Chương 9

Sau khi kết thúc tiết học buổi chiều, Nguyễn Nguyệt vẫn ở trong căn nhà thuê ngoài trường.

Vu Phỉ Phỉ vội vàng trở về, bỏ lại mấy bọc bánh bích quy, cô ta lại có việc gấp gáp rời đi.

Nguyễn Nguyệt cầm Coca - Cola chỉ uống một ngụm nhỏ rồi vào phòng tắm mở vòi hoa sen, điều chỉnh nhiệt độ nước thích hợp rồi dội qua người một lúc.

Cô sợ dạ dày lại đau nên không dám uống coca nữa, đổ hết cả chai đi.

Bình thủy tinh này cô rất thích, muốn giữ lại dùng để cắm hoa, đang giơ bình muốn cắm hoa gì đó ở bên trong thì điện thoại vang lên hai tiếng.

Vẩy vẩy giọt nước trên tay đi, Nguyễn Nguyệt mở điện thoại ra, là tin nhắn Dương Tấn Vũ gửi tới: "Đang làm gì?”

Ngón tay ướt sũng của Nguyễn Nguyệt để lại vết nước trên màn hình điện thoại, màn hình cảm ứng cũng không linh hoạt lắm. Cô do dự vài giây, lấy khăn lau khô ngón tay và màn hình rồi trả lời: "Đang tắm, anh muốn xem không?"

Video wechat của Dương Tấn Vũ lập tức gọi tới, Nguyễn Nguyệt đặt điện thoại di động trên giá đỡ vách phòng tắm, điều chỉnh góc độ có thể nhìn thấy toàn thân mình rồi kết nối video.

Dương Tấn Vũ bên kia bên sáng bên tối lúc ẩn lúc hiện, Nguyễn Nguyệt nhìn đến choáng váng cũng không nhìn ra hắn đang ngồi ở đâu.

Cô không nhìn chằm chằm điện thoại nữa, tự lấy sữa tắm ra lòng bàn tay, lòng bàn tay nghiêng sang xoa sữa tắm đi toàn thân.

Cô coi đây là một buổi phát sóng trực tiếp, khán giả chỉ có một mình Dương Tấn Vũ.

Dương Tấn Vũ đi dưới đèn đường trong vườn trường, lúc đầu hắn không xem điện thoại, cũng không nói chuyện.

Đi một lúc, không nghe thấy Nguyễn Nguyệt nói chuyện, hắn đứng ngay dưới tàng cây bên cạnh đèn đường, dựa vào thân cây nhìn điện thoại.

Trong video, Nguyễn Nguyệt đang khom lưng bôi sữa tắm lên đôi chân mảnh khảnh, sau lưng trắng nõn của cô gần như toàn bộ lộ ra trong ánh mắt Dương Tấn Vũ, eo nhỏ mông vểnh nhìn không sót thứ gì, kí©h thí©ɧ hô hấp của hắn đình trệ hai ba giây.

Nguyễn Nguyệt nhanh chóng đứng lên, cô ngẩng cổ lên, nhắm mắt lại, đối diện với camera điện thoại vuốt ve ngực, xương quai xanh rồi xuống thắt lưng bụng của mình. Sữa tắm trong suốt trơn nhẵn dần dần nổi lên bọt trắng trên da thịt của cô, lốm đốm che phủ đầṳ ѵú màu đỏ anh đào trên ngực.

Dương Tấn Vũ đứng dưới tàng cây gần như tối đen, Nguyễn Nguyệt thỉnh thoảng liếc mắt nhìn màn hình điện thoại cũng chỉ có thể nhìn thấy trong màn hình là hình dáng tán cây, giữa lá cây thưa thớt vài đốm sáng giống như ánh sao, ngoài ra cái gì cũng không thấy rõ.

“Nguyễn Nguyệt.”

Nghe thấy giọng Dương Tấn Vũ, Nguyễn Nguyệt dừng động tác trong tay, nhìn về phía màn hình điện thoại tối đen như mực.

“Đặt điện thoại di động thấp một chút, ngồi dưới đất, tách chân ra đối diện với điện thoại di động, bôi sữa tắm trên đùi cô đi." Dương Tấn Vũ tiếp tục nói.