Chương 4

“Ta cũng như các vị, đều nghĩ rằng cưới vợ thì nên cưới vợ hiền.”

Ánh mắt hắn trong trẻo, giọng nói thanh thoát vô cùng, hoàn toàn không thể nhận ra hắn thực ra không hề quan tâm đến chuyện vừa được bàn luận kia.

“Tễ An huynh thật khôn khéo, bọn ta đang hỏi huynh nghĩ gì về Hạ Lan tiểu thư!”

Lời còn chưa dứt, một gã sai vặt mặt mày hớn hở chạy tới.

“Hạ, Hạ Lan tiểu thư hình như sắp ra khỏi phủ rồi…”

Còn chưa đợi gã sai vặt thở đều, các sĩ tử vừa nãy còn nhàn nhã trò chuyện đã từ lầu hai của tửu lâu ùa xuống.

Trong chốc lát, chỉ còn lại hai người Lâm – Lục ngồi lại ngơ ngác nhìn nhau, bất đắc dĩ chỉ đành cất bước đi theo.

Không ai ngờ rằng Hạ Lan Từ lại ra khỏi phủ vào lúc này, hơn nữa còn đường hoàng bước ra từ cổng chính.

Theo suy đoán của mọi người, lúc này lẽ ra nàng phải bị cấm túc trong nhà để tránh điều tiếng, dù sao bây giờ Hạ Lan Từ đi đến đâu cũng sẽ bị đàm tiếu.

***

Hạ Lan phủ nằm ở thành Bắc, bên trái là phủ đệ của Hộ bộ Thị lang – Trương đại nhân, bên phải là tổ trạch của Đại lý tự Khanh – Triển đại nhân, cửa phủ Hạ Lan gia bị kẹp nằm giữa, trông có phần nhỏ bé đến buồn cười.

Nhưng không ai để ý điều này, bởi vì lúc này đây xung quanh cửa phủ nhốn nháo rộn ràng, người đến còn đông hơn tưởng tượng, trong số đó còn có cả một số công tử thương nhân dẫn theo người hầu.

Thế cho nên, mọi người đều không tiện chào hỏi nhau.

Thỉnh thoảng còn có vài xích mích giữa đôi bên.

“Ai giẫm vào chân ta rồi!”

“Đừng chen nữa, đừng chen nữa, khi nào Hạ Lan tiểu thư mới ra ngoài?”

Người nọ vừa dứt lời, chợt thấy một thiếu nữ mặc áo ngắn gấm đỏ thêu chỉ vàng, váy bách điệp nguyệt hoa dẫn theo bốn năm nha hoàn từ bên trong đi ra.

Thiếu nữ cài trâm hình mẫu đơn bằng vàng, bên tai đeo một đôi hoa tai tím bằng vàng nhẹ nhàng lay động theo gió, trên vạt áo trước cổ đeo một chiếc vòng vàng, ngọc bội trên người va chạm vào nhau vang lên leng keng, trông rất sang trọng.

Nhất thời người bên ngoài lập tức rướn cổ nhìn vào.

Chỉ thấy thiếu nữ đó mày thanh mắt hạnh, đôi môi anh đào, sống mũi cao thanh thoát, quả thực xinh đẹp. Tuy rằng… đẹp thì cũng đẹp, nhưng luôn khiến người ta có cảm giác lời ca ngoại bên ngoài có hơi phóng đại, không đến mức nghiêng nước nghiêng thành như lời đồn.

Ngay lập tức có người thất vọng nói: “Chẳng qua cũng chỉ đến thế, làm ta vừa rồi chạy khổ sở đến…”