- 🏠 Home
- Bách Hợp
- Sau Khi Sống Cùng Ngự Tỷ Pháp Y Ta Cong Rồi
- Chương 14
Sau Khi Sống Cùng Ngự Tỷ Pháp Y Ta Cong Rồi
Chương 14
“em không đứng dậy, hôm nay chị mà không đồng ý em sẽ không đứng dậy. Người có thể bị dọa chết đó, tin tưởng em, chị không muốn sáng dậy, nằm bên cạnh là một cỗ thi thể chứ?”
“chị cùng thi thể giao tiếp, còn nhiều hơn cùng người nữa.”
“hả......”
“đứng dậy!”
Tống Tư Âm cố gắng chớp đôi mắt ướt lệ, đang muốn nói như thế nào để Hạ Lam đồng ý, thì nghe thấy đối phương lại thêm một câu: “không phải muốn đến phòng chị ngủ sao? Đổi quần áo ngủ, chân rửa sạch, chị bị khiết phích!”
“chị, chị đồng ý sao?” cô kích động mà nhìn Hạ Lam.
“cho em thời gian 10 phút, chỉnh đốn bản thân sạch sẽ.”
Nói xong, Hạ Lam liền xoay người trở về phòng.
hiếm khi Hạ Lam dễ dàng nói chuyện, làm sao Tống Tư Âm có thể bỏ qua cơ hội này?
Cô tiến vào phòng tắm, tắm qua mấy lần, đến khi toàn thân đầy hương thơm của hơi nước, mới vội vã trở về phòng.
Lúc này Hạ Lam đôi mắt nhắm chặt, tựa hồ là đã ngủ rồi, nhìn khuôn mặt của Hạ Lam yên tĩnh mà ngủ, sự sắc sảo của ngày thường dường như đã hội tụ tất cả lại, gò má ửng hồng, hiếm khi mang lên một chút dịu dàng.
Nội tâm của Tống Tư Âm không khỏi có chút cảm khái.
Quả nhiên, người đẹp, thì khi ngủ cũng vẫn rất đẹp!
Lần này ánh mắt của Tống Tư Âm thật sự không sai.
Làn Da của Hạ Lam trơn bóng như tơ lụa, cô nhớ là mấy ngày này cũng không thấy cô ấy đắp mặt nạ dưỡng da, không biết là sờ lên sẽ có xúc cảm gì, cô ma xui quỷ khiến mà đưa tay ra.
Lặng lẽ tiến tới mặt của Hạ Lam.
Một chút, một chút nữa!
A không, sờ một chút là được rồi.
Gần rồi gần rồi!
Trái tim treo lên đến cổ họng, đầu ngón tay của Tống Tư Âm sắp tới gần Hạ Lam thì trong nháy măt, nào ngờ âm thanh trong không khí vang lên.
“em làm gì vậy?”
Đôi mắt mở ra, con mắt sáng trong không gì sánh được của Hạ Lam đập vào tầm mắt.
“em em em......đây......”
Tống Tư Âm trực tiếp bị dọa đến tim ngừng đập, nói năng lộn xộn, “em muốn, em muốn......em chỉ là đơn giản muốn sờ mặt của chị, cũng không có ý gì khác!”
“thật đó! Chị tin em!”
Sờ sờ chị.
Hơi nhíu mày, mắt của Hạ Lam nhìn thẳng vào Tống Tư Âm, âm thanh nói không nhịn nổi mà có chút khàn khàn.
“em chắc chắn, em có biết sờ sờ có ý là gì không?”
Đôi mắt chớp một cái, Tống Tư Âm vẻ mặt vô tội.
“chính là......ý nghĩa trên mặt chữ ý, chỉ là nhìn chị ngủ rất đẹp, làn da quá tốt, sờ tay lên thì xúc cảm nhất định là rất tốt.”
Tê!
Vẻ mặt Hạ Lam trầm xuống.
Tống Tư Âm rõ ràng cảm giác được, lúc bản thân nói lời này, không khí xung quanh lạnh xuống.
“có ngủ không? Nếu không ngủ thì trực tiếp ra ngoài!”
Tống Tư Âm cảm thấy rõ, Hạ Lam tức giận rồi.
Cô không ngừng vội vàng gật đầu.
“ngủ ngủ ngủ, chị yên tâm, nhất định em sẽ không sờ loạn nữa! Nhất định ngoan ngoãn!”
