Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Sau Khi Phế A Có Con, Đã Cải Tà Quy Chính

Chương 19

« Chương TrướcChương Tiếp »
Lúc này em đang ngồi trong phòng khách xem tivi cùng với Thẩm Yên. Khi vừa thấy Quý Hành trở về, em thoáng sững sờ. Alpha lâu ngày không gặp đã trở nên đen hơn, gầy hơn và có vẻ trầm ổn hơn trước.

"Nguyễn Nặc, tôi về rồi." Quý Hành không rời mắt khỏi em, ánh mắt đen láy sáng ngời.

Nguyễn Nặc bất giác mũi cay xè: "Quý Hành Nhất..."

Quý Hành bước nhanh đến, nhẹ nhàng ôm lấy em: "Vất vả cho em rồi, Nặc Nặc."

"Khụ khụ~" Thẩm Yên hắng giọng, rồi bắt đầu trách móc: "Cuối cùng cũng về rồi, chưa thấy ai như con, để một Omega mang thai phải ở nhà một mình. Tội nghiệp Nặc Nặc không được gặp Alpha, cũng chẳng ngửi được mùi của Alpha, đêm nào cũng lo lắng không yên, phải ôm quần áo của con mới ngủ được."

"Cháu không có!" Nguyễn Nặc xấu hổ phủ nhận, lén liếc nhìn biểu cảm của Quý Hành: "Quý Hành Nhất, chị đừng nghe dì ấy nói..."

Quý Hành cười, khóe miệng khẽ nhếch: "Ừ, tôi không nghe."

Thẩm Yên nhìn thấy mà răng cũng thấy ê ẩm, liền xua tay: "Về phòng mà nũng nịu! Đừng cản trở dì xem tivi."

Quý Hành mỉm cười, nhẹ nhàng dìu Omega ngượng ngùng vào phòng.

Nguyễn Nặc cầm chiếc điện thoại mới, nhìn ngắm kỹ lưỡng, mắt sáng lên: "Cái này là tặng em hả?"

Quý Hành xoa đầu em ấy: "Tất nhiên rồi. Từ giờ chúng ta có thể liên lạc bất cứ lúc nào. Có chuyện gì thì gọi cho tôi, tôi đã lưu sẵn số của mình trong đó rồi."

"Quý Hành, cái này chắc đắt lắm nhỉ?" Nguyễn Nặc lo lắng hỏi.

"Không tốn tiền đâu, đây là giải thưởng của công ty." Quý Hành không giấu được niềm tự hào: "Sao? Tôi có giỏi không?"

Nguyễn Nặc ngước nhìn, ánh mắt sáng rực, đầy ngưỡng mộ và khâm phục: "Vâng! Quý Hành, chị thật giỏi!"

Lời khen chân thành của em ấy khiến Quý Hành bất giác cảm thấy hơi ngại.

"Chỉ cần em thích là được rồi." Cô xoa đầu em lần nữa.

Năm cũ qua đi, năm mới cũng tới.

Quý Hành mua tặng Thẩm Yên một chiếc ghế massage, bà rất hài lòng, không ngớt lời khen cô đã trưởng thành.

"Nhờ có sự dạy dỗ và giám sát của dì mà con mới được như ngày hôm nay." Quý Hành khiêm tốn đáp.

Thẩm Yên cười rạng rỡ, vô cùng hài lòng.

Ngày đầu năm mới, Quý Hành bí mật đưa cho Nguyễn Nặc một chiếc phong bao lì xì.

"Đây là gì thế?" Nguyễn Nặc đã không còn nhút nhát như trước, em trưởng thành hơn, cũng bạo dạn hơn nhiều. Thêm vào đó, vẻ dịu dàng của người mẹ tương lai toát ra từ em càng làm cho khí chất của em thêm phần đằm thắm.

"Lì xì cho em!" Quý Hành cười toe toét, xoa đầu em ấy rồi nói: "Mở ra xem nào, có thích không."

Nguyễn Nặc sờ vào thấy cứng cứng, có vẻ là thẻ. Khi mở ra, quả thật là một chiếc thẻ ngân hàng.

Nguyễn Nặc ngạc nhiên nhìn cô.

"Nguyễn Nặc, chúc mừng năm mới!"

"Đây là toàn bộ số tiền tôi có. Ban đầu tôi có hơn hai mươi nghìn, nhưng đã tiêu kha khá rồi, chắc bây giờ còn khoảng hơn mười nghìn…"

Quý Hành ngượng ngùng gãi đầu.

"Từ giờ em giữ thẻ này, dùng để đóng học phí và làm chi phí sinh hoạt. Lương hàng tháng của tôi sẽ được chuyển vào đây, em yên tâm, tôi sẽ không để em phải nghỉ học hay thiếu ăn đâu."

Ánh mắt của Nguyễn Nặc ánh lên, giọng nghẹn ngào: "Còn chị thì sao? Chị sẽ dùng gì?"

Quý Hành cười ngây ngô: "Em mỗi tháng cho tôi chút tiền tiêu vặt là được rồi. Để tiền ở chỗ tôi thì chẳng mấy mà tiêu sạch."

Quý Hành nằm trên đùi em ấy, quay mặt về phía bụng em, nhẹ nhàng ôm lấy em, mũi hít hà mùi hương hoa quế dễ chịu: "Tôi kiếm tiền, em giữ tiền, rồi ngày nào cũng vui vẻ nhé. Khi nào em bé ra đời, ba chúng ta sẽ cùng đến Lăng Giang – nói mới nhớ tôi chưa bao giờ đến đó..."

Nguyễn Nặc không kìm được đưa tay ra, nhẹ nhàng vuốt ve gương mặt Quý Hành.

"Quý Hành, sao chị lại tốt như vậy?"

Quý Hành ngước lên nhìn em, cảm nhận bàn tay nhỏ mềm mại lướt trên gương mặt mình.

Cô nheo mắt cười: "Tôi là Alpha mà, đối tốt với Omega là điều nên làm."

Cô chỉ biết nói vậy. Nguyễn Nặc không phân biệt được sự tốt của cô dành cho mình là vì tình yêu hay trách nhiệm của một Alpha đối với Omega. Cũng như em không thể phân biệt rõ ràng, liệu tình cảm của mình dành cho Quý Hành là sự phụ thuộc và gắn kết của Omega đối với Alpha, hay là vì em thật sự thích cô.

Quý Hành áp tai vào bụng, thì thầm với đứa con gái chưa chào đời: "Bé cưng, con nói xem, đúng không? Nếu con cũng là Alpha, khi lớn lên nhất định phải đối xử tốt với mẹ, với Omega của con, nếu không mẹ sẽ không tha cho con đâu, nghe rõ chưa?" Quý Hành nghi ngờ em bé đang chê mình, không thèm đáp lại.
« Chương TrướcChương Tiếp »