Chương 1: Thế Giới Thẻ Bài buông xuống

Chương 1: Thế Giới Thẻ Bài buông xuống

Mặt trời chói chang nắng gắt, người đi trên đường phố nối liền không dứt, bọn họ đổ mồ hôi nhễ nhại, lại tùy ý để mồ hôi lưu lại trên da thịt, không ai muốn lau đi, trên mặt bọn họ tràn đầy vẻ thưởng thụ với tình trạng hiện tại.

Hiện tại đã là tháng mười, nhưng nhiệt độ lại cao hơn tháng bảy và tháng tám, những tháng nóng nhất trong năm, nhiệt độ lên cao tới 59 độ C.

Nửa năm trước, nhiệt độ trên thế giới dần dần tăng lên.

Lúc đầu mạt thế luận bị người khinh thường, nhưng theo nhiệt độ không giảm phản tăng, càng ngày càng có nhiều người hoàn toàn tin tưởng vào việc mạt thế sắp đến.

Mọi người lo lắng hãi hùng, điên cuồng tranh mua vật tư, mọi người chờ đợi một ngày, hai ngày, nửa tháng, mãi cho đến khi một tháng đều đã qua cũng không có gặp được tang thi hay quái vật trong phim ảnh xuất hiện không thương tiếc mà cắn xé bọn họ. Nền kinh tế xã hội bắt đầu ổn định lại, mọi người không còn tin tưởng mạt thế luận, dần dần bắt đầu phàn nàn về nhiệt độ cao, tiền điện tăng, sau lại không biết từ lúc nào mà những lời than phiền không còn nữa, mọi người bắt đầu đối với nhiệt độ cao, đối với cảm giác mồ hôi đầm đìa tràn ngập hưởng thụ. Tất cả những điều này đã thay đổi trong vòng chưa đầy nửa năm.

Lâm Vi Cửu đứng trước cửa sổ, cả người bị hơi lạnh từ điều hòa bao phủ, mặc kệ người bên ngoài nghe thấy tiếng điều hòa quay đầu trừng mắt nhìn cô, yên lặng nhìn cảnh tượng trên đường.

“Em đang suy nghĩ gì vậy?” Một giọng nam nhẹ nhàng trong trẻo vang lên từ phía sau Lâm Vi Cửu, "Nước chanh, thêm đá."

Xuyên qua cửa kính Lâm Vi Cửu nhìn về phía người đi đường, nghe thấy tiếng động, cầm lấy ly nước chanh, vô thức dùng ống hút khuấy khuấy, "Anh nhìn bọn họ có giống thành viên của tổ chức tà giáo không?"

Ôn Tắc Niên liếc mắt nhìn bên ngoài một cái, trong mắt một mảnh hờ hững, ý cười nhạt nhẽo, "Đừng suy nghĩ nhiều, cơm trưa anh đã làm xong rồi, đi ăn cơm thôi. Hiện tại anh có việc phải về nhà một chuyến."

Lâm Vi Cửu liếc nhìn Ôn Tắc Niên sạch sẽ ngăn nắp, tùy ý gật đầu, cầm nước chanh đi đến bàn ăn, trên bàn có ba món ăn, trong đó có hai món là đồ ăn nguội mà hầu hết mọi người đều không thích.

Hai người bọn họ có thể là hai người duy nhất trên thế giới không thích đổ mồ hôi.

Tiếng đóng cửa vang lên, Lâm Vi Cửu nhìn chằm chằm cửa chính trống trải trong vài giây đồng hồ mới bắt đầu ngồi xuống ăn cơm.

Không biết tivi đã bật lên từ bao giờ, hiện tại đang phát bản tin thời sự, MC nói chuyện trật tự rõ ràng thông báo: “Rất có thể vào 1 giờ chiều nay sẽ có nhật thực toàn phần. Xin hãy giữ bình tĩnh sau khi trời tối và đừng hoảng sợ...”

“1 giờ chiều sao?” Lâm Vi Cửu vừa ăn vừa nhìn đồng hồ đeo tay.

Kim giây vừa vặn nhảy đến số 12.

Bầu trời đột nhiên tối sầm lại, trước mắt tối đen như mực.

Tivi đang phát bản tin thời sự không ngừng lấp lóe, cuối cùng âm thanh rè rè biến mất, một cô bé rất dễ thương xuất hiện thay thế bản tin thời sự đang phát.

