Chương 23: Mọc ra "cái thứ gì đó"???

Edit: FAFOEVER.

Khương Hựu Lễ nhìn thấy phong cảnh giữa hai chân mình liền gào lên cứ như gặp quỷ vậy.

"A ——"

( ° □ ° )

Toàn bộ phòng bệnh tựa hồ bị gào thét chấn động đến mức run lên.

Một giây sau, cô lập tức nắm chặt chăn bông bên người, che lại nửa thân dưới của chính mình.

Cô vừa nãy nhìn thấy cái gì vậy trời?

Không thể nào. . .

(;ŏ﹏ŏ)

Cô không phải là phân hóa thành Omega sao? Nữ Omega rõ ràng sẽ không có bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© thứ hai, lẽ nào là do cô mới vừa tỉnh ngủ thần trí không tốt xuất hiện ảo giác sao? Ngoại trừ lý do này, cô thực sự không nghĩ được tại sao trên người mình lại mọc ra. . .

Cô càng nghĩ càng cảm thấy có thể đúng là bởi vì chính mình mới vừa tỉnh ngủ ánh mắt không tốt lắm.

Cho nên trong thời gian ngắn mới xuất hiện ảo giác.

Cô cứ như vậy tự an ủi chính mình.

Chờ chuẩn bị tâm lý thật tốt lại một lần nữa thò tay xuống bên dưới.

Cô vén chăn lên, sau đó chậm rãi vạch quần ra.

Cô sợ hãi nheo mắt nhìn xuống dưới, ở trong lòng yên lặng cầu nguyện chính mình là xuất hiện ảo giác, nhưng mà phong cảnh kia lần thứ hai đập vào mắt làm cô sợ đến mức lại gào lên.

"A ——"

( ° □ ° )

Đôi mắt của cô không sạch sẽ nữa rồi!

Cô bị vấy bẩn rồi!

༎ຶ‿༎ຶ

Cô hoảng sợ nhanh chóng lấy chăn che lại nửa thân dưới, ở giữa hai chân nhìn thấy đồ vật kia không khỏi làm cho cô bắt đầu hoài nghi nhân sinh, cô vậy mà lại thật sự mọc ra bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© thứ hai, nhưng Omega làm sao lại sinh trưởng được bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© thứ hai cơ chứ?

Chẳng lẽ cô tại thời điểm phân hóa thành Omega bị đột biến gien?

༼⁰o⁰;༽

Không phải đấy chứ?

(・_・;)

Chuyện gì đang xảy ra vậy?

Đúng lúc này, cửa phòng bệnh đột nhiên bị người từ bên ngoài đẩy ra.

Chỉ thấy một bác sĩ cầm một dụng cụ nhỏ cùng hộ sĩ không nhanh không chậm từ cửa đi tới, hộ sĩ vừa nãy nghe được Khương Hựu Lễ gào lên liền trực tiếp chạy tới phòng làm việc kêu bác sĩ chính của Khương Hựu Lễ, sau đó cùng nhau đến phòng bệnh.

"Bạn học tiểu Hựu." Bác sĩ hướng Khương Hựu Lễ đi đến, "Ngươi tỉnh rồi."

Hộ sĩ đi theo sau bác sĩ.

Khương Hựu Lễ nhìn thấy bác sĩ lại như nhìn thấy hi vọng, ánh mắt liền sáng lên (✷‿✷), kích động nói: "Bác sĩ, bác sĩ đến rất đúng lúc, cháu có một việc muốn hỏi."

Bác sĩ đi tới trước mặt Khương Hựu Lễ, nói: "Chuyện gì? Ngươi cứ nói đi."

"Cháu không phải là phân hóa thành Omega sao?" Khương Hựu Lễ không hiểu được nói, "Tại sao cháu lại mọc ra bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© thứ hai? Omega làm sao sẽ mọc ra bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© thứ hai chứ? Cháu có phải là tại thời điểm phân hoá đột nhiên bị đột biến gien?"

