Chương 43: Trong phòng vệ sinh.

Edit: FAFOEVER.

Khương Hựu Lễ nghe Lộ Dao Y nói xấu hổ đến mặt đỏ lên.

Cô rõ ràng nghĩ cách xa Lộ Dao Y một chút, tại vì dựng lên trên người Lộ Dao Y cũng rất xấu hổ, nhưng thân thể của cô lại không khống chế được mà cứ dính sát vào người Lộ Dao Y.

Hai chân vẫn đang nhũn ra.

Chân tay của cô phản kháng lại đại não, không muốn tách khỏi Lộ Dao Y.

Cô cảm giác mình thật sự sắp điên rồi.

Đúng vào lúc này, đột nhiên có người gõ cửa phòng, sau đó từ bên ngoài truyền đến âm thanh của một nữ sinh: "Bạn học Lộ, bạn có khỏe không?"

Khương Hựu Lễ nghe được âm thanh cái sợ hết hồn.

Da gà trong nháy mắt nổi lên cả người.

Tình huống bây giờ của cô cùng Lộ Dao Y quả thực y như là cặp đôi thừa dịp nghỉ trưa mà lặng lẽ trốn ở WC để thân mật, cô tự dưng cảm thấy chột dạ như đang vụиɠ ŧяộʍ mà bị bắt gian vậy.

Nhưng mà... Nữ sinh ngoài kia làm sao biết là Lộ Dao Y?

Nghĩ lại thì chắc là do Lộ Dao Y là Omega cấp S.

Nhất Trung Giang thành chỉ có mỗi Lộ Dao Y là Omega cấp S, nữ sinh kia hẳn là thông qua tin tức tố nồng độ cao của Omega cấp S mới nhận ra Lộ Dao Y.

Lý do này có vẻ hợp lý.

Lộ Dao Y bình tĩnh, đáp một tiếng: "Làm sao vậy?"

"Tớ mới vừa vào đã nghe thấy tin tức tố, cậu có phải đến chu kỳ nhiệt không vậy?" Nữ sinh nghe thấy hương hoa phong tín tử từ trong phòng bay ra, lo lắng hỏi, "Cậu đã tiêm thuốc ức chế chưa? Có cần tớ đi lấy thuốc ức chế cho không?"

Omega ở chu kỳ nhiệt mà không tiêm thuốc ức chế thì sẽ cực kỳ nguy hiểm.

May là ở WC.

Hơn nữa WC cũng đang mở máy lọc không khí.

Nghe vậy, Lộ Dao Y ôn nhu trả lời.

"Không cần đâu cậu, tớ đã tiêm thuốc ức chế, cảm ơn cậu quan tâm."

Nữ sinh nghe vậy cũng bước vào một phòng riêng, "Ừm, vậy được rồi."

Khương Hựu Lễ cùng Lộ Dao Y nghe được phòng riêng bên cạnh truyền đến tiếng động thì đều im lặng.

Một lúc sau, hai người nghe được nữ sinh kia rời đi.

Tiếng bước chân từ từ đi xa cho đến khi biến mất không còn nữa.

Khương Hựu Lễ lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.

Lộ Dao Y gắt gao ôm lấy eo của Khương Hựu Lễ, tựa ở trong l*иg ngực của Khương Hựu Lễ, trong mắt cất giấy tình yêu từ sâu trong đáy lòng, nàng cẩn thận lại quyến luyến hít lấy khí tức chỉ thuộc về Khương Hựu Lễ, cũng không có bị bất kỳ nhân tố bên ngoài làm ảnh hưởng.

Nàng kề sát ở trong ngực của Khương Hựu Lễ, nghe nhịp tim đang đập của Khương Hựu Lễ.

Nhiệt độ cao từ trên người của Khương Hựu Lễ chậm rãi truyền qua người nàng.

Cả trái tim cũng ấm áp lên.

Nàng từ nhỏ đến lớn chưa bao giờ gần với Khương Hựu Lễ như vậy, càng chưa từng được ôm nàng.

Đây là lần đầu tiên.

Cũng là lần đầu tiên nghe được nhịp tim của Khương Hựu Lễ.

