Chương 15: Mục tiêu tán tỉnh.

Edit: FAFOEVER.

Trần Hoài An nói xin lỗi Khương Hựu Lễ cả buổi trưa mới dỗ dành được Khương Hựu Lễ.

Ít nhất Khương Hựu Lễ đã nguyện ý phản ứng với hắn.

Nhưng, hắn vẫn không rõ Khương Hựu Lễ tại sao lại tức giận.

Thực sự rất lạ.

. . .

Buổi chiều.

Buổi chiều thứ hai, tiết 3 của lớp 10-1 là tiết thể dục.

Bởi vì đồng phục thể dục của toàn trường đều do lão sư khoa giáo dục thể chất (GDTC) cất ở trong phòng chứa đồ bảo quản, vì vậy ủy viên thể dục Tưởng Vân Kiêu của lớp 10-1 trước tiên mang cả lớp cùng đi tìm lão sư để lấy quần áo thay.

Sau đó đem mỗi bộ quần áo có đính tên mỗi người phân phát ra.

Chỉ là, đồng phục thể dục của nam sinh cùng nữ sinh vẫn có điểm khác nhau.

Đối với nữ sinh, dù là nữ Alpha, nữ Omega, hay là nữ Beta đều có hai lớp ở phần dưới, bao gồm váy thể thao ngắn cùng quần đùi thể thao.

Lớp 10-1 lấy được đồng phục thể dục liền đi thay.

Trong phòng chứa đồ của khoa GDTC có phân ra 6 phòng thay đồ cho 6 giới tính khác nhau.

Phân biệt là 2 gian chính là 1 gian gồm 3 phòng của nữ Alpha, nữ Omega cùng nữ Beta, gian còn lại gồm 3 phòng của nam Alpha, nam Omega cùng nam Beta.

Một lúc sau.

Khương Hựu Lễ thay xong quần áo từ phòng thay đồ của nữ Beta đi ra.

Trần Hoài An cùng Sầm Tử Khâm đang đứng ngoài hành lang gần phòng thay đồ của Beta chờ Khương Hựu Lễ, hai người trên người mặc đồng phục thể dục tràn ngập hơi thở của tuổi thanh xuân.

Sầm Tử Khâm vào tiết này cũng là tiết thể dục.

Khương Hựu Lễ hướng bọn họ đi tới.

Sầm Tử Khâm đứng thẳng người nhìn Khương Hựu Lễ cười cười: "A Hựu, ngươi đến rồi."

Khương Hựu Lễ: "Ừm."

Trần Hoài An liếc nhìn đồng hồ đeo tay, "Chúng ta đi thôi, sắp vào lớp rồi."

Khương Hựu Lễ gật đầu: "Đi thôi."

Nói xong ba người đồng thời hướng về cuối hành lang đi đến.

. . .

Bốn giờ chiều, mặt trời như cũ vẫn chói chang.

Ánh mặt trời phủ lên lá cây xanh một tầng ánh sáng vàng như một tấm lụa vàng mỏng.

Gió vừa thổi, cành lá theo gió đung đưa kêu xào xạc.

Tiết ba ngoại trừ lớp 10-1 cùng lớp 10-2 là tiết thể dục, còn có một lớp 10 khác cùng một cấp khác cũng có tiết thể dục, phóng tầm mắt nhìn tới trên sân vận động đã có nhiều học sinh đang tập hợp, nơi có bóng cây đều đang đứng đầy học sinh.

Lớp 10-1 sau khi tập hợp liền chạy hai vòng quanh sân vận động.

Sau đó giải tán, được tự do hoạt động.

Tưởng Vân Kiêu cùng một vài người trong lớp đi phòng thể chất mượn dụng cụ.

Khương Hựu Lễ cùng Trần Hoài An hướng về bóng cây bên cạnh sân vận động đi đến.

Hàng ghế ngay dưới gốc cây vốn là đang ngồi đầy người, có một ghế đang có ba nam sinh đang ngồi khi thấy Khương Hựu Lễ cùng Trần Hoài An đến thì trực tiếp đứng dậy nhường ra vị trí.

