Chương 32: Tặng "Phiếu thử dùng"!

Edit: FAFOEVER.

Buổi chiều tan học.

Khương Hựu Lễ đã chừng hơn nửa tháng không có cùng tiểu đồng bọn ra ngoài đi chơi, Kiều Nghệ Huân hiện tại từ bỏ theo đuổi Lộ Dao Y, cô liền cũng không còn lý do để hộ tống Lộ Dao Y về nhà, thế là tan học trực tiếp mang theo một đám tiểu đồng bọn thảo phạt ra ngoài chơi.

Tại sao tiểu đồng bọn môn sẽ thảo phạt cô ư?

Bởi vì, cô tiêu ký nữ thần Omega cấp S của Nhất Trung Giang thành.

—— Lộ Dao Y.

Chuyện Lộ Dao Y là bị Khương Hựu Lễ tiêu ký khi mới truyền ra thì đại đa số mọi người không tin, bởi vì bọn họ đều rất rõ ràng Lộ Dao Y cùng Khương Hựu Lễ bình thường là quan hệ gì, Khương Hựu Lễ trông có vẻ tuyệt đối sẽ không phải Alpha tiêu ký Lộ Dao Y, Lộ Dao Y cũng sẽ tuyệt đối không để Khương Hựu Lễ tiêu ký.

Nhưng mà, hiện tại lại nói là Khương Hựu Lễ tiêu ký Lộ Dao Y.

Bọn họ đương nhiên sẽ không tin tưởng.

Chỉ là sau đó có một quần chúng bằng hữu quen biết Khương Hựu Lễ, đuổi theo Khương Hựu Lễ hỏi là có tiêu ký Lộ Dao Y không, còn hỏi Khương Hựu Lễ chán ghét Lộ Dao Y như vậy vì sao lại tiêu ký Lộ Dao Y, Khương Hựu Lễ trả lời đều là bất ngờ mà tiêu ký nên không đáng nhắc đến.

Chính là bởi vì Khương Hựu Lễ thừa nhận đã tiêu ký Lộ Dao Y.

Cho nên, bọn họ mới tin tưởng chuyện này.

Hiện tại toàn trường đều biết Khương Hựu Lễ chính là Alpha đã tiêu ký Lộ Dao Y, quan hệ của Khương Hựu Lễ cùng Lộ Dao Y trong lúc đó cũng là trở nên không minh bạch, chỉ là không bao nhiêu người sẽ để ý, dù sao chỉ là bình thường tiêu ký tạm thời cũng không thể đại biểu cái gì.

Trừ phi là tiêu ký vĩnh viễn.

Miễn là Lộ Dao Y một ngày không có bị Alpha tiêu ký vĩnh viễn.

Như vậy, những Alpha như bọn họ đều có cơ hội.

Mặt trời lặn về phía tây, chỉ để lộ ra một nửa ở đường chân trời, tỏa ra ánh sáng đỏ cam.

Ánh chiều tà của hoàng hôn chiếu xuống phủ kín đường về nhà, Lộ Dao Y một thân một mình đạp xe đón gió nhẹ về nhà, mái tóc đen phủ xuống giống như rong biển (?) lay động theo gió, toàn thân đều nhiễm phải một tầng ánh sáng vàng rực rỡ.

Cả người ôn nhu lại nhã nhặn lịch sự, tốt đẹp đến như vạn vật đều mất màu sắc.

Chỉ chốc lát sau, Lộ Dao Y đột nhiên dừng xe đạp lại quay đầu nhìn về phía sau.

Chỉ thấy đường phố sạch sẽ không có một bóng người.

Cũng tìm không gặp bóng dáng của người kia – người nàng giấu ở đáy lòng (yêu thầm).

Mấy ngày này nàng đã có điểm quen khi quay đầu lại liền có thể nhìn thấy ở phía sau lưng Kiều Nghệ Huân nói chuyện trời đất với Khương Hựu Lễ, đặc biệt nụ cười tỏa nắng của Khương Hựu Lễ, sau này sợ rằng rất khó lại có cơ hội để Khương Hựu Lễ hộ tống nàng về nhà.

Dần dần.

Nàng có chút mất mát thu tầm mắt lại, tiếp tục đạp xe hướng về nhà.