Nàng cảm thấy thật hạnh phúc, cực kỳ hạnh phúc.

Trong không khí tràn ngập hương hoa phong tín tử nguy hiểm lại mê người.

Khương Hựu Lễ nghe thấy tin tức tố vừa ngọt lại vừa thơm không ngừng từ trên người Lộ Dao Y tản ra, ánh mắt lướt qua nhìn thấy tuyến thể trắng nõn sau gáy của Lộ Dao Y.

Mỗi tế bào trong cơ thể cô đều đang vì tin tức tố của Lộ Dao Y mà nhốn nháo cả lên.

Cô rất thích tin tức tố của Lộ Dao Y, thích đến mức muốn tiêu ký, muốn độc chiếm Lộ Dao Y cho riêng mình. Cô oán hận bản thân ý chí không kiên định nhưng lại không khắc chế được những suy nghĩ đó, thế là cúi đầu nhắm mắt lại, không tiếp tục nhìn tuyến thể của Lộ Dao Y nữa.

Nhưng mà, bên dưới của cô lại không kiềm chế được mà càng lúc càng nóng lên.

Càng lúc càng sưng cứng hơn.

"..." (●__●)

Quả nhiên, thân thể của cô thật sự quá không nghe lời.

Cô cưỡng ép chính mình không được suy nghĩ lung tung nữa.

Sau đó tiếp tục nằm nhoài trên người Lộ Dao Y, hưởng thụ động viên từ tin tức tố cấp S của Omega.

Hai người không nói chuyện, trong phòng cực kỳ yên tĩnh.

Yên lặng đến mức có thể nghe thấy hô hấp của nhau.

Dần dần, khô nóng trong cơ thể của Khương Hựu Lễ chậm rãi khôi phục bình thường.

Thế nhưng thân thể của cô như cũ kề sát người Lộ Dao Y.

Như thế nào cũng không rời đi.

Hơn nữa hai chân cô vẫn còn nhũn ra.

"..."

Cô bất đắc dĩ mà âm thầm thở dài.

(●´⌓`●)⊰

Cô thực sự đã bại dưới cái thân thể hở tí là động tình này, tại sao thân thể lại không nghe lời như thế? Này chắc là số mệnh khi phân hóa thành Alpha đi.

Cô đành nhận mệnh vậy.

Lộ Dao Y cũng cảm nhận được nhiệt độ thân thể của Khương Hựu Lễ đang dần giảm xuống.

Cô nắm chặt áo Khương Hựu Lễ, nhẹ giọng hỏi: "Ngươi khá hơn chút nào không?"

"Ừm." Khương Hựu Lễ thấp giọng trả lời, "Đỡ hơn nhiều rồi."

Lộ Dao Y cụp mắt: "Vậy ta liền không phóng thích tin tức tố nữa."

Khương Hựu Lễ: "Được."

Lộ Dao Y liền ngừng phóng thích tin tức tố, trong WC máy lọc không khí vẫn đang hoạt động, hương hoa phong tín tử trong phòng riêng dần tiêu tán hết.

Một lúc sau, nhiệt độ cơ thể của Khương Hựu Lễ đã hoàn toàn khôi phục bình thường.

Hai chân cũng bình thường trở lại.

Nhưng mà, bên dưới của cô thì chỉ có thể động tay mới giải quyết hết được.

Cô đứng thẳng người lại, buông Lộ Dao Y ra, quẫn bách xoay người đi, sau đó cúi đầu xấu hổ nói: "Lộ Dao Y... Ngươi... Ngươi có thể đi ra ngoài trước hay không?"

Cô kiểu gì cũng bị xấu hổ làm chết mất, "Ta..."

Lộ Dao Y trong nháy mắt hiểu rõ ý tứ của Khương Hựu Lễ.

Dù gì, trong quá trình động viên kỳ mẫn cảm, Khương Hựu Lễ cũng đã dựng lên người của nàng.

Nàng mở cửa đi ra ngoài, "Ta chờ ngươi ở ngoài."

"Lộ Dao Y." Khương Hựu Lễ quay lưng Lộ Dao Y nói, "Nếu không... Ngươi trước tiên trở về phòng học đi? Nghỉ trưa cũng sắp hết rồi, ngươi đừng chờ ta, đi về trước đi."