« ahaha, cười chết ta mất (≧▽≦) »

Bác sĩ: ". . ."

(─.─||)

Hộ sĩ: ". . ."

(─.─||)

Bác sĩ: "Khụ, bạn học tiểu Hựu, ngươi không có bị đột biến gien."

Không có đột biến gien?

"Vậy cháu làm sao sẽ mọc ra bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© thứ hai chứ?" Khương Hựu Lễ hiện tại chỉ cần nhớ lại hình ảnh vừa nãy nhìn thấy liền đau đầu, "Cháu. . . cháu dài ra cái kia. . ."

Bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© thứ hai xấu xí như vậy.

Cô có chút không muốn thừa nhận thân thể của chính mình đột nhiên dài ra cái thứ kia.

Cô thế nhưng vẫn là thiếu nữ a.

Bác sĩ có thể hiểu được Khương Hựu Lễ vì sao lại hỏi vấn đề này, dù sao trước đó nàng có 99% tỷ lệ phân hóa thành Omega, nàng bây giờ đối với bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© thứ hai có nghi vấn là rất bình thường, hơn nữa đại đa số nữ Beta sau khi phân hóa thành nữ Alpha đều rất không thích thân thể mình có thêm bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© thứ hai.

"Bạn học tiểu Hựu, bởi vì ngươi phân hóa thành Alpha."

"Cho nên mới mọc ra bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© thứ hai."

Bác sĩ ôn nhu nói như đang an ủi tâm tình có chút kích động của Khương Hựu Lễ.

"Nữ Alpha sẽ dài ra bộ phận đó đều là hiện tượng sinh lý bình thường."

"Không cần phải lo lắng."

Nữ Alpha không có dài ra bộ phận kia thì mới là kỳ quái đây.

Khương Hựu Lễ bỗng nhiên tỉnh ngộ: "Hóa ra cháu là phân hóa thành Alpha a. . ."

Ngừng nói.

Cô đột nhiên khó tin mà nhìn bác sĩ, tăng cao âm điệu nói: "Cái gì? Cháu phân hóa thành Alpha? Không phải, cháu không phải sẽ phân hóa thành Omega sao? Cháu. . . cháu làm sao sẽ phân hóa thành Alpha chứ? Bác sĩ có phải là khám sai rồi không?"

(;ꏿ_ꏿ;)

"Không có." Bác sĩ ôn nhu nói, "Ngươi xác thực phân hóa thành Alpha."

Khương Hựu Lễ không thể tin được chính mình lại phân hóa thành Alpha, báo cáo kiểm tra rõ ràng biểu hiện cô có 99% tỷ lệ phân hóa thành Omega, "Nhưng là cháu rõ ràng có 99% tỷ lệ phân hóa thành Omega a, cháu làm sao sẽ phân hóa thành Alpha chứ?"

"Chuyện này. . ."

Chuyện gì vậy chứ?

"Bạn học tiểu Hựu, tuy rằng ngươi có 99% tỷ lệ phân hóa thành Omega, thế nhưng ngươi còn có 1% tỷ lệ phân hóa thành Alpha." Bác sĩ kiên nhẫn giải thích cho Khương Hựu Lễ hiểu, "Mà ngươi chính là 1% ngoại lệ đó, cho nên ngươi phân hóa thành Alpha."

Khương Hựu Lễ: ". . ."

(●__●)

Bỗng nhiên trở thành 1% ngoại lệ đúng là làm cho cô vô cùng đau đớn.

Cô làm sao lại xui xẻo như vậy chứ?

Cô không có chút nào muốn phân hóa thành Alpha mà. . .

Bác sĩ: "Bạn học tiểu Hựu, trước hết để cho ta kiểm tra thân thể của ngươi một chút đã."

Bác sĩ trước mặt là một nữ Omega xinh đẹp, Khương Hựu Lễ cho rằng bác sĩ muốn kiểm tra bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© thứ hai, thế là xấu hổ nắm chặt chăn, "Chuyện này. . . này không hay lắm. . . cái kia của cháu nhìn qua không có vấn đề gì. . ."

