Lần này, Tống Tư Âm không có giống như bình thường, tùy ý mặc một bộ quần áo đi ngủ, mà là đổi thành quần áo bình thường.
Nội y bên trong, lại ăn mặc đầy đủ chỉnh tề.
Sau khi tắm xong, chuyện đầu tiên Tống Tư Âm làm,chính là vào phòng Hạ Lam dọn đồ.
Lúc trước bởi vì bị bệnh, Tống Tư Âm cứ luôn ở trong phòng của Hạ Lam không chịu đi, sau đó lại trực tiếp ngủ trên giường.
Bây giờ nghĩ lại, hành động như vậy, thật sự là quá thất lễ rồi!
Đang lúc Tống Tư Âm thu dọn đồ trong tình trạng bực tức, thanh âm của Hạ Lam bỗng dưng ở phía sau cô vang lên.
“em đang làm gì vậy?”
Thân thể run lên mãnh liệt, Tống Tư Âm giống như một con mèo bị bắt sống làm thịt, theo bản năng mà co rúm cổ lại, cả người kinh sợ.
“em......chiều nay em có lớp vẽ tranh, trong phòng của em ánh sáng không được tốt lắm, em định đi qua bên kia vẽ.”
Hơi nhíu mày, Hạ Lam nhìn Tống Tư Âm, cười lạnh nói: “vẽ tranh cần thu dọn đồ dùng trên giường sao?”
Thoáng chốc, Tống Tư Âm á khẩu không trả lời được, ánh mắt mơ hồ, thậm chí cô không dám nhìn thẳng vào mắt của Hạ Lam.
Đôi mắt của Hạ Lam hơi trầm xuống, không có nói gì nhiều, chỉ là ngược lại nhắc tới một chuyện khác.
“vậy chiều nay em vẽ tranh sao? Vừa lúc chị cũng rảnh.”
“a? Cái gì?”
Lời nói xảy ra bất ngờ làm cho Tống Tư Âm hơi sửng sốt, vẻ mặt cô hoang mang nhìn Hạ Lam,
Hạ Lam mặt không đổi sắc, rất bình tĩnh mà mở miệng, “làm sao? Không phải em muốn chị làm người mẫu khỏa thân cho em sao?”
Thật luôn á? Không phải là nói giỡn sao?
Lập tức sắc mặt trở nên trắng bệch, cả người Tống Tư Âm đều có chút hoảng loạn.
Nếu đặt ở nửa tiếng trước, cô tất nhiên là giờ hai tay hai chân đồng ý.
Nhưng bây giờ......
Thậm chí cô đều không biết đối mặt như thế nào với Hạ Lam, sao có thể để cô ấy làm người mẫu cơ thể chứ?
“không, không phải......” não Tống Tư Âm chuyển động thần tốc, cố gắng tìm kiếm lý do, “người mẫu chiều nay, lão sư đã an bài tốt rồi, bây giờ tạm thờ đổi người mẫu......”
“không sao, vẽ như thế nào chẳng phải đều là vẽ sao?”
Hạ Lam ngăn cản đi tới phòng của Tống Tư Âm đang đứng, người đã nằm ở trên giường.
Cô vươn vai, vẻ mặt lười biếng nhìn Tống Tư Âm.
“đến đây đi, trưa nay đến muộn rồi, nhân tiện xin nghỉ luôn, vậy hôm nay liền rảnh.”
Ô ô ô, cô có thể từ chối sao?
Thật sự không thể từ chối được sao!
Trong lòng vô số con Thảo Nê Mã gào thét, nhưng thưởng thức đối với đẹp, làm cho cô thật sự không thể đem lời từ chối nói ra miệng cả người Tống Tư Âm cứng ngắc mà đi vào trong phòng, cầm lên vải vẽ tranh sơn dầu và bản vẽ.
Bút chì gọt tốt.
Rõ ràng hằng ngày cô thân là sinh viên mỹ thuật, rõ ràng là một chuyện đơn giản.
Nhưng Tống Tư Âm hôm nay, sự dày vò dị thường, ngay cả gọt bút chì thì cả người cũng không lưu loát.
Hạ Lam cũng không sốt ruột, cứ như thế nằm ở trên giường, thậm chí còn có chút hứng thú mà nhíu mày.
