Chương 8: Bồi Thường

Sau khi Mạnh Lễ báo cảnh sát, liền tiến hành kiểm tra thương tích tại bệnh viện do cảnh sát chỉ định, báo cáo khám nghiệm thương tích lập tức sẽ có, đến lúc đó liền có thể đòi bồi thường.

Liễu Nhứ không phải là cố ý gây thương tích, hơn nữa tay chân Mạnh vẫn tốt, không có ngoại thương, chỉ là trên bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© có hai hàng dấu răng sâu. Sau khi cô nộp tiền bảo lãnh liền có thể ở nhà chờ báo cáo xét nghiệm thương tích.

Liễu Nhứ là con chim non vừa mới tốt nghiệp đại học, thật vất vả mới tìm được một công việc ưng ý, hiện giờ đang trong thời gian thử việc, cô cũng không muốn xảy ra sai sót gì đem chén cơm của mình đánh mất.

Nghe nói một khi lập án, án này sẽ theo cô cả đời, muốn xóa cũng không xóa được.

Cô nghĩ, có thể cùng Mạnh Lễ giải quyết riêng được hay không, không cần náo loạn lên tòa, thực mất mặt a.

Liễu Nhứ trằn trọc cả một đêm, sáng sớm hôm sau nhịn đau đến siêu thị mua một chai rượu Lộc Tiên* đắt tiền, cùng với một giỏ hoa quả lớn.

(*) Lộc Tiên tửu: Rượu thuốc ngâm cùng thận hươu hoặc sừng hươu)

Cô to gan, gõ cửa nhà Mạnh Lễ.

Cửa vừa mở ra, Liễu Nhứ liền lễ phép chào hỏi, mỉm cười nói: "Chào Mạnh tiên sinh."

Vừa dứt lời, cánh cửa "rầm" một tiếng đóng lại, sắc mặt Mạnh Lễ tái mét đóng sập cửa.

Lại là cái người phụ nữ điên này!



Cô ta ngại anh còn chưa đủ thảm hay sao?

Buổi sáng anh thức dậy đi vệ sinh, khi nướ© ŧıểυ phun ra, qυყ đầυ còn có chút bỏng rát

"Cốc cốc cốc..." Tiếng gõ cửa vẫn tiếp tục vang lên.

"Mạnh tiên sinh… … Mạnh tiên sinh... Xin hãy mở cửa cho tôi, chúng ta thảo luận một chút về vấn đề bồi thường.”

Liễu Nhứ bám riết không tha, tiếng gõ cửa liên tiếp khiến Mạnh Lễ phiền não vô cùng.

Thời gian từng giây từng phút trôi qua, mười lăm phút sau, Liễu Nhứ vẫn tiếp tục ra sức gõ cửa.

"Mạnh tiên sinh…… Mạnh tiên sinh…… Mục đích hôm nay tôi đến đây là để chân thành xin lỗi anh, xin anh hãy mở cửa cho tôi.”

Mạnh Lễ xoa xoa huyệt thái dương đang đau đớn, cảm thấy chính mình nếu không mở cửa, người phụ nữ điên bên ngoài kia có thể đem cửa nhà anh gõ sập đi

"Cạch" một tiếng, cửa bị người bên trong mở ra.

Liễu Nhứ bất ngờ không kịp phòng, cái tay giơ lên gõ vào khoảng không, thiếu chút nữa đập vào khuôn mặt điển trai của Mạnh Lễ.