Chỉ là, tâm tình mất mát rất nhanh được hài lòng chiếm cứ.

Gió nhẹ lướt nhẹ qua mặt mang đi tâm sự của thiếu nữ, chí ít chuyện phát sinh hôm nay làm cho nàng đặc biệt hài lòng, nếu như Khương Hựu Lễ đúng là Alpha của nàng thì sẽ tốt biết bao a.

Buổi tối.

Khương Hựu Lễ cùng tiểu đồng bọn đi chơi đến trời tối mới về nhà.

Hiện tại thời gian này, Lễ Hạc Niên đang ở phòng bếp chuẩn bị bữa tối.

Khương Hựu Lễ tại huyền quan đổi dép nghe được động tĩnh trong phòng bếp, thế là vui vẻ chạy vào phòng bếp cùng Lễ Hạc Niên chào hỏi, "Tiểu ba, con đã về rồi."

"Đinh Đinh." Lễ Hạc Niên đang cắt khoai tây, "Đêm nay ra ngoài chơi đến thế nào?"

Khương Hựu Lễ tâm tình rất tốt, "Đi chơi cũng không tệ lắm."

Lễ Hạc Niên: "Đi chơi đến không tệ là được."

Khương Hựu Lễ ló đầu nhỏ ra hướng về trong phòng bếp nhìn lướt qua không nhìn thấy bóng người Khương Khê Viễn, cô nhớ tới Lễ Hạc Niên xế chiều hôm nay rõ ràng đã nói lão ba ở nhà, thế là hỏi: "Tiểu ba, người ở nhà một mình sao? Cha đi đâu rồi?"

"Hắn ra ngoài." Lễ Hạc Niên trả lời, "Đợi lát nữa sẽ trở về."

"Ừm..." Khương Hựu Lễ nói, "Vậy con lên lầu cất balo đã."

Nói xong vừa mới chuẩn bị đi liền bị Lễ Hạc Niên gọi lại, "Chờ một chút Đinh Đinh."

Khương Hựu Lễ quay đầu lại nhìn Lễ Hạc Niên, "Làm sao vậy tiểu ba?"

"Kỳ thực cũng không có chuyện gì." Lễ Hạc Niên thả xuống con dao lau lau tay hướng Khương Hựu Lễ đi tới, "Chính là tên Alpha biếи ŧɦái kia chẳng bao lâu nữa nên nhận được hình phạt, nghe cha ngươi nói có thể sẽ không phán tử hình, thế nhưng sẽ dùng hình phạt nghiêm khắc nhất để trừng phạt Alpha đó, đồng thời tên đó cũng sẽ nhận bản án chung thân."

Nghe vậy, Khương Hựu Lễ trong lòng rất là thất vọng, "Sẽ không phán tử hình sao?"

Cô vẫn luôn mong mỏi tên nam Alpha biếи ŧɦái kia sẽ phán tử hình.

"Cũng không nhất định." Lễ Hạc Niên nói, "Cũng có rất lớn khả năng phán tử hình."

Khương Hựu Lễ: "Được rồi... Dù sao chỉ cần có thể để hắn bị trừng phạt là được."

Lễ Hạc Niên xoa xoa gò má trắng nõn trơn bóng của Khương Hựu Lễ, sau đó ôn nhu nhìn Khương Hựu Lễ, "Vậy ngươi lên lầu cất balo trước đi, đợi lát nữa xuống dưới ăn cơm."

Khương Hựu Lễ gật gật đầu, "Ừm."

. . . . .

Thứ tư.

Nhất Trung Giang thành buổi chiều thứ tư tiết 3 là tổng vệ sinh toàn trường cùng tự do hoạt động, toàn trường sẽ tiến hành quét dọn mỗi tuần 1 lần, mỗi người quét dọn xong khu vực được chỉ định là có thể trực tiếp rời trường về nhà, học sinh nội trú cũng có thể ra ngoài trường hoạt động thoải mái, nhưng phải quay trở lại trường trước buổi tự học vào buổi tối.

Tiết 2 buổi chiều vẫn chưa kết thúc.

Đàm Dục Sơn cũng đang ở ngoài hành lang lớp 10-1 chờ đợi.