“em rất căng thẳng?”
“không.....không có.”
Tống Tư Âm lúc này là sự dày vò vạn phần, tiến cũng không được, mà lùi cũng không xong.
Tống Tư Âm!
Mày bình tĩnh một chút!
Chỉ là thích nữ sinh mà thôi, cũng không phải là ăn thịt người! Hơn nữa bây giờ chị ấy cũng không biết là mày biết rồi!
Chỉ cần duy trì dáng vẻ bình thường thì được rồi, đúng, không sai.
Cùng lúc trước giống nhau!
Nội tâm của kẻ tiểu nhân không ngừng vì bản thân mà động viên, Tống Tư Âm cũng không có chú ý tới, tay của Hạ Lam dần dần tiến tới cái trán của cô.
“mặt của em đỏ vậy, lại phát sốt sao?”
Đầu ngón tay chạm vào trán của Tống Tư Âm trong nháy mắt kia, Tống Tư Âm mạch lưới và chim sợ cành cong, thân thể không khỏi run rẩy.
Theo bản năng mà lùi về phía sau.
Bụp một phát, Tống Tư Âm đặt mông té ngồi xuống mặt đất, miệng sợ hãi hô to.
“chị chị chị! Chị đừng lại đây!”
Thoáng chốc, không khí của hiện trường lạnh xuống, Hạ Lam nhíu mày, nhìn thẳng vào Tống Tư Âm, giống như muốn nhìn thấu cô.
“em, rất sợ chị? Vì sao?”
Bản thân rốt cuộc đang làm gì vậy? Không phải là nói cùng lúc trước giống nhau sao! Cô chạy làm gì trời? !
Cả người Tống Tư Âm có chút phát điên, lại không thể nói ra miệng, nghẹn cả nửa ngày chỉ nói ra một câu.
“em......là lần đầu tiên mời người làm người mẫu khỏa thân, có thể có chút căng thẳng, thật sự là ngại quá.”
Gật đầu suy nghĩ, Hạ Lam dường như tiếp nhận lời nói của Tống Tư Âm, lại lần nữa nằm vào trên giường, kéo ra khoảng cách.
Cho Tống Tư Âm không gian hòa dịu.
Nửa giờ sau, thanh âm thản nhiên vang vọng trong phòng.
“chuẩn bị xong chưa?”
“ừ......ừm!” Tống Tư Âm lên tiếng, cả người trốn sau bản vẽ, căn bản là không dám nhìn Hạ Lam.
Hạ Lam cũng không để ý, gọn gàng dứt khoát cởϊ qυầи áo trên người của bản thân, áo ngoài, quần, dép, tất......
Dáng người tuyệt mĩ dần dần lộ ra trước mặt Tống Tư Âm.
Chỉ thấy trên người Hạ Lam mỗi một tấc bắp thịt đều hoàn hảo, nhiều một phần thì béo, ít mọt phần thì gầy, làn da óng ánh trắng như ngọc.
Làm cho người lầm vào điên cuồng.
Thẳng đến cuối cùng, trên người Hạ Lam chỉ còn lại hai bộ vải che lại những bộ phận quan trong.
Tay để phía sau, dáng vẻ muốn cởi ra.
“không, không cần! Chỉ cởi đến đây thôi là được rồi!”
Tống Tư Âm luống cuống, vội vàng bắt lấy tay của Hạ Lam, “mặc dù là người mẫu cơ thể, nhưng bộ phận riêng tư chủ yếu vẫn là để người mẫu cơ thể làm, không cần cởi......hết như vậy.”
Hạ Lam cúi xuống thân mình, lặng lẽ tiến đến bên tai Tống Tư Âm, thấp giọng nỉ non. “vấn đề là, chúng ta đây không phải là người mẫu cơ thể bình thường......là người mẫu khỏa thân a!”
“nếu đã là người mẫu khỏa thân, vì sao lại không cởi hết chứ?”
Cái khảnh khắc mà Hạ Lam cúi thân xống, thậm chí Tống Tư Âm có thể nhìn thấy được đường cong trước ngực của cô ấy, ép buộc tầm mắt của mình dịch chuyển, đôi mắt Tống Tư Âm khép hờ, thanh âm có chút hoảng loạn mà mở miệng, “không không, thật sự không cần cởi nữa.”