Chương 18: Sân trường không người sống sót 4

Chương 18: Sân trường không người sống sót 4

Có đạo cụ khôi phục của Lâm Vi Cửu, hai người Cố Trạch Minh cũng không cần ngồi chờ tự động chữa thương.

Đem Lâm Phi đánh thức, cho anh ta mấy món đồ ăn, thanh lam lấy mắt thường có thể thấy được tăng lên.

"Đây là?" Lâm Phi mơ mơ màng màng ăn mấy món đồ ăn, ợ một cái, vẻ mặt khó hiểu.

Cố Trạch Minh cùng Đỗ Lập Án kích động đem chuyện giao dịch vừa rồi nói ra, Lâm Phi lập tức tỉnh táo lại, cũng kích động nhìn Lâm Vi Cửu.

"Anh cũng muốn giao dịch?" Lâm Vi Cửu lười biếng nói.

"Tôi tôi tôi, tôi có thể chứ?"

Lâm Vi Cửu công tư rõ ràng: "Chỉ cần anh có thể lấy ra đồ vật đồng giá là được."

Lâm Phi mở ra ba lô của mình, do do dự dự, không biết nên lựa chọn cái nào.

Bảng cá nhân của mỗi người chỉ cần chủ nhân không mở ra quyền cho phép, người khác đều không nhìn thấy được, ở trong mắt Lâm Vi Cửu nhìn thấy Lâm Phi đối với không khí làm ra vẻ mặt phức tạp. Lại là do dự lại là dứt khoát, tiếp theo lại bắt đầu do dự.

Bên cạnh Lâm Vi Cửu quan sát tình huống ngoài cửa sổ vừa chờ đợi quyết định của Lâm Phi.

Trong tay Lâm Phi có đồ tốt, hiện tại liền xem anh ta cho rằng đồ vật trong tay mình là trọng yếu hay đạo cụ khôi phục là trọng yếu.

Đồ vật có thể làm cho Lâm Phi bắt đầu so dự hẳn là không đơn giản.

Đối với việc này, Lâm Vi Cửu rất hiếu kì anh ta sẽ làm ra lựa chọn thế nào. Càng làm cho cô hiếu kì chính là, trong tay anh ta có đạo cụ gì.

Vị trí hiện tại của cô vừa vặn có thể nhìn thấy tòa nhà dạy học cùng ký túc xá trong trường học.

Cô đã nhìn một hồi lâu, trong lúc đó không nhìn thấy bất kì tung nào của người chơi, tương tự cũng không có tung tích của mèo yêu.

Xung quanh một mảnh yên tĩnh, giống như trong toàn bộ trường học chỉ có bốn người bọn họ vậy.

"Tôi dùng đạo cụ này đổi 5 viên thuốc lớn màu đỏ, 10 viên thuốc nhỏ màu đỏ, 10 chai lớn màu xanh lam và 20 chai nhỏ màu xanh lam.” Thuật ngữ chuyên môn này đã trực tiếp phơi bày sự thật rằng anh ta là một game thủ lâu năm.

Lâm Phi vẫn chưa nhận ra chính mình để lộ cái gì, nói xong đồng thời đem một tấm thẻ bài đưa cho Lâm Vi Cửu, để chính cô nhìn thuộc tính.

Lâm Vi Cửu nhướng mày, tiếp nhận thẻ bài.

Cô giơ thẻ bài lên, nhìn thấy thuộc tính phía trên, con ngươi đột nhiên co lại.

Vòng cổ trái tim: Phòng ngự hoàn toàn +1, thế thân +1, giá trị bền bỉ 2/2.

Ngoài ra, còn có một lời giải thích về nó trong ngoặc đơn theo sau.

( Lần thứ nhất sau khi nhận sát thương chí mạng sẽ tự động kích hoạt phòng ngự hoàn toàn, sau khi kích hoạt hiệu quả biến mất; Lần thứ hai nhận sát thương chí mạng, toàn bộ sát thương chuyển dời đến vòng cổ trái tim, giá trị bền bỉ mất hết.)