Lần thi hằng tháng này của lớp 10-1 thành tích tụt dốc khá nghiêm trọng, tổng điểm của lớp đã xuống hạng 4, mặc dù Lộ Dao Y thi đứng thứ nhất cũng kéo không lên được điểm bình quân, hắn làm chủ nhiệm lớp này có chút không chấp nhận được.

Thế là nghĩ đến biện pháp tăng cao thành tích của cả lớp.

Một lúc sau.

Chuông tan học vang lên khắp trường, cả tòa nhà dạy học nhất thời ồn ào náo nhiệt lên.

Chờ đến sau khi lão sư tiếng Anh rời khỏi lớp 10-1, Đàm Dục Sơn trực tiếp cầm phiếu điểm đi vào lớp, "Ngồi xuống trước, thầy có chút việc muốn nói với các em."

Nghe vậy, tất cả mọi người trong lớp ngồi ở chỗ của mình nhìn lên Đàm Dục Sơn.

Đàm Dục Sơn dưới ánh mắt của học sinh đi tới bục giảng, "Trước khi làm tổng vệ sinh thì thầy sẽ bố trí lại chỗ ngồi cho các em, chờ đổi chỗ ngồi xong các em lại đi tổng vệ sinh."

Bên dưới bục giảng đột nhiên một trận ồn ào.

Đại đa số mọi người đều rất chờ mong đổi chỗ ngồi, cũng muốn ngồi chung với người mình muốn ngồi cùng.

Trần Hoài An nhìn thấy Đàm Dục Sơn đi vào liền lấy cùi chỏ đâm đâm vai Khương Hựu Lễ vẫn đang say ngủ, "Lão đại, dậy đi, lão Đàm đi vào."

Khương Hựu Lễ không có động tĩnh.

Trần Hoài An lại lấy cùi chỏ đâm Khương Hựu Lễ mấy lần, "Lão đại, dậy nhanh lên."

Khương Hựu Lễ lần này cuối cùng cũng có động tĩnh.

Cô mơ mơ màng màng ngẩng đầu lên, liền mắt còn không có mở, "Làm sao?"

Trần Hoài An đến gần nhỏ giọng nói: "Lão đại, lão Đàm đến rồi."

Lão Đàm?

Khương Hựu Lễ mở ra đôi mắt lim dim buồn ngủ, dụi dụi mắt cũng coi như mới thấy rõ Đàm Dục Sơn đang đứng trên bục giảng, thế là hỏi Trần Hoài An: "Hiện tại là tiết mấy rồi?"

Trần Hoài An: "Tiết 2 đã kết thúc."

Nghe vậy, Khương Hựu Lễ trực tiếp gục xuống bàn nhắm hai mắt lại.

"Vậy ta ngủ tiếp một chút."

"Được." Trần Hoài An thấp giọng nói, "Lão Đại, vậy ta chờ một lúc lại gọi ngươi."

Đàm Dục Sơn đang đứng trên bục giảng nói rõ hiện trạng của lần thi hằng tháng này, hắn đem những bạn học có tiến bộ khích lệ một lần, rồi đem những bạn học có thành tích thụt lùi khá nghiêm trọng phê bình một lần, sau đó đem Lộ Dao Y đứng nhất lớp khen lấy khen để.

Cuối cùng mới bắt đầu dựa theo kế hoạch bố trí lại chỗ ngồi.

"Ba năm thời gian thật sự không dài, chớp mắt một cái liền qua, các em lần này thành tích thụt lùi nghiêm trọng như vậy, không để cho các em đốc thúc lẫn nhau học tập sợ là không được." Đàm Dục Sơn nhìn học sinh ở bên dưới nói, "Tiếp theo đây thầy sẽ bố trí lại chỗ ngồi cho các em, lần này chỗ ngồi cứ dựa theo thành tích của lần thi vừa rồi để xếp."

Hắn dừng lại một chút nói tiếp: "Mười người đứng đầu lớp trước tiên đứng lên."

Vừa dứt lời, chỉ thấy mười người đứng đầu dồn dập đứng dậy.

Đàm Dục Sơn cụp mắt liếc nhìn phiếu điểm, sau đó ngẩng đầu lên nhìn về vị trí cuối phòng học ngay cửa sổ, chỉ thấy ngồi ở hàng cuối cùng thiếu nữ đang gục xuống bàn ngủ, hắn thả xuống phiếu điểm trên tay rồi nói.

