Sau nhiều lần điều tra, cô biết được Omega mà vị hôn thê của cô thích có pheromone vị trà xanh, tên cô ta là Giang Chi Lạc.
Lần đầu tiên nhìn thấy Giang Chi Lạc, Kỷ Vân Sơ nhanh chóng bị pheromone trà xanh của người kia ép lùi lại một bước, vẻ mặt cô hoảng loạn: "Đừng tới đây, chúng ta đều là Omega, tôi không giúp được gì cho cô đâu."
Đồng thời, cô thầm nghĩ trong lòng: Chắc hẳn đây là cách mà tiểu trà xanh này quyến rũ vị hôn thê của cô!
Giang Chi Lạc câu lấy cổ cô, ánh mắt ẩm ướt: "Chị đừng đi mà."
Kỷ Vân Sơ giả vờ tiếc nuối: "Nếu tôi là A thì có lẽ tôi sẽ giúp cô, nhưng đáng tiếc, tôi chỉ là O mà thôi."
Kết quả là, cô lại phân hóa lần nữa thành A.
——
Sau khi phân hóa thành A, Kỷ Vân Sơ nhanh chóng giải trừ hôn ước với vị hôn thê kia.
Cô vốn tưởng Giang Chi Lạc kia, chắc chắn sẽ nhân cơ hội này mà quang minh chính đại tiến tới với vị hôn thê cũ của mình. Nhưng ai mà ngờ, mục tiêu của người kia căn bản không phải vị hôn thê cũ của cô, mà chính là cô.
"Chị tốt như vậy, thế mà người kia không biết trân trọng.”
"Giá như em có thể tìm được một A tốt như chị thì tốt rồi."
Kỷ Vân Sơ dần dần thay đổi suy nghĩ, tiểu trà xanh này cũng có chút đáng yêu đó chứ!
Đặc biệt là khi đối phương dùng ánh mắt đỏ hoe ôm cô làm nũng, Kỷ Vân Sơ như đã quên mất chuyện hai người từng là tình địch trước kia, cô không khống chế được đánh dấu Giang Chi Lạc.
Đây là tiểu trà xanh gì chứ, rõ ràng là tiểu bảo bối của cô mà!
Sau đó, Kỷ đại tiểu thư ôm tiểu Omega trà xanh của mình vào lòng, giọng điệu có chút ghen tị: "Em thích tôi hay thích cô ta?"
Giang Chi Lạc xoa xoa má cô: "Em chưa từng thích cô ấy."