Chủ yếu là cô không biết mình cần bao nhiêu thời gian mới có thể giải quyết xong.

Cô không muốn để cho Lộ Dao Y lãng phí thời gian chờ mình.

"Ngươi là muốn xong việc ra ngoài sẽ đυ.ng tới Omega khác sao?" Lộ Dao Y nhìn sau gáy Khương Hựu Lễ nói, "Ngươi liền không sợ Omega nói ngươi là... Đồ lưu manh?"

Khương Hựu Lễ: "..."

Lộ Dao Y: "Ta vẫn là chờ ngươi đi."

Khương Hựu Lễ không lên tiếng ngầm đồng ý.

Cô nghe tiếng bước chân của Lộ Dao Y từ từ đi xa, sau đó liền vội vàng xoay người khoá cửa lại, trước đây lúc ở nhà thì có thể ngồi ở trên bồn cầu giải quyết vấn đề sinh lý, nhưng là hiện tại chỉ có thể đứng để giải quyết.

Cô cụp mắt nhìn xuống thân dưới, cái thứ mà theo bản năng lại không khống chế được.

Sau đó nắm chặt lấy thân thể nóng bỏng.

Lộ Dao Y đứng bên cửa sổ WC nhìn ánh nắng từ bầu trời trong xanh chiếu vào, chờ đợi Khương Hựu Lễ, khóe môi vẫn luôn giữ nụ cười.

Mấy phút sau, tiếng chuông reo vang khắp trường.

Toàn bộ phòng học bắt đầu ồn ào lên.

Lộ Dao Y đứng bên tường nhìn từng người đi vào WC Omega, không khỏi suy nghĩ Khương Hựu Lễ hiện tại sẽ là tâm tình gì, nhất định là lúng túng đến muốn tan vỡ đi, dù sao hiện tại là thời gian nghỉ trưa Khương Hựu Lễ không thể đi ra, thế là nhân lúc này đi về phòng học cầm điện thoại, sau đó chờ chuông vào học vang lên lại trở về WC.

Tiết đầu của buổi chiều bắt đầu vào.

Lộ Dao Y thấy WC chỉ có mỗi chính mình liền bước vào đứng ở cửa phòng của Khương Hựu Lễ, "Khương Hựu Lễ, ngươi tốt hơn chưa?"

"Không có..." Khương Hựu Lễ phát ra âm thanh nhẫn nhịn, "Vẫn chưa..."

Âm cuối có chút gợi cảm câu nhân.

Lộ Dao Y nghe thấy thanh âm này, nghĩ đến Khương Hựu Lễ hiện tại còn đang làm chút chuyện không thể miêu tả, mặt có chút đỏ lên, nàng không nhịn được nhắc nhở Khương Hựu Lễ, "Tiết đầu vào học."

( ,,, • ﹏ • ,,, )

"Ta biết..." Khương Hựu Lễ nói, "Ta sẽ tận lực nhanh một chút..."

Lộ Dao Y liền xoay người trở về bên cửa sổ tiếp tục chờ Khương Hựu Lễ, thời gian từng giây từng phút trôi qua, tiết đầu còn còn lại mười phút nữa là hết tiết, Khương Hựu Lễ còn chưa có đi ra.

Nàng quay đầu lại nhìn về phía vị trí phòng Khương Hựu Lễ đang ở, trong lòng không khỏi cảm thán.

Khương Hựu Lễ... Thật sự kéo dài a...

Mấy phút lại qua, mắt thấy tiết đầu cũng sắp hết.

Phòng riêng Khương Hựu Lễ đang ở cuối cùng cũng có động tĩnh.

"Tùng, tùng, tùng ——"

Chỉ nghe phòng riêng truyền đến tiếng gõ cửa.

Lộ Dao Y đi tới hỏi: "Làm sao vậy?"

"Ta xong rồi." Khương Hựu Lễ phát ra thanh âm nhược nhược, "Bên ngoài..."

"Chỉ có một mình ta." Lộ Dao Y nói, "Ngươi đi ra ngoài đi."