"Lần thi này đứng thứ nhất từ dưới lên."

"Khương Hựu Lễ, chính là em."

Khương Hựu Lễ trong mơ mơ màng màng hình như nghe được Đàm Dục Sơn đang gọi mình.

Còn nói cái gì cô là thi lần này đứng thứ nhất từ dưới lên.

Trần Hoài An nhanh chóng đẩy Khương Hựu Lễ một cái, "Lão đại, mau đứng lên."

Khương Hựu Lễ lúc này mới tỉnh lại.

Cô chậm rãi ngẩng đầu lên, híp mắt nhìn về phía bục giảng trên kia, trong mắt còn có tơ máu ẩn hiện khi vừa mới ngủ dậy, con ngươi mơ hồ không rõ dần dần tập trung trở nên rõ ràng hơn, chỉ thấy ánh mắt cả lớp đều tập trung ở trên người mình, tầm mắt của cô chậm rãi rơi vào trên người Đàm Dục Sơn đang đứng trên bục giảng, chỉ nghe thấy Đàm Dục Sơn đột nhiên nói một câu.

"Khương Hựu Lễ, còn không mau đứng lên?"

Trần Hoài An nhanh tay kéo Khương Hựu Lễ còn chưa tỉnh ngủ đứng dậy.

Khương Hựu Lễ vẻ mặt mộng bức nhíu nhíu mày, sau đó hơi cúi đầu nhỏ giọng hỏi Trần Hoài An ở bên người, "Đang làm cái gì vậy? Tan học ngủ cũng bị phạt đứng sao?"

Trần Hoài An: "Không phải, ta cũng không biết tại sao."

Khương Hựu Lễ rầu rĩ không vui bĩu môi, "Ừ."

"Khương Hựu Lễ, em lần này không có tham gia thi nên thành tích là số không, xếp hạng trong lớp là đứng nhất từ dưới lên." Đàm Dục Sơn nói, "Em đứng cuối nên sẽ là người đầu tiên chọn bạn cùng bàn, hiện tại đang có mười bạn đứng đầu của lớp ta, em xem muốn chọn bạn học nào ngồi cùng bàn để đốc thúc em học tập, giúp em tăng cao thành tích học tập."

Khương Hựu Lễ: "..."

Cô có thể từ chối chọn bạn ngồi cùng bàn sao?

Ai cô cũng không muốn chọn.

Cô không nói gì mà nhìn Đàm Dục Sơn, không tình nguyện nói: "Đàm lão sư, em có thể không chọn sao? Em cùng Hoài An ngồi cùng bàn liền rất tốt, không cần đổi chỗ ngồi để bàn đốc thúc em học tập giúp em tăng cao thành tích học tập, em cùng Hoài An lẫn nhau đốc thúc là được."

"Không được, em cùng Trần Hoài An mỗi ngày liền chỉ biết ngủ thì làm sao đốc thúc nhau học tập? Trần Hoài An có thể giúp em tăng cao thành tích học tập sao?" Đàm Dục Sơn cực kỳ nghiêm túc từ chối thỉnh cầu của Khương Hựu Lễ, "Em nhất định phải chọn 1 trong 10 bạn đứng đầu lớp để làm bạn ngồi cùng bàn, giám sát học tập giúp em đề thành tích cao, nếu không liền do thầy đến chọn."

Khương Hựu Lễ hoàn toàn không còn gì để nói.

Trước đây cũng không có thấy Đàm Dục Sơn nhất định phải đem cô cùng Trần Hoài An tách ra a.

Đàm Dục Sơn lần này là ăn nhiều không chuyện làm sao?

"Khương Hựu Lễ." Đàm Dục Sơn nói, "Em không chọn được thì để thầy đến giúp em chọn."

Khương Hựu Lễ liền vội vàng nói: "Vẫn là để em tự mình tới chọn bạn ngồi cùng bàn đi."

Cô cực kỳ không tình nguyện quét mắt qua mười người đứng đầu, nếu như phải từ mười người này chọn một người để ngồi cùng bàn, cô thật sự không muốn chọn ai...