Cực kỳ có nhãn lực.

Khương Hựu Lễ cùng Trần Hoài An đi tới không chút khách khí nào ngồi xuống nghỉ ngơi.

Không có ai dám đến đây quấy nhiễu cả.

Trần Hoài An nhìn lớp 10-2 ở xa, "Lão đại, Tử Khâm bọn họ hình như đi phòng thể chất rồi, chắc tiết này đoán chừng không có cách nào theo chúng ta cùng một chỗ."

Khương Hựu Lễ tiếc nuối thở dài: "Tử Khâm thật đáng thương."

Giáo viên thể dục học kỳ này của Sầm Tử Khâm cực kỳ khó chơi, tuần trước cũng là bởi vì giáo viên thể dục mà nàng không cách nào cùng Khương Hựu Lễ cùng Trần Hoài An tập trung lại với nhau.

Cô sắp nhàm chán chết rồi.

Trên sân vận động khắp nơi đều tràn đầy tiếng cười cười nói nói, xung quanh tràn ngập thanh hương nhàn nhạt của cây cối, gió nhẹ lay động vài sợi tóc rải rác ở bả vai của Khương Hựu Lễ, cô ngửa đầu dựa vào ghế nhắm mắt dưỡng thần. Cô rất thích thời điểm ở trong tiết thể dục ngồi ở trên ghế dài nhắm mắt ngủ, bởi vì vào mùa này ánh mặt trời vừa đủ, gió thổi thoang thoảng lại rất mát.

Thực thoải mái.

Trần Hoài An mượn một cái áo khoác của một nam sinh ngồi ở kế bên, sau đó đem áo khoác che ở trên đùi Khương Hựu Lễ, che lại cái váy thể thao ngắn của nàng, làm xong liền ngồi ở bên người Khương Hựu Lễ đeo tai nghe yên tĩnh nghe nhạc.

Thời gian từng giây từng phút trôi qua.

Khương Hựu Lễ cả người vào lúc này như được dỡ xuống hết thảy, đặc biệt ung dung.

Tâm tư từ tự do ở ngoài trời dần chìm vào ngủ say.

Không biết qua bao lâu.

Trần Hoài An đột nhiên đẩy Khương Hựu Lễ đang ngủ đến thâm trầm.

"Lão đại, mau tỉnh lại lão đại."

Hắn gọi vài tiếng Khương Hựu Lễ đều không có phản ứng, thế là dùng sức đẩy cánh tay nàng thêm vài lần, "Lão đại, lão đại, dậy đi lão đại."

Khương Hựu Lễ mi mắt hơi run rẩy.

Cô mơ mơ màng màng mở mắt ra, ngón tay xoa xoa đôi mắt đang lim dim còn buồn ngủ, chỉ thấy trong mắt mới vừa tỉnh ngủ có vài tơ máu đỏ, giọng nói có chút khàn khàn: "Làm sao? Tập hợp?"

Trần Hoài An: "Không có."

Hắn liếc mắt nhìn thiếu nữ xinh đẹp cách đó không xa, "Ta nhìn thấy Huân tỷ."

Khương Hựu Lễ: "Huân tỷ?"

Cơn buồn ngủ của cô xua tan đi rất nhiều, "Huân tỷ ở đâu?"

Trần Hoài An chỉ về Kiều Nghệ Huân, "Huân tỷ ở nơi đó."

Khương Hựu Lễ nhìn theo phương hướng Trần Hoài An chỉ, ánh mắt đối đầu với Kiều Nghệ Huân đang cách cô mấy chục mét, chỉ thấy Kiều Nghệ Huân cùng Liễu Hàm Ngọc vừa vặn hướng cô bên này đi tới, Liễu Hàm Ngọc là bạn học cùng lớp của Kiều Nghệ Huân, cũng là một Alpha.

