Chương 4: Đánh nhau

Quý Cẩn ngồi xổm trên nắp bồn không dám đi ra một bước, lúc này đầu óc trống rỗng, muốn làm gì đều đã quên.

Đợi lấy lại tinh thần, hắn nghĩ trên thế giới có tồn tại loại đồ giả.

Quý Cẩn ý thức bữa tiệc lần này không đơn giản, trước đây chưa bao giờ tham gia party kiểu này, cho nên không rõ quy tắc, vẫn luôn nghe tin vỉa hè. Sắm vai nhân vật, so với hắn tưởng tượng rất khó giải quyết.

WC Alpha là WC giành cho Alpha sao? Nữ giả Alpha đều mang hàng giả đứng xả lũ!!

Nhưng……

Hai tay Quý Cẩn che lại mặt, sống lâu như vậy lần đầu bất lực.

Quý Cẩn chờ hồi lâu mới dám đi ra.

Loại tình huống này hắn không đoán trước, xác thật bị dọa không nhẹ nhưng hắn còn trẻ, thật mau tiếp thu tư tưởng tiên tiến. Không phải chơi liều một chút thôi sao, hắn có thể tiếp thu.

Nếu Lục, Lục tổng cởi……

Quý Cẩn thống khổ nhắm mắt lại, lựa chọn bế mạch.

Ánh đèn lập loè, nhảy múa ăn uống linh đình.

Cách sân nhảy càng xa, âm lượng dần dần hạ thấp. Quý Cẩn cấp bách cần uống nước lạnh hạ lửa thần kinh, hắn đi đến máy lọc cách đó không xa tự lấy nước.

Nhưng hôm nay ông trời không tính toán dễ dàng buông tha, nước mới nửa ly, cách đó không xa chợt vang lên tiếng thét chói tai.

Tay Quý Cẩn run lên, nước bắn ra ngoài.

“Rầm ——” một tiếng vang lớn!

Quầy bar ầm ầm sập, toàn bộ đồ đạc trên bàn trút xuống dưới. Rơi lộc cộc vang dội, giống tiếng pháo.

Động tĩnh quấy nhiễu mọi người.

“Hàn Khuynh, mày đưa Omega vào là có ý gì?! Nơi này đều là Alpha, nếu phát sinh chuyện gì, mày phụ trách sao?!”

Cô gái lạnh lùng sắc bén chất vấn, dáng người cao gầy, một chân đạp trên ghế, một tay nắm cổ áo người đối diện.

Thanh niên đối diện không dự đoán cô gái sẽ phản ứng kịch liệt, hơi kinh ngạc, sau khi lấy lại tinh thần có chút tức giận.

“Lưu Tinh, bình tĩnh một chút, đừng dọa Omega.” Một tay bảo vệ thiếu niên, kéo vào trong lòng muốn giấu như sợ người trong lòng ngực bị thương.

“Em ấy vô tội, chỉ tò mò muốn nhìn thử Alpha trường quân đội đế quốc thế nào thôi, chỉ cần là Alpha đều cự tuyệt không được! Hơn nữa chúng ta đều dán tuyến thể, không có khả năng phóng thích tin tức tố, không phát sinh chuyện gì đâu!”

Vẻ mặt Hàn Khuynh khó hiểu nhìn Lưu Tinh vô cớ gây rối: “Người ta chỉ ái mộ chúng ta, không có gì ý xấu.”

“À, là tao trách nó ư? Nó là Omega, nếu có chuyện gì, cũng không xử phạt nặng.”

“Người tao mắng là mày đó, gian lận điểm số?” Lưu Tinh lạnh lùng cười, hung hăng nện một quyền trên mặt Hàn Khuynh.

Hàn Khuynh duy trì không nổi trấn định, lớn tiếng rống giận: “Mày điên rồi sao ——!”

Nháy mắt hai người lao vào đánh nhau.

Quý Cẩn thật vất vả cầm ly nước, xoay đầu: “……”

Đám trẩu tre ở đâu ra?