Trách không được Lâm Phi khẩu khí lớn như vậy, đây đúng là một cái đạo cụ rất tốt.

Chỉ là, hiệu quả mạnh như thế, tại sao thẻ bài lại là màu lam? Lâm Vi Cửu không hiểu.

Bất quá thế nào đi nữa, giao dịch này thành công.

Trước khi đặt đạo cụ khôi phục ở bên trong thanh giao dịch, Lâm Vi Cửu nghĩ nghĩ lại thêm cho anh ta một chút tặng phẩm.

"Cảm ơn anh Cửu, lần sau tôi còn tìm anh Cửu." Thương tiếc trong mắt Lâm Phi sau khi thu được một chồng thẻ bài khôi phục liền lập tức biến thành mừng rỡ.

Sau khi tất cả mọi người đều nghỉ ngơi tốt, mấy người rời khỏi phòng làm việc, dự định đi nơi khác để nhìn xem có thể gặp được quái vật mới hay không.

Trước khi vào trường học, ba người Lâm Phi nơm nớp lo sợ, hiện tại giao dịch thêm nhiều đạo cụ khôi phục như vậy, mỗi người đều ý chí chiến đấu dâng trào, hận không thể lúc này liền cùng bọn quái vật một trận tử chiến.

Cũng không biết là cái nào phi tù tâm tưởng sự thành, vừa nghĩ tới, bọn họ liền gặp mấy con mèo yêu cấp C.

Lần đầu tiên bọn họ gặp được mèo yêu là cấp D, chỉ có 1000 điểm HP, không nghĩ tới lần tiếp theo liền gặp HP gấp đôi, mèo yêu cấp C có 2000 điểm HP.

Lâm Vi Cửu cùng Ôn Tắc Niên ở khu phố cũ bên kia gặp được nhện khổng lồ bốn mắt cấp C cũng là 2000 điểm HP.

Lâm Vi Cửu đem suy đoán của mình về ưu nhược điểm của mèo yêu nhanh chóng nói một lần cho bọn họ nghe, liền dẫn đầu chứng mình cho bọn họ xem.

Chỉ thấy cô cùng đàn mèo yêu hai bên lao vào nhau.

Mèo yêu giơ lên móng vuốt, Lâm Vi Cửu cầm Lang Nha bổng.

Cả hai bên đều công kích vào nhược điểm của đối phương, lại đồng thời né tránh sang hai bên.

Lâm Vi Cửu nắm chặt Lang Nha bổng, tập trung tinh thần.

Mèo yêu cấp C tốc độ cùng cô không sai biệt lắm đồng dạng nhanh!

Hai bên vừa công kích vừa né tránh, giằng co không xong.

Ba người Lâm Phi cũng thấy rõ Lâm Vi Cửu nói tới mèo yêu tốc độ nhanh đến tột cùng là thế nào.

Tâm lý phòng bị nâng lên tối cao, tiến lên chia sẻ công kích cho Lâm Vi Cửu.

Đáng tiếc, bọn họ vẫn là quá gấp gáp.

Con mèo yêu khác cũng bị hành động của bọn họ hấp dẫn lực chú ý, liền lui ra chiến trường cùng Lâm Vi Cửu, nghênh đón ba người Lâm Phi.

Chỉ là một cái đối mặt, thanh máu của ba người liên tục giảm xuống trình độ bất, còn đối phương thì một cọng lông cũng chưa rớt.

Ba con mèo yêu cấp C vây quanh Lâm Vi Cửu theo hình tam giác, cô đảo mắt dò xét bọn chúng.

Mỗi con mèo yêu đại khái đều mất khoảng 50 điểm HP. Thanh máu có 2000 HP, mất chút điểm HP ấy cũng không có ý nghĩa gì.

Thanh máu của Lâm Vi Cửu biểu hiện HP của cô mất 12 điểm.