Khương Hựu Lễ hướng về phía Kiều Nghệ Huân vẫy tay.

Kiều Nghệ Huân cũng vẫy tay lại.

"Lão đại, ta nhớ Huân tỷ bọn họ tiết này không phải tiết thể dục, Huân tỷ cùng Hàm tỷ vừa trở về liền trốn tiết a." Trần Hoài An khóa màn hình điện thoại lại rồi cất vào trong túi, cười cười nói, "Cùng với ngươi khai giảng ngày đầu tiên đi muộn có thể so nha."

Khương Hựu Lễ không lên tiếng.

Chỉ chốc lát sau, Kiều Nghệ Huân cùng Liễu Hàm Ngọc đi tới.

Khương Hựu Lễ không bị khí tức của Alpha ảnh hưởng, thế nhưng cô có thể từ trên người Kiều Nghệ Huân cảm nhận được cảm giác áp bức tỏa ra từ một Alpha, Kiều Nghệ Huân dù sao cũng là một Alpha cao cấp.

Cô lấy áo khoác trên đùi xuống, đứng dậy đi tới trước mặt Kiều Nghệ Huân cùng Liễu Hàm Ngọc.

"Huân tỷ, Hàm tỷ, đã lâu không gặp."

Trần Hoài An cũng đi tới chào hỏi: "Đã lâu không gặp hai vị tỷ tỷ."

Liễu Hàm Ngọc: "Đã lâu không gặp."

Kiều Nghệ Huân ý tứ sâu xa mà nhìn Khương Hựu Lễ, mỉm cười nói: "A Hựu, chúng ta đúng là đã lâu không gặp, nhưng liên quan tới chuyện của ngươi, ta lại đều biết hết."

Liễu Hàm Ngọc nói tiếp lời của Kiều Nghệ Huân, "Ngươi cùng Lộ Dao Y. . ."

Nghe vậy, Khương Hựu Lễ liền làm ra một bộ dạng như hận không thể nói cho toàn thế giới biết cô cùng Lộ Dao Y trong sạch, không hề có quan hệ gì, "Ta cùng với nàng đều là hiểu lầm."

Kiều Nghệ Huân: "A Hựu, ngươi vì cứu nàng suýt chút nữa bị biếи ŧɦái bóp chết."

Nàng dừng lại một chút rồi nói tiếp: "Cái này cũng là hiểu lầm sao?"

Khương Hựu Lễ cười cười: "Này thì đúng là không phải hiểu lầm."

Kiều Nghệ Huân: "Dù sao ngươi không có chuyện gì là tốt rồi, sau này đừng tiếp tục liều mạng như vậy nữa."

Vì bảo vệ một người mà bị biếи ŧɦái bóp gần chết.

Nàng cảm thấy ít nhiều có chút không đáng.

Khương Hựu Lễ mím mím môi: "Ta biết, cảm ơn Huân tỷ quan tâm."

Kiều Nghệ Huân: "Tên biếи ŧɦái kia hiện tại thế nào rồi? Cần ta hỗ trợ không?"

"Ý tốt của Huân tỷ ta chân thành ghi nhớ, chỉ là vẫn không cần phiền phức đến Huân tỷ đâu, cha ta cùng mẹ của Lộ Dao Y đang dốc hết toàn lực để tên biếи ŧɦái kia bị phán tử hình." Khương Hựu Lễ nhớ tới lời Khương Khê Viễn nói với cô trước đó, "Tháng sau sẽ có kết quả."

Kiều Nghệ Huân: "Vậy thì tốt."

Nàng ôn nhu xoa xoa đầu Khương Hựu Lễ, không hề giống một Alpha cường thế, "Vừa vặn ta bây giờ trở về rồi, nếu như ngươi cần cần giúp đỡ liền nói cho ta."

Khương Hựu Lễ mỉm cười: "Ừm."

Quả nhiên được lão đại xoa đầu rất thoải mái a.