Không chỉ có không có vấn đề gì.

Cô còn cảm thấy kích thước của cái thứ kia nhìn qua còn rất lớn. . .

« ái chà chà ( ͡° ͜ʖ ͡°) »

Chính là dài đến quá xấu.

Thực sự là đau đầu.

Bác sĩ: ". . ."

Hộ sĩ cong môi cười suýt chút nữa nhịn không được mà cười thành tiếng.

Tiểu cô nương vậy mà lại hiểu lầm.

"Ngươi so với dự đoán của chúng ta tỉnh lại sớm hơn." Bác sĩ lấy dụng cụ kiểm tra trong tay hộ sĩ, rồi nói với Khương Hựu Lễ, "Ta hiện tại kiểm tra lại lượng tin tức tố trong cơ thể ngươi có ổn định hay không, nếu như ổn định rồi thì có thể chuyển tới phòng bệnh bình thường."

Nghe vậy, Khương Hựu Lễ có chút lúng túng.

⁄(⁄ ⁄•⁄-⁄•⁄ ⁄)⁄

Hóa ra là kiểm tra tin tức tố.

Bác sĩ đưa tay ra, "Ngươi đem tay phải của ngươi duỗi ra."

Khương Hựu Lễ nghe lời đưa tay phải ra, "Bác sĩ, cháu ngủ bao lâu rồi?"

"Ngươi ngủ ba ngày, nếu như hôm nay vẫn không tỉnh chính là ngày thứ tư." Bác sĩ tiến lên một bước nắm lấy tay phải của Khương Hựu Lễ, "Vốn là cho rằng ngươi ngủ ít nhất cũng phải một tuần, không nghĩ tới ngươi tỉnh so với thời gian dự đoán sớm hơn rất nhiều."

Khương Hựu Lễ: "Hôm nay là cuối tuần?"

"Ừm." Bác sĩ nhẹ nhàng gật đầu, "Hôm nay là cuối tuần."

Nói xong đem dụng cụ kiểm tra đặt lên trên cổ tay của Khương Hựu Lễ kiểm tra lượng tin tức tố.

Khương Hựu Lễ luôn cảm giác thiếu thiếu gì đó, cô ngắm nhìn bốn phía, nhìn phòng bệnh trống rỗng thì rốt cuộc cũng biết là thiếu gì, "Ba ba của cháu đâu? Làm sao không thấy bọn họ?"

Bình thường chỉ cần cô ho khan là Lễ Hạc Niên cùng Khương Khê Viễn đều sẽ khẩn trương rồi.

Lễ Hạc Niên cùng Khương Khê Viễn không thể nào lại không ở bệnh viện bồi cô được, Khương Khê Viễn chỉ khi đi công tác mới không cách nào bồi cô, còn Lễ Hạc Niên là tuyệt đối sẽ không rời khỏi cô dù là nửa bước.

Hiện tại là xảy ra chuyện gì?

Bác sĩ: "Ngươi hiện tại đang ở phòng cách ly, phòng cách ly không cho phép gia đình đi vào, cho nên gia đình của ngươi đều về nhà rồi, đợi lát nữa sẽ thông báo cho bọn họ."

Khương Hựu Lễ nhẹ nhàng "Ồ" một tiếng.

Hóa ra là như vậy.

Bác sĩ kiểm tra đo lường xong liền thả tay Khương Hựu Lễ ra, nàng nhìn số liệu hiển thị trên dụng cụ rồi nói: "Tin tức tố bên trong cơ thể ngươi đã ổn định, sau đó chờ gia đình của ngươi tới đây là có thể chuyển tới phòng bệnh bình thường."

"Được." Khương Hựu Lễ nói, "Cảm ơn bác sĩ tỷ tỷ."

Bác sĩ đem dụng cụ giao cho hộ sĩ, nàng nhìn thiếu nữ ngồi trên giường bệnh, ôn nhu nói: "Không cần cảm ơn, không có vấn đề gì thì ta đi ra ngoài trước, ngươi có thể xuống giường hoạt động cũng có thể nằm ở trên giường nghỉ ngơi, có chuyện gì thì cứ rung chuông là được."