Cô bé cười toe toét nhìn Lâm Vi Cửu, dùng giọng nữ máy móc nói chuyện, cả âm thanh và nội dung nói chuyện đều làm lòng người không khỏi ớn lạnh:

"Chào mừng người chơi Lam Tinh đến với Thế Giới Thẻ Bài, ta là Nặc Lạp, đây là lần đầu tiên chúng ta gặp mặt, nhưng không sao, trong tương lai, chúng ta sẽ thường xuyên gặp mặt, mọi người đều sẽ rất thích ta nha. Kế tiếp mời mọi người tận tình hưởng thụ thịnh yến Thao Thiết mà ta chuyên môn chuẩn bị cho mọi người!"

Vừa dứt lời, những tiếng la hét ngoài cửa sổ vang lên như một cuộc diễn tập. Tivi cũng tự động tắt đi khi Nặc Lạp biến mất.

Lâm Vi Cửu nhìn xung quanh, trời tối đen như mực, trên cổ tay dường như có thứ kì quái nào đó, cô đưa tay sờ soạng thì phát hiện một chiếc vòng tay giống như được làm bằng nhựa.

Điện thoại di động của cô đang sạc trong phòng ngủ, công tắc đèn phòng khách ở ngay cửa chính, xuất phát từ việc phòng bị giọng nữ máy móc kia, cô không có đứng lên đi qua bật đèn mà là mở đèn trên đồng hồ ra, đưa hai tay lại gần, xuyên thấu qua ánh sáng yếu ớt, cô xác định suy đoán của mình là đúng.

Lâm Vi Cửu đứng lên, muốn đi tới nhà đối diện tìm Ôn Tắc Niên.

Ngón tay giống như đυ.ng tới cái gì, cô theo bản năng trở tay nắm chặt đồ vật đang ở trên mạch máu, xúc cảm nơi ngón tay làm Lâm Vi Cửu trực tiếp sửng sốt.

Bài poker?

Hai chữ này ở trong lòng cô nhẹ nhàng xẹt qua.

Rất nhanh cô liền biết chính mình nghĩ sai rồi.

"Chúc mừng người chơi Lâm Vi Cửu kích hoạt thẻ bài, đang giúp bạn tiến hành số liệu hóa, số liệu hóa thành công. Đã ngẫu nhiên rút ra kỹ năng [ Hợp thành ], Vui lòng kiểm tra cách sử dụng kỹ năng trong vòng tay." Giọng máy móc không có chút tình cảm nào vang lên, hoàn toàn khác biệt với giọng nữ máy móc vừa rồi.

Nói xong liền trực tiếp biến mất, Lâm Vi Cửu thử thăm dò hỏi vài câu, nhưng không hề nhận được câu trả lời nào.

Tiếng la hét ngoài cửa sổ không ngừng vang lên, cô lo lắng Ôn Tắc Niên sẽ xảy ra chuyện, trong bóng đêm tìm tòi đi đến cửa chính, tìm được chốt cửa, ấn xuống kéo vào trong, nhưng cửa chống trộm không nhúc nhích tí nào.

Âm thanh phát ra từ cửa rõ ràng là cửa đã bị khóa.

Lâm Vi Cửu nhíu mày, vẻ mặt âm trầm.

Bỗng nhiên, cô đưa tay từ trong túi lấy ra một viên kẹo nhét vào miệng, viên kẹo cứng ngọt ngào làm lông mày của Lâm Vi Cửu khẽ buông lỏng.

Cô cởi đồng hồ ra, dùng ánh sáng yếu ớt chiếu sáng chỗ đặt chìa khoá, thành công lấy được chìa khóa mở cửa chống trộm.

Đang chuẩn bị mở cửa đi tìm Ôn Tắc Niên, một tiếng xé gió dồn dập từ phía sau truyền đến, Lâm Vi Cửu ngồi xổm xuống lăn sang bên cạnh, trong gang tấc tránh thoát công kích.

Đèn trên đồng hồ tự động tắt, Lâm Vi Cửu bật đèn lên lại, xem xét tình huống, một đợt công kích mới lại ập đến.

Vừa vặn cơn tức giận của cô đang không có chỗ nào phát tiết, Lâm Vi Cửu dứt khoát không né, cầm lên cây Lang Nha bổng là quà sinh nhật được đặt ở cửa chính còn chưa kịp cất đi, vung lên đánh về phía phát ra âm thanh.

Không biết kẻ công kích cô là người hay quỷ, nhưng Lâm Vi Cửu tạm thời không muốn sống trong ngục giam, Lang Nha bổng rơi xuống nửa đường, cô liền thu hồi một nửa sức lực.

Tiếng va chạm bé nhỏ đến mức không thể nghe thấy, nhưng cảm giác trên tay nói cho cô, Lang Nha bổng đánh trúng vào thứ gì đó.

Lâm Vi Cửu bày ra tư thế phòng thủ, cảnh giác nhìn trái ngó phải, một tay khác vươn về phía bức tường sau lưng, lục lọi tìm kiếm công tắc đèn.