Kiều Nghệ Huân quay đầu nhìn về sân vận động bên kia, nhìn Cận Như Băng đang đánh cầu lông cùng với Lộ Dao Y-bóng người xinh đẹp lại thanh tú ánh vào trong mắt nàng, nàng nhìn Lộ Dao Y rồi khẽ mở môi mỏng: "Nghe nói Lộ Dao Y phân hoá thành Omega cấp S."

"Ừm." Khương Hựu Lễ nói, "Nàng là tại nghỉ hè phân hoá."

Vừa dứt lời, trong đầu của cô đột nhiên hiện lên lời nói hôm nay của Trần Hoài An.

Không khỏi hoài nghi câu nói này của Kiều Nghệ Huân có phải là. . .

Kiều Nghệ Huân ánh mắt vẫn ở trên người Lộ Dao Y, "A Hựu."

Khương Hựu Lễ trong lòng đột nhiên run rẩy, suýt chút nữa không có phản ứng kịp, "A?"

Kiều Nghệ Huân: "Lộ Dao Y lớn lên thật sự rất đẹp."

Động tác của Lộ Dao Y chuyển động làm váy đung đưa theo gió rơi vào đáy lòng nàng, khi vận động Lộ Dao Y tạo ra cảm giác đặc biệt tao nhã cùng gợi cảm, làm cho nàng không nhịn được mong muốn có được nàng ấy.

Khương Hựu Lễ nhìn Lộ Dao Y một chút.

Xác thực rất đẹp.

Nhưng mà cô cấp tốc thu tầm mắt lại, giả vờ khinh thường nói.

"Bình thường thôi, miễn cưỡng nhìn cũng được."

Liễu Hàm Ngọc hơi kinh ngạc, "Miễn cưỡng nhìn được?"

Nàng biết không ít Alpha đều bị Lộ Dao Y thu hút, thậm chí có không ít Alpha muốn cùng Lộ Dao Y kết giao, "A Hựu, yêu cầu của ngươi còn rất cao a."

Khương Hựu Lễ: "Không phải ánh mắt ta cao, là Lộ Dao Y lớn lên đã bộ dạng như vậy rồi."

Cô mới không thừa nhận Lộ Dao Y dung mạo xinh đẹp.

Im lặng chốc lát, Kiều Nghệ Huân thu tầm mắt lại nhìn về phía Khương Hựu Lễ.

"A Hựu, ta có chuyện muốn nói với ngươi."

Khương Hựu Lễ mơ hồ đoán được Kiều Nghệ Huân muốn nói cái gì, "Chuyện gì vậy?"

Kiều Nghệ Huân nhìn vào mắt Khương Hựu Lễ, "Ta muốn theo đuổi Lộ Dao Y."

Nàng vẫn luôn muốn đuổi theo Lộ Dao Y, chỉ là Lộ Dao Y trước đó là Beta vẫn chưa có phân hoá thành Omega, mà nàng là Alpha cần tin tức tố của Omega để động viên kỳ mẫn cảm, vì vậy vẫn không có biến ý nghĩ của mình thành hành động.

Mà hiện tại. . .

Lộ Dao Y phân hoá thành Omega cấp S, nàng liền muốn bắt được con mồi.

Nàng muốn Lộ Dao Y trở thành Omega của nàng.

Khương Hựu Lễ cũng không ngoài ý muốn.

Nhưng, trong lòng cô bây giờ lại dâng lên một luồng cảm giác quái dị.

Thế mà lại bị cái miệng ăn mắm ăn muối này của Trần Hoài An nói trúng rồi.

Kiều Nghệ Huân nhẹ giọng nói: "A Hựu, ngươi sẽ để ý sao?"

Để ý sao? Khương Hựu Lễ sửng sốt.

Sao cảm giác như ý tứ của Kiều Nghệ Huân thật giống cho rằng cô yêu thích Lộ Dao Y vậy, vì lẽ đó mới hỏi cô để ý sao? Thế là vội vã làm rõ lập trường, rũ sạch quan hệ, "Làm . . . Đương nhiên sẽ không để ý đâu Huân tỷ, ta lại không thích Lộ Dao Y, ta làm sao sẽ để ý đến?"