Khương Hựu Lễ cực kỳ ngoan ngoãn gật đầu, "Được."

Bác sĩ cùng hộ sĩ cùng đi ra phòng bệnh rồi khép cửa phòng lại.

Phòng bệnh to lớn chỉ còn dư lại một mình Khương Hựu Lễ.

Khương Hựu Lễ trực tiếp ngồi phịch ở trên giường.

Nhìn gương mặt của cô, cả người nhìn qua giống như đã tuyệt vọng đến lòng như tro nguội, cô vẫn có chút không chấp nhận được chính mình phân hóa thành Alpha, cô rõ ràng sẽ phân hóa thành Omega, hơn nữa còn có 99% tỷ lệ phân hóa thành Omega, tỷ lệ cao như vậy làm sao lại phân hóa thành Alpha chứ?

Cô cực kỳ không phục.

Cô. . .

Cô còn muốn phân hóa thành Omega đẳng cấp cao hơn để ép Lộ Dao Y một chút đây.

Hiện tại cô phân hóa thành Alpha thì còn ép cái quỷ gì? Quỷ đáng ghét Lộ Dao Y kia hiện tại khẳng định đang rất đắc ý, tâm nguyện cô muốn ép Lộ Dao Y liền xem như là tan thành mây khói rồi.

Cô thở dài: "Ài. . ."

(●´⌓`●)

Chờ một chút.

Cô phân hóa thành Alpha hình như càng dễ dàng áp chế Lộ Dao Y.

Phi, không được không được.

Tùy tiện áp chế Omega là hành vi phạm tội, hơn nữa làm như vậy còn có thể tổn thương đến thân thể của Omega, cô sẽ không bao giờ làm ra loại chuyện đại nghịch bất đạo kia đâu, hơn nữa phân hóa thành Alpha nên sử dụng ưu thế trời cho để bảo vệ Omega mới đúng.

Cho nên, hay là thôi vậy.

Dù sao cô tuyệt đối sẽ không lợi dụng ưu thế bẩm sinh của Alpha để bắt nạt Lộ Dao Y.

Chỉ là. . .

Nói đến Lộ Dao Y. . .

Cô nhớ mang máng là ngày đó trước khi mất đi ý thức có nhìn thấy Lộ Dao Y.

Sau đó cái gì cũng không nhớ rõ.

Lộ Dao Y chắc là biết ngày đó xảy ra cái gì chứ nhỉ?

Thôi quên đi, mặc kệ.

Cô hiện tại rất mệt mỏi, không có tâm tình suy nghĩ ngày đó xảy ra cái gì, cũng không muốn nghĩ đến quỷ đáng ghét Lộ Dao Y kia, cô vươn mình dúi đầu vào gối phát ra giọng mũi buồn buồn, dưới hạ thân nơi nào đó lại truyền đến cảm giác đè ép ở trên giường, rất quái dị.

". . ."

Cô thật sự muốn điên rồi.

ヘ(。□°)ヘ

Cô làm sao lại phân hóa thành Alpha chứ?

Thật tức giận mà.

(ノ`⌒´)ノ

Không lâu sau, Lễ Hạc Niên cùng Khương Khê Viễn đều tới bệnh viện.

Bởi Khương Hựu Lễ hiện tại đã tỉnh, Lễ Hạc Niên cùng Khương Khê Viễn đều có thể tiến vào phòng cách ly, Lễ Hạc Niên vừa đến bệnh viện liền hướng thẳng đến phòng bệnh của Khương Hựu Lễ.

Khương Khê Viễn thì trước tiên đi làm thủ tục chuyển đến phòng bệnh bình thường.

Khương Hựu Lễ hiện tại chỉ có nằm ở trên giường chơi điện thoại, cô đã tiếp nhận sự thật chính mình phân hóa thành Alpha, mặc dù rất không cam tâm nhưng cũng chỉ có thể nhận mệnh.

