Ôn Thời Thư xuyên vào một cuốn tiểu thuyết tinh tế, trở thành pháo hôi độc ác thuộc hệ chữa trị cấp F, nguyên chủ vốn là kẻ điên cuồng gây rối, liên tục làm khó nữ chính và bị cả mạng tinh tế tẩy chay …
Ôn Thời Thư xuyên vào một cuốn tiểu thuyết tinh tế, trở thành pháo hôi độc ác thuộc hệ chữa trị cấp F, nguyên chủ vốn là kẻ điên cuồng gây rối, liên tục làm khó nữ chính và bị cả mạng tinh tế tẩy chay.
Xuyên đến đây, chứng kiến mọi thứ đã bị nguyên chủ làm cho tan tành, Ôn Thời Thư chỉ biết thở dài, trời muốn diệt tôi rồi, đây là khởi đầu tan nát kiểu gì thế này?!
Để tránh kết cục bi thảm của nguyên chủ, Ôn Thời Thư chăm chỉ làm việc, sống cẩn thận từng chút, quyết tâm giữ khoảng cách với cặp đôi nam nữ chính, bù đắp tổn thất cho quân nhân từng bị nguyên chủ hãm hại, cố gắng trở thành một công dân ba tốt của tinh tế. Cô tuyệt đối không muốn làm pháo hôi chết dưới tay Nguyên soái Đế quốc!
Thế nhưng, khi không có tiền cũng chẳng có quyền, cô buộc phải nuôi một người đàn ông bị nguyên chủ vô cớ liên lụy. Cách duy nhất là nỗ lực kiếm tiền.
Cô mở livestream, trở thành ca sĩ giấu mặt, tổ chức các buổi biểu diễn.
Ban đầu, cư dân mạng cười nhạo: [Xì, có gì hay ho đâu mà đòi hát?] Nhưng rồi, từng người từng người bị vả mặt.
[Mẹ ơi, hay đến quỳ!]
[Không thể tin được, rối loạn tinh thần của tôi lại dịu xuống!]
[Độc tố trong biển tinh thần của tôi đã biến mất rồi?!]
Livestream bùng nổ, ca sĩ giấu mặt gây chấn động, vé biểu diễn bị toàn tinh tế tranh nhau cướp sạch.
Ôn Thời Thư mãn nguyện thở phào, lần này chắc chắn thoát được kết cục của nguyên chủ rồi.
Kết quả... bạn nói sao? Người đàn ông tôi nuôi dưỡng bấy lâu nay lại là Nguyên soái Đế quốc?!
Một ngày nọ, Phó Nghiên Từ trở về nhà, phát hiện người luôn ồn ào muốn đối xử tốt với anh đã biến mất.
Đôi mắt anh tối sầm lại, dám trêu chọc tôi rồi bỏ đi?
Sau khi bắt được người, Phó Nghiên Từ dùng đầu ngón tay lướt qua cổ Ôn Thời Thư, mỉm cười dịu dàng:“Chạy đi đâu?"
Ôn Thời Thư run rẩy: "Anh... là Nguyên soái Đế quốc?!"
Thân phận bị bại lộ, Phó Nghiên Từ kéo tay cô, chậm rãi đặt lên chiếc vòng cổ của mình: “Em biết mà, tôi sẽ không gϊếŧ em, đúng không?"