Chương 1: Vịt tới tay còn bay

Ánh đèn mờ nhạt, trong không khí nồng đậm mùi thuốc lá.

Ghế dài ngoài hành lang có vài người theo nhóm hoặc một mình, đều chú trọng trang điểm bề ngoài. Có người lười biếng dựa ven tường, đầu ngón tay quấn quanh sương khói, thỉnh thoảng nói với nhau vài câu.

Bọn họ trông thấy người từ xa đến, không khỏi sửng sốt, không khí lâm vào yên tĩnh quỷ dị.

Chờ đến khi thanh niên đi ngang qua dần dần đi xa, bọn họ liếc mắt nhìn nhau một cái.

“Đó là Quý Cẩn?” Có người thấp giọng nói: “Hắn cũng được mời tới tham gia bữa tiệc Lục tổng tổ chức à?”

“Tiệc? Nghe nói là sắm vai chủ đề abo…… Đó là cái gì?

""Chơi rất máu.” Một người khác trả lời.

“Tôi cũng không hiểu lắm nhưng đều vì……” Người nọ cười lạnh: “Còn tưởng Quý Cẩn thanh cao, kết quả vẫn chạy tới đây.”

“Đừng nhắc hắn, thật đen đủi. Lục tổng người ta tuổi trẻ mỹ mạo, người theo đuổi nhiều như mây, thằng ranh này tuyệt đối với không tới.”

Bọn họ không thèm che giấu, ngược lại càng thêm không kiêng nể, từ đằng xa có thể nghe mấy người này chửi bới. Quý Cẩn không để bụng, hắn thong thả ung dung dặm lại lớp trang điểm một lần nữa.

Hành lang quán bar trang trí đèn pha lê, từ ảnh ngược phản chiếu bóng dáng Quý Cẩn.

Hôm nay cố ý không mặc long trọng, một thân sắc trắng thuần phối hợp quần jean xanh đen, tai trái đeo khuyên tai bộ xương khô —— nhìn như tùy ý, thật ra vì bữa tiệc hôm nay tỉ mỉ chọn lựa.

Hắn biết Lục tổng yêu thích loại hình thanh thuần nhưng phải có chút phản nghịch. Tốt nhất ở độ tuổi 18-22, năm nay hắn vừa vặn 20.

Vì chủ đề tiệc tùng hôm nay hắn vơ vét khắp nơi, vì đề tài còn nghiên cứu đọc mấy quyển tiểu thuyết ngôn tình ABO, có thể nói chuẩn bị đầy đủ.

Trong bữa tiệc nhiều người, ở trong đám người liếc mắt một cái trổ hết tài năng khí chất rất quan trọng. Quý Cẩn tìm hiểu qua tin tức Lục tổng, cố ý điểm nốt lệ chí.

Nhiều chi tiết tỉ mỉ kết hợp nhất định nắm chắc thắng lợi, chuẩn bị nghênh đón thắng lợi thôi!

Lời những người này nói, hắn chỉ thấy buồn cười.

Bản thân không nỗ lực, cho rằng người khác nỗ lực là dựa vận khí.

Hắn là dựa nỗ lực ăn cơm mềm.

Quý Cẩn đếm dãy số ghế lô, thẳng đến đến ghế lô 189. Hít sâu một hơi, trái tim nhảy lên như muốn bước ra l*иg ngực.

Quý Cẩn mở cửa, cảm thấy tim đập nhanh.

Thật mau, hắn khép cửa lại. Âm nhạc đinh tai nhức óc nháy mắt nổ tung ở bên tai, hòa tan ảo giác của hắn, ánh đèn ở bốn phía quay cuồng khó bề phân biệt khiến người ta hoa mắt.

Hàng ghế ngồi so trong tưởng tượng càng thêm xa hoa, rất rộng. Quý Cẩn trong lòng nói thầm nếu làm hư, mười Quý Cẩn cũng đền không nổi. Bữa tiệc vừa mới bắt đầu không lâu nhưng đã chen chúc. Trên đài quán bar có mấy cái ghế dài, đã ngồi đầy.

Chủ đề tiệc hôm nay là ABO.

Là từ ngữ xa lạ với một người không xem tiểu thuyết nhưng hiện tại Quý Cẩn đọc nhiều sách vở…… ai cùng hắn nói đề tài này, hắn có thể ba hoa chích choè 3 giới tính.

Quá trình chua xót ai hiểu. Hắn còn từng đọc nhầm thể loại bl, xem một nửa mới phát hiện là hai tên đàn ông yêu đương, nội dung đánh sâu vào hiện thực dập nát tam quan.

Quý Cẩn trà trộn trong đám người, bớt thời giờ quét những người khác vài lần. Sau cổ đều “dán tuyến thể”, một ít người cười còn lộ ra “Răng nanh”, đại đa số đều sắm vai Alpha.

Xem ra hướng đi lần này không sai. Tâm thái Quý Cẩn bình ổn, thả lỏng dây thần kinh căng chặt. Trên đường cự tuyệt vài người đến gần, mục tiêu lần này là Lục tổng.

Lục tổng tổ chức tiệc, đáng lý phải là tiêu điểm quần chúng vây quanh nhưng bây giờ người đã đông đủ, phỏng chừng có vài tiểu yêu tinh không biết xấu hổ tóm mất rồi.

Đáng chết, sớm biết đến sớm một chút!

Trên mặt Quý Cẩn không chút gợn sóng, thực tế ảo não. Thông đồng phú bà kiêng kị nhất là thiết lập sụp đổ. Không thấy mục tiêu muốn câu dẫn gấp gáp cũng vô dụng. Huống chi hắn tự tin hôm nay bản thân ngầu nhất, so bộ dạng ngày thường không có thua!

Đầu óc bắt đầu ảo tưởng đến tương lai sống nhàn hạ nhưng hiện thực luôn trái ngược.

Quý Cẩn đi bộ một vòng, trở lại chỗ cũ.

Hắn xoa xoa gân cổ, ngọn lửa nhiệt huyệt đã bị hiện thực tàn khốc dập tắt. Hắn không tìm thấy Lục tổng.

Không thích hợp.

Mỗi ngày đều treo ảnh chụp Lục tổng ở đầu giường, tỉnh ngủ là nhìn thấy, rèn luyện khắc sâu ký ức, tuyệt đối bảo đảm liếc mắt một cái giữa biển người mênh mang nhận ra người kia, không có lý nào tìm không thấy?!

Cho nên…… là vì người quá nhiều, ngăn mất Lục tổng.

Quý Cẩn lo âu.

Ý thức Lục tổng sớm bị tiểu yêu tinh câu dẫn, bình thản trên mặt duy trì không nổi. Nửa giây, hắn quyết đoán tới chỗ đám người tụ tập đông nhất.

Vịt tới tay còn bay, bảo trì thanh cao cái quỷ gì!

Hắn muốn chủ động xuất kích.

Người bên kia nhiều nhất, Lục tổng chắc ở đó!