(Dừng khoảng chừng là 2s) Chờ chút, tầm mắt của cô đột nhiên khóa chặt một người.

Cô nhìn bóng lưng thanh nhã tú lệ của Lộ Dao Y.

Sau đó suy nghĩ một chút rồi nói: "Đàm lão sư, nếu như bạn học mới ngồi cùng bàn không có trợ giúp em tăng cao thành tích học tập, vậy bạn học đó có thể hay không bị phạt a?"

Cả lớp ồ lên.

Khương Hựu Lễ đây là đang nói cái yêu cầu bá đạo vô lý gì vậy?

Đàm Dục Sơn: "..."

(ಠ_ಠ)

Nếu như có thể để hai người lẫn nhau đốc thúc đối phương học tập, cuối cùng còn chưa đạt tới mục tiêu thì đồng thời bị phạt cũng không phải là không thể, thế là nói: "Nếu như lần thi sau thành tích không có tiến bộ, như vậy các em liền cùng nhau quét dọn phòng học một tuần, những người khác cũng vậy, làm thành tích tiến bộ là nhiệm vụ của lần đổi chỗ này, không hoàn thành nhiệm vụ đều sẽ bị phạt, yêu cầu không cao, chỉ cần cải thiện điểm lên một chút, các em tiến bộ được vậy là sẽ hoàn thành nhiệm vụ, kỳ hạn đến lần thi tháng sau."

Nghe vậy, Khương Hựu Lễ cực kỳ thoải mái đáp ứng, "Được."

Trong mắt của cô lóe lên ánh sáng, khóe môi từ từ cong lên một đường cong nham hiểm, giảo hoạt cười, sau đó nói: "Vậy em chọn Lộ Dao Y làm của bạn học ngồi cùng bàn."

Quyết định của cô là muốn liên lụy Lộ Dao Y để Lộ Dao Y quét dọn phòng học một tuần.

Cả lớp khϊếp sợ.

(´⊙ω⊙`)!

Hôm qua toàn trường mới vừa truyền ra vụ Khương Hựu Lễ tiêu ký Lộ Dao Y.

Hiện tại Khương Hựu Lễ lại chọn Lộ Dao Y...

Lẽ nào đây là muốn quang minh chính đại nói chuyện yêu đương sao?

Lộ Dao Y vẻ mặt không có thay đổi gì.

Đàm Dục Sơn nhìn Khương Hựu Lễ, "Khương Hựu Lễ, em xác định chọn Lộ Dao Y làm bạn ngồi cùng bàn? Chọn xong liền không thể lại thay đổi, bây giờ còn có cơ hội đổi lại."

"Không đổi, em liền chọn Lộ Dao Y, em bảo đảm em nhất định sẽ tốt tốt cùng bạn học Lộ Dao Y cùng nhau học tập." Khương Hựu Lễ đột nhiên vỗ xuống bàn của chính mình, "Chỉ là Đàm lão sư, em yêu cầu duy nhất chính là Lộ Dao Y nhất định phải chuyển tới chỗ ngồi này của em."

Đàm Dục Sơn đáp ứng, "Được."

Hắn nói xong nhìn về phía vẻ mặt lãnh đạm Lộ Dao Y, "Lộ Dao Y, vậy lát nữa em chuyển tới ngồi với Khương Hựu Lễ đi, khoảng thời gian tới đây liền khổ cực em giám sát Khương Hựu Lễ học tập, miễn là lần thi tháng sau không phải là đứng nhất từ dưới lên là được."

Lộ Dao Y gật đầu một cái, không có lên tiếng.

Nghe vậy, Khương Hựu Lễ lông mày khẽ nhếch, ý cười ở khóe môi càng sâu.

Không còn là đứng nhất từ dưới lên?

Vậy không thể rồi, cô nhất định phải là đứng nhất từ dưới lên.

Đàm Dục Sơn nhìn Khương Hựu Lễ nói: "Khương Hựu Lễ, em ngồi xuống đi."

"Đứng thứ hai từ dưới lên, Trần Hoài An đứng lên đi."

Đàm Dục Sơn bố trí xong chỗ ngồi liền rời khỏi lớp 10-1.

Cả lớp bắt đầu đổi chỗ ngồi.