Nói xong, Tống Tư Âm vội vàng mà nhắm mắt lại, chỉ lo Hạ Lam đem cô đuổi ra.
Trong phòng, không khí một mảnh tĩnh lặng, tiếng hít thở đều đặn trong phòng vang vọng.
Lúc này Tống Tư Âm đã có chút buồn ngủ.
A...... tỷ tỷ ấm áp quá, dựa vào một chút, chắc là không sao đâu nhỉ?
Cơ thể phía sau lưng vô thức tiến tới gần Hạ Lam, khoảnh khắc chạm vào cơ thể của cô ấy, Tống Tư Âm thỏa mãn mà ngủ.
Tống Tư Âm không biết là, sau khi cô ngủ, Hạ Lam lặng lẽ mở mắt.
Hạ Lam bị khiết phích, đối với lãnh địa của bản thân có ý thức phòng bị cực cao.
Tống Tư Âm ở đây cô căn bản là không ngủ được.
Xoa xoa thái dương của mình, Hạ Lam khẽ thở dài.
Quên đi, chỉ là kiên trì một đêm mà thôi.
Cũng không có khó lắm.
......
“tỷ tỷ ~”
“tỷ tỷ, chị đẹp quá đi! Hì hì......”
Tiếng nỉ non trong miệng không biết là nói mớ, Tống Tư Âm giống như một con bạch tuộc, quấn chặt quanh người Hạ Lam.
Tướng ngủ này......thật khó nhìn mà.
Ngay từ đầu, Hạ Lam còn có thể miễn cưỡng nhẫn nại, ai biết được, càng về sau, động tác của Tống Tư Âm thì càng ngày càng quá đáng.
Hơi nóng ẩm ướt cứ không ngừng phả vào sau gáy, Hạ Lam có chút chịu không nổi nữa.
Đây vẫn chưa kết thúc.
Mãi đến sau cùng, đôi môi của Tống Tư Âm lại dính vào cổ Hạ Lam, cùng với tiếng thở nhẹ nhàng, một cảm giác tê dại kéo dài khắp cơ thể của Hạ Lam ngay lập tức.
Người này! Thật sự đã ngủ chưa vậy?
Hạ Lam có chút phẫn nộ, nếu không phải là cảm nhận được tiếng hít thở đều đặn của Tống Tư Âm, thì cô thật sự có lý do để hoài nghi.
Người này quả thực là cố ý!
Mơ hồ cảm thấy được cái gì đó, động tác của Tống Tư Âm không khỏi trở nên mạnh mẽ hơn, cuối cùng lại mà dùng cái đầu nhỏ của bản thân, khẽ dụi vào trong l*иg ngực của Hạ Lam cọ xát.
“ưʍ......thơm quá......”
Miệng mơ hồ phun ra hai chữ nói mớ, Tống Tư Âm vậy mà lại đưa lưỡi ra, nhẹ nhàng liếʍ trên người Hạ Lam.
Tê!
“Tống Tư Âm!”
Thanh âm lạnh lùng vang vọng trong không trung, Hạ Lam xoay người đè Tống Tư Âm dưới thân, sự hung hăng trong mắt lộ ra nghi ngờ.
Nhưng mà, đáp lại Hạ Lam là khuôn mặt dễ thương đang ngủ của Tống Tư Âm.
Người ta không thức dậy một chút nào!
Từ đầu đến cuối đều ở đó ngủ ngon lành!
Trong chốc lát, Hạ Lam cực kỳ ấm ức!
Loại cảm giác này theo thời gian trôi qua, không những không có biến mất, ngược lại tư thế càng ngày càng nghiêm trọng.
Cuối cùng, Hạ Lam chịu không nổi nữa!
Cô một phát xách Tống Tư Âm dậy, dưới ánh mắt ngơ ngát của cô ấy, trực tiếp ném cô ấy ra ngoài.
“ngủ không có thành thật như vậy! Trở về phòng ngủ của em mà ngủ đi!”
Với một tiếng phịch lớn, cửa phòng đóng chặt, Tống Tư Âm ngay cả chăn của mình cũng bị cùng nhau ném ra ngoài.
Nhìn thấy cái cửa trước mắt đóng chặt, Tống Tư Âm khóc không ra nước mắt.
- 🏠 Home
- Bách Hợp
- Sau Khi Sống Cùng Ngự Tỷ Pháp Y Ta Cong Rồi
- Chương 14