Ngay cả thời gian và không gian cũng như ngừng trôi.
Ánh mắt Hạ Lan Từ từ phía chân trời hạ xuống khựng lại một chút ở một nơi nào đó, vô tình bắt gặp ánh mắt giả lả cười của ai đó, ánh nhìn chạm nhau rồi lập tức rời đi, nhanh như thể đang thi xem ai bạc tình hơn. Khóe môi nàng khẽ giật giật, nàng thu hồi ánh mắt rồi lập tức bước lên xe ngựa.
Đợi đến khi xe ngựa đã dần dần đi xa, một số người mới như tỉnh dậy từ trong mộng.
“… Đó, đó chính là Hạ Lan tiểu thư sao?”
“Trên, trên đời lại có thể đẹp đến vậy sao?!”
“Hạ, Hạ Lan phủ còn nhận người hầu không, loại đã đọc tứ thư ngũ kinh ấy…”
“Bây giờ tại hạ đã có thể hiểu được tâm trạng của Thế tử Tào Quốc Công rồi…”
Sĩ tử vừa nãy còn nói “cưới vợ phải cưới vợ hiền, ta tuyệt đối không cưới loại phụ nữ này” giờ đang dựa vào vai Lục Vô Ưu, ngơ ngẩn nhìn theo hướng xe ngựa của Hạ Lan Từ vừa rời đi, cất giọng run rẩy nói:
“Tễ An huynh, Hạ Lan tiểu thư vừa, vừa rồi hình như nàng đã cười với ta. Huynh nói xem… có phải ta, ta có chút hy vọng hay không?”
Lục Vô Ưu thản nhiên hất vai người nọ ra, trong lòng thầm nghĩ, tỉnh lại đi, nằm mơ thì sẽ có.
Sau khi lên xe ngựa, còn chưa kịp hàn huyên được mấy câu, Diêu Thiên Tuyết đã không nhịn được mà kéo cuộc trò chuyện trở về đề tài đang sôi nổi hiện giờ.
Nàng ấy cũng hiếu kỳ giống như những người qua đường thích hóng hớt chuyện mới lạ ở Kinh thành, trong giọng điệu vừa giữ ý tứ vừa xen lẫn lo lắng, nhưng trong lo lắng lại có phần hứng khởi.
“Tiểu Từ, muội… với cái tên Tào Thế tử kia rốt cuộc là… chuyện gì thế?”
Cha của Diêu Thiên Tuyết là dượng của Hạ Lan Từ, giữ chức Hộ bộ Thị lang, vì vậy nàng ấy cũng đã từng gặp Lý Đình – vị Thế tử Tào Quốc Công kia vài lần.
Tào Thế tử là con trai duy nhất của Tào Quốc Công phu nhân, từ nhỏ đã rất được cưng chiều, thêm vào đó tướng mạo lại đường hoàng, xuất thân cao quý, thường ngày nói chuyện dùng giọng mũi, nhìn người bằng cách hất cằm. Những người thân quyến của quan lại dưới Tứ phẩm về cơ bản sẽ không nhìn thấy được chính diện của hắn ta. Dù vậy, điều này cũng không ảnh hưởng đến việc các cô nương trong thành muốn gả vào làm Thế tử phu nhân.
Nhưng dưới không chính thì trên cũng khó mà ngay thẳng.
Theo Diêu Thiên Tuyết được biết, Tào Quốc Công phu nhân hoàn toàn không hề cân nhắc đến các tiểu thư con nhà quan bình thường, những người bà chọn cho con trai đều là các tiểu thư con nhà công hầu với của hồi môn hầu hĩnh hoặc là tông thất hoàng gia. Ví như lần này, tân nương xui xẻo thành thân với hắn ta là Vân Dương Quận chúa, chỉ riêng trang phục và trang sức đã hàng chục xe, của hồi môn có thể nói là mười dặm hồng trang. Bản thân Vân Dương Quận chúa dù không phải là đại mỹ nhân nhưng cũng thanh tú dịu dàng, chắc rằng vị Tào Thế tử này cũng không có gì phải bất mãn.