Tống Tư Âm giống như một con chim cút đem bản thân mình rụt lại, khoảng chừng sau 1 tiếng, cô bí mật đem đồ của mình chuyển ra khỏi phòng Hạ Lam.
Cứ cảm thấy bây giờ hai người ở cùng nhau không được thích hợp.
Có thể trốn thì không cần gặp mặt, phải gặp mặt, thì tận lực không nói chuyện!
Trong mắt hiện lên một sự phức tạp, Tống Tư Âm nhẹ nhàng thở dài một tiếng.
Cô......là thật sự không biết đối mặt với Hạ Lam như thế nào, nhất là, sau khi mà biết cái chuyện kia, bản thân lại giúp Hạ Lam vẽ cái loại kia.......
A a a. Cô vừa rồi rốt cục làm cái gì vậy a!
......
“Tống Tư Âm, ăn cơm.”
“cái kia, tỷ tỷ! Chị ăn trước đi! Em trong này phải làm bài tập, lát nữa em sẽ đi ra ăn!”
Nhìn cửa khách phòng đóng chặt, Hạ Lam không khỏi nhíu mày, một cỗ cảm giác quỷ dị không thể dứt ra được.
Nhưnng mà, Hạ Lam cũng không có để ý, ăn xong cơm lại lo việc của mình, xoay người đi vào thư phòng.
Răng rắc một tiếng giòn vang, đây là âm thanh đóng cửa phòng của Hạ Lam.
Giây tiếp theo, một cái đầu nhỏ liền từ trong khách phòng lộ ra.
Sau khi xác định phòng khách đã không còn bóng dáng của Hạ Lam, Tống Tư Âm cuối cùng là thở dài nhẹ nhõm một hơi, cô rón rén mà đi tới bàn ăn, bắt đầu ăn cơm.
Trong khoảnh khắc mà cho vào miệng, Tống Tư Âm nhịn không được nhíu mày.
Hí, quả nhiên có chút nguội rồi!
Đúng là thức ăn vẫn là phải lúc nóng hổi mới ngon!
ủy khuất mà bĩu môi, Tống Tư Âm tùy tiện đem đồ ăn cho vào trong bụng, tự mình bưng bát đi rửa.
Thời gian rốt cục cũng đến buổi tối là lúc đi tắm, Hạ Lam từ trong phòng tắm đi ra, mái tóc đen nhẹ nhàng vẩy lên người.
Hai má của Hạ Lam hơi hồng, vừa cầm khăn lau tóc, vừa chậm rãi đi tới phòng của Tống Tư Âm.
“nước nóng đã làm nóng xong rồi, em định khi nào thì tắm rửa?”
Thuận tay đẩy ra cửa phòng, Hạ Lam phát hiện, Tống Tư Âm lúc này đang nằm trên giường, đôi mắt nhắm chặt, tiếng hít thở đều đều, dường như là đã ngủ rồi.
“Tống Tư Âm, nước nóng làm nóng xong rồi, em định khi nào thì tắm?”
“không tắm thì, chị sẽ đem bình nóng lạnh tắt đi đấy.”
Tống Tư Âm vẫn như cũ không có trả lời, giống như đã ngủ say rồi, bên giường cũng để một giấy vẽ vẽ được một nửa và bút chì.
Chẳng qua là, lông mi hơi rung rung kia đã hoàn toàn bán đứng cô.
Đôi mắt hơi trầm xuống, Hạ Lam không có nhiều lời, yên lặng rời khỏi phòng.
Răng rắc một tiếng, cửa phòng lần nữa đóng lại.
Tống Tư Âm nhìn quét qua một cái, ở trên giường ngồi dậy, miệng lớn thở hổn hển, trong tim còn sợ hãi mà vỗ ngực.
May là, may là vừa rồi cô giả bộ ngủ nhanh.......
Bằng không, cô sẽ bị phát hiện mất.
Nhắc tới tắm rửa, Tống Tư Âm theo bản năng liền nghĩ đến, vóc dáng tuyệt đẹp của Hạ Lam, khó có thể nhìn thẳng!
“hay là, tối nay đợi Hạ Lam ngủ rồi, mình mới đi tắm vậy?”
Trong miệng nói thầm một lát, Tống Tư Âm hơi lắc đầu, giống như muốn đem mọi tạp niệm trong đầu thanh trừ.