Không lâu sau, cô không tìm thấy nút công tắc, nhưng lại sờ tới sợi tơ mềm mại, giống như mạng nhện.

Mạng nhện? Lâm Vi Cửu híp mắt lại.

Tay cầm Lang Nha bổng dùng sức đánh mạnh vào trên mạng nhện.

Đỉnh của Lang Nha bổng va chạm vào một thứ cứng rắn.

Trong mắt Lâm Vi Cửu xuất hiện kích động, nhưng bây giờ quan trọng nhất chính là mở đèn lên.

Đánh nhau trong bóng tối rất là bất lợi cho cô.

Cô dùng Lang Nha bổng giống như một cái chổi quét qua quét lại trên tường. Thứ nhất, cô không muốn dùng tay mình chạm vào mạng nhện, thứ hai, cô lo lắng con nhện này là nhện phun chất lỏng, nhện phun chất lỏng không chỉ để giăng tơ bắt con mồi mà còn phun nọc độc để bắt giữ con mồi.

Con nhện từ đâu đến, cô chưa bao giờ nghĩ đến những câu hỏi thấp kém như vậy.

Nhà cô chưa bao giờ nuôi thú cưng, chớ nói chi là nhện. Nhện thích môi trường ẩm ướt, điều này hoàn toàn không phù hợp với môi trường ở nhà cô. Ở trong tiểu khu cũng chưa từng thấy qua hoặc là nghe nói nhà ai thích nuôi nhện, huống chi nhiệt độ hiện tại đã cao tới 45 độ C.

Nghe được một tiếng “Đang”, trong lòng Lâm Vi Cửu vui vẻ, tìm được công tắc.

Lâm Vi Cửu đưa tay chạm vào, một tiếng "Cạch" vang lên, bóng tối trước mắt lập tức bị đuổi đi.

Con nhện to lớn và xấu xí xuất hiện trong tầm mắt, cô không khỏi nghĩ đến nhện tinh trong Tây Du Ký hiện ra nguyên hình.

Không, con nhện này to hơn, cũng xấu hơn.

Lâm Vi Cửu nhìn con nhện đang chiếm một góc, thầm nghĩ.

Cô lắc lắc Lang Nha bổng mấy lần, tơ nhện quấn quanh nó chỉ lắc lư vài cái, nhưng không hề có dấu hiệu gì cho thấy nó sắp rơi ra.

Con nhện lạnh lùng nhìn chằm chằm vào hành động của Lâm Vi Cửu, thử thăm dò chậm rãi bò về phía cô, vừa bò vừa phun tơ về phía cô.

Lâm Vi Cửu cầm Lang Nha bổng, giơ lên trước mặt mình, ngăn trở công kích của con nhện.

Không ngờ tốc độ của nó càng lúc càng nhanh, thậm chí càng nhiều sợi tơ nhện đồng thời công kích về phía cô.

Lang Nha bổng bị tơ nhện quấn chặt làm giảm lực sát thương.

Cô nhớ tới vừa rồi có một giọng nói, nói cô đã rút đến kỹ năng gì đó, cô vội vàng lui lại phòng khách, tìm ra cái nút mở vòng tay lên.

Màn hình ảo từ bên trong vòng tay phản chiếu ra, chiếu tới trước mặt Lâm Vi Cửu, cô không nhịn được hơi mở to mắt.

【Hợp thành (Sơ cấp): Có thể đem bất kì thẻ bài cùng cấp cùng loại hợp thành thẻ bài cao hơn một cấp bậc cấp, mỗi lần sử dụng kỹ năng cần tiêu hao 5 điểm giá trị pháp lực, trong lúc sử dụng kỹ năng bị gián đoạn cần phải bắt đầu lại.】

【Chuyển đổi thẻ vật (Cao cấp): Một trong những kỹ năng đi kèm với kỹ năng [ Hợp thành ], không chiếm dụng ô kỹ năng, thẻ và đồ vật có thể thay đổi qua lại, mỗi lần sử dụng kỹ năng không tiêu hao giá trị pháp lực và giá trị tinh thần.】

【 Khống chế thẻ bài (Cao cấp): Một trong những kỹ năng đi kèm với kỹ năng [ Hợp thành ], không chiếm dụng ô kỹ năng, có thể tùy ý khống chế sử dụng thẻ bài, mỗi lần sử dụng kỹ năng cần tiêu hao 15 điểm giá trị tinh thần, thời gian làm lạnh 6 giây, theo [ Hợp thành ] thăng cấp mà thăng cấp.】

Liếc mắt nhìn thông tin kỹ năng, đem từ khóa mấu chốt ghi vào trong đầu, Lâm Vi Cửu giương mắt nhìn lên trên, xem xét thông tin đã bị mình bỏ qua.