Khương Hựu Lễ nghe vậy mở cửa phòng riêng, chậm rãi đẩy cửa ra, cô cực kỳ xấu hổ để đối mặt với Dao Y, thế là đứng ở sau cửa lộ ra đôi mắt nhìn Lộ Dao Y, ngại ngùng hỏi: "Lộ Dao Y... Ngươi có thể quên hết chuyện ngày hôm nay không?"

Lộ Dao Y nhìn thẳng vào mắt của Khương Hựu Lễ.

Sau đó hơi nhướng mày: "Ngươi cảm thấy ta sẽ cùng người khác nói ngươi ở trong WC..."

Khương Hựu Lễ hiểu rõ Lộ Dao Y là kiểu người gì, cô đương nhiên biết Lộ Dao Y sẽ không cùng người khác nói nàng ở trong WC... Huống hồ vẫn là tại WC của Omega, cô chỉ là đơn thuần muốn nói vậy thôi.

Bởi vì...

Cô cảm giác mình ở trước mặt Lộ Dao Y đã không còn mặt mũi nào nữa rồi.

Thực sự quá mất mặt.

Cô... Cô không cần mặt mũi sao?

Lộ Dao Y nhìn Khương Hựu Lễ trốn ở sau cửa chậm chạp không chịu ra, nhất thời bắt đầu sinh ra ý muốn khıêυ khí©h Khương Hựu Lễ, thế là nói: "Khương Hựu Lễ, ta đã đứng ở chỗ này đợi ngươi hơn một giờ, tiết đầu đều sắp hết rồi."

Nàng dừng lại một chút, giọng nói mang theo một tia oan ức: "Ngươi thật sự chậm chạp a..."

Khương Hựu Lễ bật thốt lên: "Ta chậm còn không phải là bởi vì ta..."

Lời sau vì quá ngại ngùng nên không nói ra.

Cô cũng không thể nói với Lộ Dao Y, cô chậm trễ là do cô quá kéo dài chứ?

Như vậy có vẻ quá... Cái kia...

Lộ Dao Y đáy mắt nổi lên một tầng ý cười nhạt, sau đó nói sang chuyện khác, không tiếp tục khıêυ khí©h Khương Hựu Lễ nữa, "Lập tức liền hết tiết rồi, ngươi còn không chịu đi ra?"

Nghe vậy, Khương Hựu Lễ đành phải yên lặng đi đến chỗ rửa tay.

Cô dùng nước rửa tay rửa hai lần mới chịu dừng.

Hai người cùng nhau đi ra ngoài WC.

"Lộ Dao Y, hai chúng ta không thể đồng thời trở về phòng học." Khương Hựu Lễ nhìn Lộ Dao Y nói, "Ngươi trước tiên trở về phòng học đi, chúng ta tan học lại trở về phòng học."

Lộ Dao Y giơ tay lên nắm lên tay vịn lan can, "Quên đi."

Nàng nhìn lên bầu trời trong xanh, "Dù sao cũng sắp hết tiết."

Khương Hựu Lễ im lặng.

Ánh mặt trời rực rỡ chiếu lên cơ thể hai người, cành cây cách đó không xa đung đưa theo gió vang lên tiếng xào xạc, hai người dựa vào lan can đón gió thu, đều không nói gì thêm.

Khương Hựu Lễ liếc mắt nhìn Lộ Dao Y ở bên cạnh.

Cô rất thưởng thức những người thiện lương lại biết yêu thương.

Lộ Dao Y nhận nuôi Hạnh Vận cũng đã làm cho cô thay đổi cái nhìn rất nhiều về Lộ Dao Y, tuy rằng lý do Lộ Dao Y hôm nay giúp cô động viên kỳ mẫn cảm làm cho cô cảm thấy có hơi kỳ quái, thế nhưng cô cảm thấy cần thiết phải cảm tạ Lộ Dao Y.

Thế là nhẹ giọng gọi khẽ: "Lộ Dao Y."

Lộ Dao Y: "Hả?"

Khương Hựu Lễ nhìn chăm chú vào góc nghiêng của Lộ Dao Y, "Hôm nay... Cảm ơn ngươi đã giúp ta."

