Chương 5: Cắn Mệnh Căn

Liễu Nhứ bú ɭϊếʍ khiến Mạnh Lễ thoải mái vô cùng, anh thực vui vẻ, thầm nghĩ hôm nay sức khoẻ mình đã khôi phục bình thường, mình có nên đi tìm một người phụ nữ sạch sẽ để phá thân hay không.

Mạnh Lễ suy tư, anh muốn tìm loại hình phụ nữ như thế nào đây…

Thanh thuần...

Xinh đẹp...

Hay cả hai.

Đang suy nghĩ vui vẻ, Liễu Nhứ bên dưới bỗng nhiên lẩm bẩm một câu, "Tiếu Bạch anh hỗn đản, em chán ghét anh.”

Sau đó, há miệng, hung hăng cắn mệnh căn của Mạnh Lễ một ngụm.

"Hư..." Người đàn ông vẻ mặt hưởng thụ, đột nhiên kêu lên một tiếng đau đớn.

Mạnh Lễ chỉ cảm thấy phía dưới thật đau, côn ŧᏂịŧ đang cứng rắn lập tức mềm nhũn xuống.

“Chết tiệt!”

Anh nhíu mày, thầm chửi một câu, tức giận đẩy Liễu Nhứ ra.

Mạnh Lễ cúi đầu cẩn thận kiểm tra dươиɠ ѵậŧ của mình, không rách da chảy máu, nhưng là thân gậy có hai hàng dấu răng vô cùng rõ ràng, hơn nữa còn rất sâu.

Anh lấy tay nhẹ nhàng vuốt ve hai cái, côn ŧᏂịŧ vẫn mềm nhũn như trước không hề có phản ứng.

Côn ŧᏂịŧ lại giống như lúc trước, không cứng nổi, thậm chí có thể nói càng nghiêm trọng hơn.



Mạnh Lễ tức giận đến tái mét mặt, anh choàng khăn tắm, lập tức cầm điện thoại di động báo cảnh sát.

Đáng chết!

Anh muốn để người phụ nữ điên đột nhiên xông vào nhà anh phải trả giá đắt!

Mười lăm phút sau, cảnh sát đến.

Mạnh Lễ buộc tội Liễu Nhứ đột nhập nhà dân, da^ʍ ô, sau đó lại cố ý gây thương tích.

Sau đó, hai người được đưa đến đồn cảnh sát, Mạnh Lễ xin xét nghiệm thương tích.

Liễu Nhứ say khướt vẫn còn mơ mơ hồ hồ, cũng không biết vì sao mình lại ngồi trên xe cảnh sát.

Cô im lặng, không ồn ào, để mặc cảnh sát đưa cô đến đồn cảnh sát.

Vừa đến nơi, Liễu Nhứ nhìn thấy biểu tượng huy hiệu trước đồn, mới phát hiện nơi đây là đồn cảnh sát. Cô luống cuống hỏi hai cảnh sát đang áp giải cô: "Chú cảnh sát, tại sao các người lại bắt tôi?"

Liễu Nhứ diện mạo thanh thuần vô hại, dọc theo đường đi đều thực yên tĩnh, nói thật, cảnh sát có chút không tin cô là tội phạm.

Nhưng rất nhiều nghi phạm hình sự có bộ dạng đơn thuần vô tội, lại làm chuyện tán tận lương tâm.

Cho dù có là tội phạm hay không, không thể được dựa trên ngoại hình, bọn họ tin vào bằng chứng và sự thật.

Liễu Nhứ say rượu, cảnh sát hỏi cô mấy câu, cô đều trả lời không biết.

Để tiến hành lấy lời khai, cảnh sát đã đưa cho cô đồ uống giải rượu.