【 Biệt danh: Lâm Vi Cửu

Cấp: 1

HP: 100/100

Giá trị công kích: 78/60 (+30%)

Giá trị pháp lực: 60/60

Giá trị tinh thần: 50/50

Kỹ năng: Hợp thành (Sơ cấp), chuyển đổi thẻ vật (Cao cấp), khống chế thẻ bài (Cao cấp)

Kỹ năng chưa trói định: Không 】

Còn tốt, HP không có giảm bớt.

Số liệu của giá trị công kích có chút khó hiểu, cô thay đổi Lang Nha bổng trong tay mình thành hình thái thẻ bài.

【 Lang Nha bổng (Trang bị) : Công kích +20, độ bền 5/5

Lưu ý: Nó là một vũ khí tốt trong giai đoạn mới bắt đầu, nhưng nó chỉ có thể chiến đấu với những con quái vật cấp thấp.】

Lâm Vi Cửu phớt lờ dòng chữ nhỏ lưu ý phía dưới, không chút do dự khen ngợi: Vũ khí tốt!

Có vẻ như khi sử dụng trang bị, giá trị của nó sẽ tăng lên dựa trên cơ sở thuộc tính của chính nó.

Con nhện càng lớn, lông tơ trên chân cũng lớn hơn trông vô cùng cứng rắn, cô sử dụng kỹ năng khống chế thẻ bài khống chế thẻ bài Lang Nha bổng bay đến gần con nhện, dùng kỹ năng chuyển đổi thẻ vật đem thẻ bài đổi thành Lang Nha bổng thật, dùng bộ phận bén nhọn của Lang Nha bổng đâm về phía chân nhện.

Trên thực tế, bởi vì Lâm Vi Cửu điều khiển không thuần thục làm Lang Nha bổng từ vung đánh biến thành đâm chân nhện.

Cũng may kết quả là giống nhau, Lâm Vi Cửu không có xoắn xuýt quá nhiều.

Đúng như cô suy nghĩ, lông tơ trên chân nhện cũng biến thành vô cùng cứng rắn.

Đòn công kích vừa rồi chọc giận con nhện, nó nhanh chóng từ trên tường bò xuống, đôi chân phía trước nhất giống như khảm đao công kích về phía cô, tơ nhện dài màu trắng theo sát phía sau.

Lâm Vi Cửu lăn ra sau, nằm xuống sô pha, nhân cơ hội mở ra ngăn kéo dưới bàn trà, lấy ra súng cao su và mũi tên phi tiêu cá, một mũi tên bắn vào mắt con nhện.

Những mũi tên phi tiêu cá mà cô mua đều ngắn và có lực sát thương rất lớn, có khả năng gây chết người rất cao, ở khoảng cách gần như vậy xác suất bắn trúng mắt nhện là cực kỳ cao.

Sau khi bắn một mũi tên, cô không hề kiểm tra xem mình có bắn trúng hay không, mà lập tức lăn ra phía sau ghế sô pha để lưng ghế sô pha giúp cô chặn một phần đòn tấn công của con nhện.

Số phi tiêu cá còn lại bị cô chuyển thành thẻ bài. Một cây súng cao su có thể được trang bị tối đa 10 phi tiêu cá, số phi tiêu cá còn lại chỉ có thể đơn độc một cây thành một tấm thẻ bài.

Lâm Vi Cửu ấn mở thẻ bài, xem xét số liệu.

【 Súng cao su phi tiêu cá (Trang bị): Công kích +50, độ bền 10/10

Lưu ý: Nếu sử dụng phối hợp với phi tiêu cá, có thể tăng gấp đôi hiệu quả.】

【 Phi tiêu cá (Trang bị): Công kích +5, độ bền 1/1

Lưu ý: Đơn độc sử dụng cũng liền so rác rưởi tốt hơn một chút.】

Trên mặt đất đột nhiên xuất hiện một bóng ma lớn, Lâm Vi Cửu ngẩng đầu lên vừa lúc đối diện với con mắt bị thương của con nhện.

Cô hơi nhướng mày: "Xin chào, vết thương ở mắt của mày có nghiêm trọng không? Ai làm bị thương mắt của mày vậy? Bảo bối nhện đáng thương của ta."

Con nhện nghiêng đầu, duỗi chân ra chém cô một cách tàn nhẫn, vô số tơ nhện ở trên không trung đan vào nhau, tạo thành một mạng nhện khổng lồ bao phủ lấy Lâm Vi Cửu.