Chương 36: Là Tiêu Tiêu

Vu Hiên Hiên lộ ra nụ cười ngọt ngào, "Xin chào, em gái Du Du."

Nhìn thấy nụ cười trên mặt Vu Hiên Hiên, Quý Du Du càng táo bạo hơn, lễ phép nói: "Anh Hiên Hiên."

Nói xong, cô bé quay đầu nhìn Phó Tiêu Tiêu mặc đồ lạnh lùng, nhỏ giọng nói: “Anh Tiểu Tiểu.”

Phó Tiêu Tiêu không khỏi cau mày khi nghe cách phát âm của Du Du.

Anh Tiêu là được rồi, sao lại còn anh nhỏ, chẳng phải điều đó cho thấy rằng nhóc ta cực kì nhỏ sao!!

Phó Tiêu Tiêu sửa lại cách phát âm của Du Du, "Không phải Tiểu, là Tiêu Tiêu."

Quý Du Du nghiêng đầu khó hiểu: "Tiểu Tiểu?"

“Không phải Tiểu Tiểu.” Khẩu hình miệng của Phó Tiêu Tiêu rất khoa trương, cái miệng nhỏ nhô lên: “Là Tiêu Tiêu!”

Quý Du Du bắt chước Phó Tiêu Tiêu, cũng chu miệng lên: "Tiếu Tiếu?"

“Không phải Tiếu Tiếu.” Phó Tiêu Tiêu tiếp tục nói: “Là Tiêu Tiêu!”

Quý Du Du: "Hả??"

Quý Minh Triết: "..."

Những người lớn khác: "..."

Khán giả trong phòng phát sóng trực tiếp: "..."

[Hahaha, Tiêu Tiêu, nhóc đã dạy gì đó, làm cho Du Du mê mang luôn rồi.]

[Tôi hiểu rồi, Phó Tiêu Tiêu là anh trai nhỏ]

[Dáng vẻ hai đứa nhỏ chu môi dễ thương quá, tôi biết mấy nhóc đó chu môi là vì muốn tôi hôn hôn, đầu chó jpg]

[Con người trò chuyện thú vị quá, tôi có thể xem cả ngày!]

Sau khi Quý Du Du và Phó Tiêu Tiêu cuối cùng cũng sửa lại cách phát âm của mình, Vu Hiên Hiên trợn mắt, giơ mũi chân về một phương hướng nào đó, không ngừng ngoắc ngoắc: "Anh, mau tới đây!"

Vu Duệ Thành vốn đang ở trong bếp đi tới, nhẹ gật đầu với Quý Minh Triết: “Anh Quý.”

Quý Minh Triết từ năm tám tuổi bước vào giới giải trí, mười bảy tuổi trở vua màn ảnh, giải thưởng cầm tới mỏi tay, những năm gần đây lui về hậu trường trở thành nhà đầu tư điện ảnh, có địa vị rất cao trong giới.

Anh ấy không quan tâm đến thái độ lạnh lùng của Vu Duệ Thành, nhẹ nhàng đưa tay ra: “Đã lâu không gặp, Duệ Thành.”

Quý Minh Triết lại vươn tay với Tô Hoài Minh: “Sau này chúng ta đều là bạn rồi.”

Tô Hoài Minh cũng bắt tay với Quý Minh Triết: “Hân hạnh được gặp mặt.”

Lúc Tô Hoài Minh và Quý Minh Triết đang nói chuyện, Vu Hiên Hiên ngẩng đầu nhìn anh trai vẫn im lặng, vẻ mặt có chút lo lắng, đưa tay kéo vạt áo anh trai mình.

Vẻ mặt Vu Duệ Thành cứng đờ, nhưng hình như anh ấy không cảm giác được, cố ý không nhìn Vu Hiên Hiên.

Nhìn thấy anh trai mình lại giả ngu, Vu Hiên Hiên khoanh tay, bất lực thở dài.

Cậu nhóc nắm lấy tay anh trai, cưỡng ép kéo anh ấy về phía trước vài bước, nói với Tô Hoài Minh và Quý Minh Triết: “Đây là anh của em, tuy anh ấy lạnh lùng thực ra anh ấy rất vui khi được gặp các anh, anh trai thích hát và trượt tuyết, sau này mọi người phải chủ động hẹn anh ấy đi trượt tuyết, trong lòng anh ấy rất muốn có người đi cùng..."

Vu Hiên Hiên nói ngọng, nhưng cái miệng nhỏ lại lưu loát, nói rất nhiều không có ý định dừng lại.

Vu Duệ Thành luôn mang vẻ mặt lạnh lùng, sẽ không lộ bất kỳ cảm xúc không cần thiết nào, nhưng lần này mọi người đều mơ hồ cảm thấy trên mặt anh ấy sắp hỏng mất.

[Hahaha, tuy Hiên Hiên còn trẻ nhưng chắc chắn là một ông trùm giao tiếp đó]

[Vu Duệ Thành: Xin em hãy im đi, em sắp vạch trần toàn bộ gốc gác của anh rồi!]

[Chẳng lẽ không phải Vu Duệ Thành lạnh lùng, mà chỉ đơn giản là chứng sợ giao tiếp thôi sao?]

[Anh trai sợ giao tiếp và em trai trùm giao tiếp, tổ hợp này thật thú vị!]

[Nhìn kìa, dái tai Vu Duệ Thành đỏ bừng luôn!]

[Hahaha, qua màn hình mà tôi có thể cảm nhận được sự suy sụp và xấu hổ của Vu Duệ Thành]