Lúc này, cửa đột nhiên bị đẩy ra.

Khương Hựu Lễ nghe đến động tĩnh ở cửa liền quay đầu nhìn sang, chỉ thấy Lễ Hạc Niên vẻ mặt vội vàng đi tới, cô thấy vậy liền vén chăn lên mang dép vào xuống giường, mở hai tay ra trực tiếp chạy tới nhào vào lòng của Lễ Hạc Niên, "Tiểu ba~"

Âm thanh mềm mại có ý làm nũng.

Lâu rồi mới thấy cô làm nũng như đứa trẻ như vậy.

Lễ Hạc Niên đem nữ nhi bảo bối của mình ôm vào trong ngực, "Có nhớ ba không?"

Khương Hựu Lễ gật gật đầu: "Nhớ."

Cô ngẩng đầu nhìn Lễ Hạc Niên, "Người bị dị ứng có khá hơn chút nào không?"

Lễ Hạc Niên cưng chiều mà nhìn vào đôi mắt trong trẻo của Khương Hựu Lễ, sau đó ôn nhu xoa xoa đầu cô, "Đừng lo lắng, đã tốt hơn rồi."

Nghe vậy, Khương Hựu Lễ liền yên tâm, "Vậy thì tốt."

Tiểu ba của cô chỉ cần vừa tiếp xúc với chó thì sẽ bị dị ứng.

Lễ Hạc Niên: "Ngươi hiện tại cảm thấy thế nào? Có chỗ nào không thoải mái không?"

Khương Hựu Lễ: "Con rất khỏe, không có chỗ nào không thoải mái."

Lễ Hạc Niên: "Vậy thì tốt rồi."

Khương Hựu Lễ nghiêng đầu liếc nhìn phía sau Lễ Hạc Niên, nhìn mãi vẫn không có nhìn thấy bóng dáng của Khương Khê Viễn, thế là hỏi: "Tiểu ba, cha không tới cùng người sao?"

Lễ Hạc Niên: "Hắn đi làm thủ tục chuyển tới phòng bệnh bình thường rồi."

Khương Hựu Lễ: "Ừm."

Cô cũng rất nhớ cha.

Một lúc sau, Khương Hựu Lễ chuyển đến phòng bệnh bình thường.

Biến hóa rõ ràng nhất mà Khương Hựu Lễ phát hiện được sau phân hoá chính là có thể ngửi thấy được tin tức tố của Alpha cùng Omega, cảm giác đó như mở ra được thế giới mới vậy, mỗi một góc đều tràn ngập đủ loại mùi vị khác nhau.

Cảm giác này vừa kỳ diệu lại có chút phiền phức.

Cô vẫn không có quen ngửi được mùi vị của người khác.

Chỉ là. . .

Cô cảm thấy mùi tin tức tố hương sữa trên người của Lễ Hạc Niên vô cùng dễ ngửi, không hổ là tiểu ba ôn nhu của cô, liền ngay cả mùi vị tin tức tố đều ôn nhu như vậy. Không biết có phải là bởi vì cô cùng Khương Khê Viễn là cha con, nên khí tức Alpha của Khương Khê Viễn cũng không có làm cho cô cảm thấy không khỏe, trái lại còn cảm thấy rất thân thiết.

Khoảng sáu giờ tối.

Lộ Mỹ Thiện cùng Quan Lộ Dư đều tới bệnh viện thăm Khương Hựu Lễ.

Lộ Dao Y không có đến.

Lộ Mỹ Thiện nói với Khương Hựu Lễ là Lộ Dao Y hôm nay đi sang nhà của Cận Như Băng học thì bị lưu lại ăn cơm tối, vì vậy ăn cơm tối xong sẽ tới bệnh viện sau, còn nói là Lộ Dao Y sẽ nói cho Khương Hựu Lễ biết phân hoá ngày đó xảy ra chuyện gì.

