bởi vì đứa bé sao?” Vấn đề này rất nhiều người muốn hỏi, nhưng đều không dám, chỉ có người mới vào nghề không hiểu chuyện mới dám hỏi ra câu này.

“Ừm.” Cao Vĩ Tài mang theo ý cười: “Nếu không, y phụ trách xinh đẹp như hoa, tôi phụ trách kiếm tiền dưỡng gia.”