Khương Hựu Lễ nghiêng người dựa vào chỗ đỡ bên phải của ghế, lưng tựa lên ghế, sau đó nhàn nhã thích ý bắt chéo hai chân chờ Lộ Dao Y đến, cô hiện tại đã bắt đầu suy nghĩ tháng tới này liền nên làm sao để trêu chọc quỷ đáng ghét Lộ Dao Y này.

Trần Hoài An: "Lão đại."

Hắn kéo ghế không vui lầm bầm: "Ngươi dĩ nhiên vứt bỏ ta."

"Không có chuyện gì." Khương Hựu Lễ nói, "Tháng sau lại đổi lại."

Cả lớp ồn ào đổi chỗ ngồi.

Chỉ chốc lát sau, Lộ Dao Y chuyển tới bên người Khương Hựu Lễ ngồi xuống.

Khương Hựu Lễ vẻ mặt trêu tức mà nhìn Lộ Dao Y, "Bạn ngồi cùng bàn chào ngươi a."

Lộ Dao Y đoan đoan chính chính mà ngồi, không có phản ứng Khương Hựu Lễ.

"Đàm lão sư muốn ngươi đốc thúc ta học tập, giúp ta tăng cao thành tích." Khương Hựu Lễ cười đến ý tứ sâu xa, "Tiếp theo tháng này liền phiền phức bạn học Lộ."

Lộ Dao Y vẫn là không có nói gì.

Nàng biết Khương Hựu Lễ khẳng định ở trong lòng tính toán dùng phương pháp gì đùa cợt nàng.

Nói không chừng sẽ cố ý thi đứng thứ nhất từ dưới lên làm cho nàng quét tước phòng học.

Khương Hựu Lễ thấy Lộ Dao Y nửa ngày không phản ứng nàng, thế là đưa tay ra vỗ bàn Lộ Dao Y, sau đó hơi nghiêng thân tới gần Lộ Dao Y, thấp giọng nói: "Lộ Dao Y, ta có một vấn đề quên hỏi ngươi, trước ngươi nói với ta, ta phân hoá ngày đó là dùng thuốc xịt ngăn trở chuyên dụng của Alpha ngươi mang theo nên mới tiêu trừ nguy hiểm."

Cô dừng một chút, sau đó híp mắt nhìn chằm chằm Lộ Dao Y.

"Một Omega như ngươi vì sao lại mang thuốc xịt ngăn trở chuyên dụng của Alpha?"

Lộ Dao Y trầm mặc không lên tiếng.

Khương Hựu Lễ ngửi thấy được hương thơm tản ra từ trên người Lộ Dao, phát hiện thân thể của mình không có phản ứng, thế là yên lòng hướng lại gần người của Lộ Dao Y một chút, "Lộ Dao Y, ngươi mang thuốc xịt ngăn trở chuyên dụng của Alpha ở bên người sẽ không phải là..."

Cô cong cong khóe môi.

Vào lúc này nên quỷ đáng ghét Lộ Dao Y này lúng túng một chút, thế là cố ý hạ thấp giọng cười đến cực kỳ ám muội, "Lộ Dao Y, ngươi sẽ không phải là vì câu dẫn Alpha nên mới đem thuốc xịt ngăn trở chuyên dụng của Alpha mang ở bên người đấy chứ?"

Cô rất rõ ràng Lộ Dao Y là hạng người gì.

Cô chính là cố ý đùa giỡn Lộ Dao Y, muốn cho Lộ Dao Y lúng túng xâu hổ nên mới nói như vậy.

Lộ Dao Y: "..."

(-_-;)

Nàng quay đầu nhìn về phía Khương Hựu Lễ không lên tiếng.

Khương Hựu Lễ cười đến càng càn rỡ, "Sẽ không bị ta nói trúng rồi chứ?"

Lộ Dao Y nhìn vào mắt của Khương Hựu Lễ, không nhanh không chậm nói: "Khương Hựu Lễ, ngươi yên tâm đi, ta câu dẫn Alpha nào thì cũng đều sẽ không câu dẫn Alpha là ngươi."

Lời vừa dứt.

Tầm mắt của nàng hướng về dưới thân của Khương Hựu Lễ nhanh chóng nhìn lướt qua.

"Dù sao... Ngươi để ta rất thất vọng."