Bốn người lớn đều tự hiểu ngầm, không có nói nhiều thêm một câu nào.

Bọn họ muốn chờ Lộ Dao Y tự mình nói với Khương Hựu Lễ.

Cho nên, hiện tại đều cùng nhau tại phòng bệnh chờ Lộ Dao Y đến đây.

Đại khái khoảng bảy giờ tối.

Cửa phòng bệnh vang lên tiếng mở cửa.

Lộ Dao Y đẩy cửa phòng bệnh ra, một bóng hình xuất hiện trong tầm mắt của bọn họ.

Khương Hựu Lễ vào khoảnh khắc khi nhìn thấy Lộ Dao Y, trong cơ thể không hiểu tại sao lại có một cỗ vô hình bắt đầu rục rịch, hưng phấn gây rối, thậm chí sản sinh cho cô một loại cảm giác kích động muốn chiếm giữ Lộ Dao Y, cô bị biến hóa này trong cơ thể mình dọa sợ.

Vì sao lại có loại cảm giác quái dị này?

Cô. . . cô làm sao có thể có ý muốn kích động chiếm giữ Lộ Dao Y chứ?

(ꏿ﹏ꏿ;)

Cô thật sự điên rồi.

( º _ º )

Cô cảm thấy có lẽ là vì chính mình không cam lòng phân hóa thành Alpha.

Cho nên thân thể có chút tật xấu.

Ừ, nhất định là như vậy.

"Nếu Dao Dao đến rồi." Lễ Hạc Niên mở miệng rồi đứng lên, "Vậy Đinh Đinh cùng Dao Dao cùng nhau nói chuyện một lúc đi, chúng ta liền đi ra ngoài trước."

Nói xong lặng lẽ hướng ba người kia liếc mắt ra hiệu.

Ba người còn lại lập tức hiểu ý.

Chuyện của bọn nhỏ liền để bọn nhỏ tự mình giải quyết đi.

Lộ Mỹ Thiện đứng dậy, "Chúng ta đi thôi."

Bốn người lớn cùng ra ngoài phòng bệnh, đem không gian chừa lại cho hai đứa nhỏ.

Lộ Dao Y đóng cửa lại rồi đi về hướng Khương Hựu Lễ.

Khương Hựu Lễ nhìn chằm chằm Lộ Dao Y, "Ngươi tới thật là sớm a."

Lộ Dao Y nghe được sự trào phúng trong lời nói của Khương Hựu Lễ, nàng mặt không biến sắc đi tới sô pha ngồi xuống, chậm rãi nói: "Dù sao cũng là tới gặp ngươi."

Khương Hựu Lễ: ". . ."

(・_・;)

Trong không trung phảng phất như có đao kiếm vô hình đang chém gϊếŧ lẫn nhau.

Không biết tại sao.

Khương Hựu Lễ khi nhìn Lộ Dao Y luôn có một loại cảm giác muốn gần Lộ Dao Y hơn, cô sắp bị ý nghĩ không biết từ đâu chui ra này làm phiền chết mất, làm sao phân hóa thành Alpha càng làm cho cô nhiều cảm giác chán ghét hơn vậy? Đúng là chán ghét chết mà.

Cô mất hứng nhìn Lộ Dao Y, "Ta phân hoá ngày ấy. . ."

Lời còn chưa dứt.

Lộ Dao Y bước đi chậm rãi tới trước mặt Khương Hựu Lễ.

Từ trên người Lộ Dao Y tản mát ra hương thơm tràn vào chóp mũi của Khương Hựu Lễ, chạm thẳng vào cả linh hồn của cô, thân thể của cô nhất thời không kìm lòng được mà nổi lên phản ứng, cô có thể cảm nhận được rõ ràng chính mình đang dựng thẳng lên ở dưới chăn.

Khương Hựu Lễ: ". . ." (;;;・_・)

« a, cười chết ta mất, hình ảnh này quá đẹp, ko dám tưởng tượng, ahaha (≧▽≦)»

*Ủng hộ ta bằng cách vote nha* (// ω //)