Chương 49: Cá Koi chuyển thế

Tô Hoài Minh không ngờ chiếc bánh từ trên trời rơi xuống người mình như vậy, còn tự do đứng ở ngoài, vô cùng nhiệt tình chụp ảnh cùng người quản lý siêu thị.

Quý Minh Triết và những người khác đứng một bên, há hốc mồm nhìn cảnh tượng này, Tôn Tư Nguyên không nhịn được thắc mắc trong lòng: "Không phải chuyện này được đạo diễn sắp xếp từ trước đó chứ?"

Trong buổi phát sóng trực tiếp không có cách nào làm hậu kỳ, đạo diễn chỉ có thể viết mấy chữ ra giấy rồi đặt trước máy quay: Thực sự không phải tôi!!!

Ba dấu chấm than đó thể hiện rõ ràng cảm xúc của ông ấy.

Tô Hoài Minh cầm theo phiếu mua hàng 1000 tệ đi tới, nhìn ba người còn lại, giơ phiếu lên, cười nói: "Lại đi mua sắm, muốn mua gì thì mua, tôi mời."

Câu nói này khá hào khí, ba đứa trẻ dẫn đầu vọt vào siêu thị ở khu ăn đồ ăn vặt, từ xa có thể nghe thấy tiếng cười của chúng.

Khán giả trong phòng phát sóng trực tiếp đều chết lặng khi nhìn thấy cảnh tượng này.

[Khi Tô Hoài Minh cầm phiếu nói rằng khi tôi chiêu đãi khách, cậu ấy đẹp trai không kém câu nói nổi tiếng của bá tổng: cứ quẹt thẻ theo ý muốn.]

[Trước đây đoạt giải nhất, hiện tại nhận được phiếu thưởng trị giá 1.000 tệ, Tô Hoài Minh chắc chắn là cá Koi chuyển thế!]

[Tôi hít, hít, hít]

[Tô Hoài Minh phù trợ, xin hãy giúp tôi vượt qua kỳ thi nghiên cứu! ]

[Tôi chỉ mới niệm Tô Hoài Minh, vậy mà thực sự đã rút được cấp SSS!]

Mười phút sau, trên hot search xuất hiện bức ảnh Tô Hoài Minh cầm voucher, trên đó có dòng chữ:

[Nếu bạn chuyển tiếp Tô Hoài Minh này, giấc mơ của bạn sẽ thành hiện thực trong vòng mười ngày]

Mua đồ ở siêu thị xong mọi người xách theo túi lớn túi nhỏ mang về

May là siêu thị cách chỗ bọn ở không xa, chỉ mười phút đi bộ đã đến.

Tôn Tư Nguyên cao khỏe nhưng chỉ cầm một chiếc túi.

Một tay anh ta cầm túi, tay kia đút vào túi nhàn nhã nhìn quanh như thể chỉ là khách du lịch không có việc gì làm.

[Tôn Tư Nguyên mặt lớn quá à, cầm ít đồ như vậy, còn coi như đó là chuyện đương nhiên!]

[Anh ta vẫn luôn như vậy, bệnh vương tử nặng, có thể xách túi đã là hạ mình rồi.]

[Thứ dân đen này, sao có thể nói những điều như vậy về vương tử! Đầu chó. jpg]

[Kể từ khi ra mắt đến nay, Tôn Tư Nguyên bị lăn qua lộn lại rất nhiều lần nhưng vẫn không hề thay đổi, ở một góc độ nào đó, tôi vẫn ngưỡng mộ cậu ấy.]

Tôn Tư Nguyên hoàn toàn không quan tâm đến những bình luận của khán giả, chậm rãi đi theo sau, cho đến khi khóe mắt anh ta đột nhiên nhìn thấy bóng dáng Tô Hoài Minh.

Tô Hoài Minh không thấp, nhưng có Quý Minh Triết cùng Vu Duệ Thành phụ trợ, lại vô cùng gầy gò.

Cậu mặc một chiếc áo sơ mi sạch sẽ, vạt áo tung bay trong gió, lộ ra hai bên trống trơn, mỗi tay cầm một chiếc tôi đầy, thoạt nhìn nặng nề đến nỗi sẽ khiến bị Tô Hoài Minh bị kéo ngã xuống.

Con ngươi của Tôn Tư Nguyên khẽ run lên, dáng vẻ yếu đuối của Tô Hoài Minh đột nhiên xuất hiện trước mắt anh ta, như thể trong giây tiếp theo, Tô Hoài Minh sẽ vấp ngã rồi ngất xỉu trên mặt đất.

Ban đầu đã để lại cho Tôn Tư Nguyên cú sốc quá lớn, anh ta theo bản năng lao về phía trước, gần như có thể nói là giựt hai túi trong tay Tô Hoài Minh ngay.

Trên tay Tô Hoài Minh chợt nhẹ, nhìn Tôn Tư Nguyên một cách khó hiểu.

Tôn Tư Nguyên thấy Tô Hoài Minh chỉ có một chút mồ hôi trên trán, vẻ mặt bình thường, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.

Anh ta nhớ tới cảm giác sợ hãi vừa rồi, cau mày, tức giận phê bình: "Cậu không có chút hiểu biết gì về bản thân hả, sao có thể mang vật nặng như vậy chứ, nếu thật sự xảy ra chuyện gì thì có phải cậu lại dựa dẫm vào tôi không?”

Tô Hoài Minh: ???