Khương Hựu Lễ: "? ? ?"

(ಠ_ಠ)???

Lộ Dao Y vừa nãy là hướng về chỗ nào xem đấy?

Rất thất vọng?

Lộ Dao Y có ý gì a?

Lộ Dao Y là tại đối với kích cỡ của cô cảm thấy rất thất vọng sao? !

"Vì lẽ đó ngươi yên tâm." Lộ Dao Y nói, "Ta sẽ không câu dẫn ngươi."

Nói xong chậm rãi thu tầm mắt lại, mở sách ra đọc.

Khương Hựu Lễ nhất thời cảm nhận được một luồng nồng đậm cười nhạo cùng sỉ nhục.

Cả người đều muốn nổ tung.

Lộ Dao Y dĩ nhiên đối với kích cỡ của cô cảm thấy rất thất vọng? Cô đột nhiên cảm thấy thật sự cần phải để Lộ Dao Y cái Omega không biết trời cao đất rộng này biết Alpha như cô đến cùng là cái kích cỡ gì, thế là nhẫn nhịn lại tâm tình đang tràn ngập oán khí, cầm bút lên ở trên vở viết chữ.

Là có thể chịu đựng hay không thể chịu đựng (?).

Rất thất vọng?

Cô nhớ tới Lộ Dao Y lần trước thật giống cũng đã cười nhạo kích cỡ của cô.

Má nó.

Cô kích cỡ rõ ràng liền rất lớn a...

Cô bị quỷ đáng ghét Lộ Dao Y này làm tức giận đến tận đầu rồi.

Mặc kệ.

Cô nhất định phải làm cho Lộ Dao Y biết được kết cục khi dám xem thường kích cỡ của cô!

Cô nghiến răng nghiến lợi viết xong liền xé xuống tờ giấy, vò tờ giấy thành một cục rồi tàn nhẫn vỗ mạnh lên bàn của Lộ Dao Y, "Lộ Dao Y, ngươi bất cứ lúc nào bất cứ nơi đâu cũng có thể cầm tờ giấy này đến tìm ta, ta bảo đảm tuyệt đối sẽ không để ngươi thất vọng."

Nói xong tức giận đứng dậy rời khỏi phòng học.

Lộ Dao Y tầm mắt dừng ở tờ giấy vo tròn bị đập có chút xẹp xuống ở trên bàn.

Chờ Khương Hựu Lễ đi rồi.

Nàng đưa tay ra cầm lấy tròn vo giấy hơi nhăn nheo, mở ra liền nhìn thấy ba chữ to lớn “PHIẾU THỬ DÙNG”, tầm mắt của nàng chậm rãi đi xuống quét.

Chỉ thấy mặt trên rõ ràng viết —— chỉ có tự mình thử xem mới biết đến cùng có thể thất vọng hay không, Lộ Dao Y bất cứ lúc nào có thể sử dụng “PHIẾU THỬ DÙNG” này đi tìm Khương Hựu Lễ, sau đó là có thể thu được một lần cùng Khương Hựu Lễ có cơ hội cùng nhau tiến hành giao cấu.

Phía dưới cùng còn ghi.

—— Khương Hựu Lễ bất cứ lúc nào cũng hoan nghênh Lộ Dao Y sử dụng “PHIẾU THỬ DÙNG” để thử xem.

"..." (・_・;)

Lộ Dao Y không nhịn được cười mà nhìn tờ giấy này.

Phiếu thử dùng?

Nàng mệt dùm Khương Hựu Lễ khi mà cái này cũng nghĩ ra được.

Dần dần, gò má của nàng đột nhiên như hỏa thiêu trở nên nóng lên.

Khương Hựu Lễ đây là bị nàng kí©h thí©ɧ, thật sự muốn cùng nàng thử xem sao?

Nàng cong cong khóe môi.

Sau đó đem tờ giấy này cẩn thận từng li từng tí một, gấp kỹ bỏ vào túi áo.

Nàng muốn... Một ngày nào đó sẽ dùng đến tấm phiếu này thử xem.

Nàng cũng muốn dùng thử.

Chỉ mong Khương Hựu Lễ đến thời điểm đó sẽ không túng.

*Ủng hộ ta bằng cách vote nha* (// ω //)