Chương 6: Vợ Bị Bệnh

“Tiểu yêu tinh, ngươi đang câu dẫn ta.”

Quý Uẩn cảm thấy đầu nhức như muốn nổ, trong lòng phiền não dâng tới đỉnh.

Cô xoa xoa huyệt thái dương, liếc Vương Thủ một cái.

Vương Thủ tiến lên, muốn đem chăn trên người cô vén lên.

Ngay tại thời điểm tay hắn chạm đến chăn, miệng hắn thét lên đầy thảm thiết.

Vương Thủ cong người lại, trực tiếp bị người đạp quỳ ở trước giường.

Quý Uẩn kinh ngạc ngước mắt lên, thấy Ngụy Quân Nhiễm đôi mắt đỏ lên, cô liền ngẩn người.

Ngụy Quân Nhiễm đương nhiên hiểu Vương Thủ muốn làm cái gì.

Cho dù Quý Uẩn có giá trị võ lực cao, Vương Thủ cũng sẽ không được như ý, nhưng anh là đau lòng a.

Anh hướng về Quý Uẩn lộ ra một nụ cười khó coi: “Em tiếp tục nghỉ ngơi đi, chuyện này giao cho anh giải quyết.”

Ngụy Quân Nhiễm nói như vậy, nhưng không nhịn được đi tới mép giường ôm vợ mình một chút.

Mặc dù bộ dạng Ngụy Quân Nhiễm đầy thản nhiên, nhưng bị ôm trong nháy mắt, Quý Uẩn cả người cứng đờ.

Thời điểm Quý Uẩn phản ứng kịp muốn đẩy anh ra, Ngụy Quân Nhiễm đã buông cô ra.

Vương Thủ đau đến mức không đứng lên được, bắt đầu tức giận mắng to.

Ngụy Quân Nhiễm mặt đầy lạnh lùng, nắm lấy quần áo hắn, đem hắn kéo ra ngoài.

*

Quý Uẩn lại ngủ thêm hai giờ mới tỉnh.

Ngụy Quân Nhiễm đem sushi cùng gà chiên mở ra, từng bước từng bước đưa cho Quý Uẩn.

Thấy Quý Uẩn ăn xong hết rồi, anh lại chạy đến nhà bếp cắt dưa hấu, sau đó đút cô ăn.

Ngụy Quân Nhiễm hậu tri hậu giác nhận ra.

Tại sao mình có thể phục vụ Quý Uẩn khéo léo như vậy?

Ngụy Quân Nhiễm: “Có thể thương lượng với em chuyện này không?”

Quý Uẩn cầm khăn giấy xoa miệng một chút: “Cái gì?”

“Anh nhìn em giá trị vũ lực rất cao, liệu có thể thuê em làm vệ sĩ được không?”

Quý Uẩn: “…..”

Quý Uẩn ngáp một cái: “Nói sau đi. Tôi muốn đi ngủ.”

Đây là hạ lệnh đuổi khách.

Ngụy Quân Nhiễm gật đầu một cái, đứng lên nói: “Giá cả em cứ việc đưa ra, em suy nghĩ một chút, ngày mai anh lại tới.”

*

Ngày thứ hai, Quý Uẩn mở cửa một cái, liền thấy khớp hàm rõ ràng của Ngụy Quân Nhiễm.

Một đôi mắt sáng như sao, ánh sáng bên trong đặc biệt vì Quý Uẩn mà sáng lên.

“Nữ hiệp, em nghĩ thế nào rồi? Anh mua cho em điểm tâm.”

Quý Uẩn vừa muốn nói cái gì, trước mắt liền tối sầm, đột nhiên ngã quỵ vào ngực Ngụy Quân Nhiễm.

“Trán em làm sao nóng như vậy a!”

Nhiệt độ trán Quý Uẩn xuyên thấu qua quần áo truyền đến da của Ngụy Quân Nhiễm.

“Đi, anh mang em đi bệnh viện”

Quý Uẩn nóng đến hồ đồ, mơ màng đi theo Ngụy Quân Nhiễm đến bệnh viện.

Bác sĩ hỏi qua tình hình, đẩy gọng kính trên sống mũi nói: “Tối ngày hôm qua ăn quá nhiều dầu, đường tiêu hóa không tốt, chủ yếu là sau đó lại ăn dưa hấu, có triệu chứng viêm dạ dày.”

Viết đơn lấy thuốc, chích một mũi tiêm là xong.

Ngụy Quân Nhiễm có chút tự trách, không nghĩ tới vợ mình có dạ dày không tốt.

Vậy mà mình lại không biết.

Cũng không thể trách anh, dù sao thì sau khi lấy anh, đều có chuyên gia dinh dưỡng lo cho cuộc sống của họ.

Cầm lấy thẻ căn cước của Quý Uẩn, nói: “Anh đi rút tiền từ bên trong ra, em chờ anh một chút.”

“Ừ”. Quý Uẩn gật đầu một cái, cảm giác là lạ, từ khi mẹ cô qua đời, vẫn chưa có người nào lo trước lo sau cho cô như vậy.

Ngụy Quân Nhiễm dáng dấp đẹp mắt, mặc dù mang theo khẩu trang và mũ nhưng vẫn dẫn tới rất nhiều người chú ý.

Thấy những người xung quanh chú ý tới mình, anh hất cằm cao ngạo.

Hừ, anh chính là một soái ca, hơn nữa chỉ thuộc về vợ anh thôi.