Tống Tư Âm không có đoán trước được là, ở ngoài cửa, hai tay Hạ Lam khoanh lại, dựa ở cửa phòng.
Nghe được âm thanh xào xạc phát ra từ trong phòng, ánh mắt Hạ Lam càng ngày càng lạnh.
Bây giờ dường như cô đã có thể xác đinh, Tống Tư Âm đang trốn tránh mình.
Nhưng mà......
Thâm sâu mà nhìn thoáng qua phòng của Tống Tư Âm, ánh mắt của Hạ Lam hơi nheo lại.
Quá tam ba bận, chớ chọc mình tức giận.
Tiểu bằng hữu.
......
Đêm hôm khuya khoắc, khoảng chừng rạng sáng 3 giờ.
Một cái bóng dáng lén lút từ trong phòng chạy tới.
Trong tay Tống Tư Âm còn cầm đồ thay khi tắm rửa và đồ ngủ. Sau khi xác nhận xung quanh không có người, cô đi vào phòng tắm, nhìn bình bình nóng lạnh đã tắt, nhẹ nhàng thở dài một tiếng.
Xem ra, hôm nay bản thân nhất định là chỉ có thể tắm nước lạnh rồi.
Vì để không cho Hạ Lam phát hiện, Tống Tư Âm phải tắm rửa xong bằng tốc độ nhanh nhất, bây giờ bật lại bình nóng lạnh, dường như là không có khả năng.
“ào!”
Nước tắm lạnh lẽo giội vào trên người Tống Tư Âm, cô đông lạnh đến mức hàm rằng đều có chút phát run, cả người hít một ngụm khí lạnh.
Ngay cả làn da cũng nhịn không được mà nổi da gà.
Mẹ ơi, lạnh quá!
Cắn răng, Tống Tư Âm chịu đựng làn nước lạnh lúc nửa đêm, bắt đầu chà xát cơ thể của mình một cách lung tung.
Nhanh nhanh nhanh! Nhanh một chút nữa!
Cô sắp lạnh chết rồi!
Trong lòng không ngừng mà gào thét, trong đầu Tống Tư Âm đều là như thế nào nhanh tắm xong.
Căn bản không phát hiện, một cái bóng đen lúc này đang yên lặng đến gần phòng tắm.
Nghe thấy tiếng nước ào ào, trong mắt Hạ Lam hiện lên một sự nham hiểm, sắc mặt u ám đến có thể nhỏ giọt nước.
Giấc ngủ của cô không sâu, một chút động tĩnh nhỏ liền có thể bừng tỉnh.
Càng đừng nói có người trốn vào trong phòng ngủ tắm rửa.
Thanh âm của Hạ Lam nói rất nhẹ, nhẹ đến dường như chỉ có bản thân có thể nghe được.
“lần thứ ba rồi, tiểu bằng hữu......”
Rầm một cái, Hạ Lam mãnh liệt mà kéo cửa phòng tắm, trầm mặc đứng ở nơi đó.
Tống Tư Âm đang điên cuồng tắm rửa, lập tức bị dọa đến hoảng sợ, thân thể theo bản năng mà co rúm lại, vẻ mặt bị kinh hãi.
“tỷ tỷ, chị......chị chị sao lại đột nhiên vào đây?”
“là muốn đi vệ sinh sao? Vậy......vậy sao chị không gõ cửa a?”
Ôm chặt lấy cơ thể của mình, Tống Tư Âm không ngừng mà hướng vào trong góc phòng co rúm lại.
Cô, bây giờ đang không mặc quần áo.
Nhưng mà, động tác như vậy rơi vào trong mắt của Hạ Lam, nghiễm nhiên trở thành ý tứ kiểu khác.
Một cái bước dài tiến lên, vẻ mặt Hạ Lam hung ác nham hiểm nhìn về phía Tống Tư Âm, trên cao nhìn xuống mà mở miệng. “em đây là......đang trốn tránh chị?”
Trong lòng lộp bộp một cái, ánh mắt của Tống Tư Âm có chút mập mờ, cả người không hiểu sao mà chột dạ.
Chị ấy......chị ấy sao lại biết chứ?
Nhưng mà, Tống Tư Âm lúc này khẳng định sẽ không thừa nhận!
Cô vươn thẳng cổ, có chút quật cường mà mở miệng.