Vừa rồi vài con mèo yêu cấp C cùng nhau vây công cô, tốc độ cùng cô cùng giống, dù trốn nhanh đến đâu, trên người cô vẫn bị trầy xước một chút.

Áo khoác phòng ngự giúp cô ngăn cản không ít tổn thương.

Bên tai nghe thấy mấy tiếng kêu rên khác nhau từ phía sau truyền đến, Lâm Vi Cửu động.

Giá trị bền bỉ Lang Nha bổng cũng vừa mới dùng hết.

Lâm Vi Cửu đem nó đổi thành thẻ bài cất đi.

Đàn mèo yêu nắm bắt thời cơ, vung móng vuốt cào lên mặt Lâm Vi Cửu.

Lâm Vi Cửu xoay người, mũi chân chuyển một cái, xuất hiện phía sau bọn chúng, chẳng biết từ khi nào, giữa hai ngón tay kẹp lấy ngân châm lạnh lẽo, xạ kích về phía bọn chúng.

Mỗi cái ngân châm đều xuyên thấu qua da lông đi vào trong thịt của bọn chúng. Lâm Vi Cửu nở nụ cười nhàn nhạt, tay cầm dao róc xương, gặp khe hở liền đâm một dao. Theo động tác rút dao của Lâm Vi Cửu máu tươi phun ra ngoài.

Mèo yêu phẫn nộ gào thét, tốc độ so với phía trước còn muốn nhanh hơn.

Lâm Vi Cửu giật mình, chặt bỏ móng vuốt sắc bén của bọn chúng sau đó lập tức rời xa bọn chúng. Đồng thời lợi dụng sợi tơ trên ngân châm mang theo ngân châm tiến vào trong thân thể của bọn chúng.

Mèo yêu thống khổ lăn lộn trên mặt đất.

Ánh mắt Lâm Vi Cửu không hề dao động, hai tay ở không trung làm ra động tác kỳ lạ.

Mỗi lần cô động một cái, mèo yêu kêu gào càng thê thảm hơn, để cho người ta nghe thấy cũng nhịn không được đau lòng bọn chúng.

Lâm Vi Cửu dùng vũ khí này tên là ngàn sợi tơ, là từ ngân châm cùng sợi tơ hợp thành mà có được.

Một tổ có mười ngàn sợi tơ, bên trong sợi tơ mang theo ngân châm, khi mềm là sợi tơ, khi cứng rắn thành châm dài. Một ngón tay cô quấn quanh hai cây, mười ngàn sợi tơ như là tơ nhện đồng thời dính lấy mèo yêu, mỗi ngón tay hơi động đậy liền sẽ kéo theo cơn đau của mèo yêu.

Cho nên nói, bình thường học thêm chút đồ vật, đến thời khắc mấu chốt nói không chừng có thể bảo mệnh.

Lâm Vi Cửu hợp thành tất cả mười tổ ngàn sợi tơ, bị cô dùng như ám khí, đây là lần đầu tiên cô dùng, nhìn hiệu quả cũng không tệ lắm.

Thừa dịp mèo yêu đứng dậy không nổi, lực chú ý bị thân thể của mình hấp dẫn, Lâm Vi Cửu giơ lên cung tên nhắm ngay mèo yêu chuẩn bị xạ kích.

"Thử ——"

Mũi tên được bắn ra đánh bay phi tiêu đột nhiên xuất hiện, đồng thời mũi tên của cô cũng bị lệch phương hướng.

Đoạt quái?

Lâm Vi Cửu không chút do dự đưa tay kéo hai lần cung tiễn.

Lần thứ nhất, nhắm ngay mèo yêu còn sống, lần thứ hai nhắm ngay kẻ đánh lén muốn chạy trốn.

Người đàn ông trung niên bị mũi tên đột nhiên xuất hiện làm cho hoảng sợ đến mức ngồi thẳng xuống đất.