Lộ Dao Y quay đầu nhìn về phía Khương Hựu Lễ, "Cũng chỉ là cảm ơn ta sao?"

Khương Hựu Lễ: "..."

Cô có chút không hiểu được, "Nếu không thì sao?"

"Ta hôm nay thế nhưng là giúp ngươi động viên kỳ mẫn cảm khó khăn, cũng là ta kịp thời phát hiện ngươi đến kỳ mẫn cảm." Lộ Dao Y nhìn chằm chằm vào đôi mắt của Khương Hựu Lễ, không chút biến sắc nói, "Nếu như không phải ta, ngươi khả năng sẽ động dục rồi nhiễu loạn toàn bộ trường rồi."

"Vì vậy, ngươi không nên báo đáp ta sao?"

Khương Hựu Lễ: "..." Σ(ಠ_ಠ)

Oa, cô trước đây làm sao không có phát hiện Lộ Dao Y yêu cầu cao như thế chứ?

Lộ Dao Y cũng thật là được voi đòi tiên a...

Nếu như đổi lại là trước đây, cô đã sớm trở mặt rời đi rồi, nhưng hiện tại đối mặt với Lộ Dao Y lại bị tức giận rồi, cô cũng không phải loại lòng lang dạ sói bạch nhãn lang, coi như xem ở Lộ Dao Y giúp cô hai lần liền đáp ứng đi.

Thế là hỏi: "Vậy ngươi muốn ta làm gì để báo đáp ngươi?"

Đúng vào lúc này chuông tan tiết vang lên.

Lộ Dao Y lạnh nhạt nói: "Chờ ta nghĩ xong rồi sẽ nói cho ngươi biết."

Khương Hựu Lễ: "..." (• ▽ •;)

Lộ Dao Y thu tầm mắt lại xoay người đi về hướng phòng học.

Khương Hựu Lễ nhún vai một cái rồi đi theo.

Buổi chiều tiết cuối cùng - tiết tự học, Đàm Dục Sơn nghiêm mặt ngồi trên bục giảng quan sát lớp 10-1, trong phòng học yên tĩnh chỉ có thể nghe thấy âm thanh lật sách vở.

Thời gian trôi qua rất nhanh, đảo mắt cũng chỉ còn lại 3 phút là tan học.

Khương Hựu Lễ đột nhiên tới gần Lộ Dao Y, nhỏ giọng nói: "Ngươi nghĩ được chưa?"

Lộ Dao Y nghiêng đầu bắt gặp tầm mắt của Khương Hựu Lễ.

Khương Hựu Lễ nhìn Lộ Dao Y nói: "Chuyện ngươi muốn ta báo đáp đó."

"Nếu như ngươi không đáp ứng hoặc là đổi ý thì làm sao bây giờ?" Lộ Dao Y đáy mắt hiện lên một tia khó dò, "Khương Hựu Lễ, ngươi nói ngươi có làm được không?"

Khương Hựu Lễ suy nghĩ một chút, nói: "Miễn là yêu cầu của ngươi đừng quá mức là được."

Lộ Dao Y giấu đi tình cảm nơi đáy lòng, mặt không cảm xúc nhìn Khương Hựu Lễ, sau đó thăm dò hỏi: "Nếu như ta muốn ngươi giúp ta vượt qua chu kỳ nhiệt, ngươi có đáp ứng không?"

Editor lại trầm cảm vì vấn đề xưng hô: tự dưng mình thấy bạn học với nhau mà xưng hô “ta-ngươi” nghe cứ kỳ kỳ sao ấy, thôi để “tớ-cậu” nha. Còn về 2 nv chính, 2 người này mqh kiểu ko nhẹ nhàng đến mức “tớ-cậu”, cũng ko thân đến mức gọi tên riêng, nên vẫn vậy nha, kiểu như nước với lửa ấy.

Editor đang zui vì mồng 1 quá trời là lì xì: nay lì xì 1 buổi sáng mà vượt hơn dự tính của mình, zui quá nên chiều nay rảnh cái edit luôn nè.

Chúc mn có thật nhìu lì xì và, hết rồi =)).