"A Hựu." Kiều Nghệ Huân nói, "Ta không phải nói ngươi yêu thích nàng."

Nàng vẫn luôn rất rõ ràng Khương Hựu Lễ có bao nhiêu chán ghét Lộ Dao Y, "Ngươi không phải vẫn luôn chán ghét nàng sao? Ta lo lắng ta theo đuổi nàng ngươi sẽ không thoải mái, cho nên muốn trưng cầu ý kiến của ngươi một chút, nếu như ngươi đồng ý, ta mới có thể yên tâm theo đuổi nàng."

Khương Hựu Lễ nhìn Kiều Nghệ Huân không lên tiếng.

Đồng ý không?

Cô không có lý do để không đồng ý, hơn nữa cô cảm giác mình nếu như không đồng ý thì mới kỳ quái, "Ta đương nhiên đồng ý, Huân tỷ, ngươi muốn theo đuổi theo ai là tự do của ngươi, nếu như ngươi yêu thích Lộ Dao Y, vậy ngươi liền theo đuổi đi."

Nhưng khi đồng ý cũng không có cảm giác vui vẻ.

Kiều Nghệ Huân: "Thật sự sao?"

Khương Hựu Lễ lời thề son sắt gật đầu: "Thật sự."

Kiều Nghệ Huân nhìn về phía Lộ Dao Y, "Nhưng Lộ Dao Y nhìn qua rất khó tiếp cận."

Khương Hựu Lễ nhớ tới những chuyện khi ở chung Lộ Dao Y từ trước đến giờ, sau đó không chút do dự mà nói: "Nàng mới không khó tiếp cận, Huân tỷ, ngươi đừng xem nàng bình thường bộ dạng lạnh như băng kia, thời điểm nàng oán giận lên quả thực hung thần ác sát, thời điểm nàng giẫm người đá người càng là không chút nào nói lý, nàng lần trước không hiểu tại sao lại đá ta một cước cực kỳ tàn nhẫn."

Cô thù rất dai.

Hừ, Lộ Dao Y giẫm cô đá cô lần trước cô đều nhớ rõ hết.

Kiều Nghệ Huân hơi nhíu mày: "Thật sao?"

"Nhưng lão đại." Trần Hoài An đột nhiên chen vào một câu, "Lộ Dao Y hình như chỉ có vào thời điểm nàng oán giận ngươi mới hung thần ác sát, ta đều chưa từng thấy nàng oán giận với người khác bao giờ."

Trong ấn tượng của hắn, người khác muốn tiếp cận Lộ Dao Y đã rất khó khăn.

Càng khỏi nói đến chuyện oán giận.

Nhưng, Lộ Dao Y đối với Khương Hựu Lễ không giống như vậy, hồi trước ở sơ trung hắn may mắn gặp được một màn Lộ Dao Y đem Khương Hựu Lễ oán giận đến á khẩu không trả lời được, suýt chút nữa há hốc mồm.

Khương Hựu Lễ giật giật môi.

Cô còn chưa kịp nói chuyện liền bị Kiều Nghệ Huân đánh gãy.

"A Hựu." Kiều Nghệ Huân nhìn Lộ Dao Y, "Vậy ta liền nghe lời ngươi."

Khương Hựu Lễ trừng mắt nhìn: "Nghe ta cái gì?"

"Nghe lời ngươi nàng không khó tiếp cận." Kiều Nghệ Huân nói xong liền hướng phía trước đi đến, "Ta hiện tại liền đi tìm nàng, nhìn nàng đến cùng có phải là không khó tiếp cận như ngươi nói không."

Liễu Hàm Ngọc liền đi theo.

Khương Hựu Lễ hơi sững sờ.

Cô kinh ngạc nhìn bóng lưng đi xa của Kiều Nghệ Huân, im lặng không lên tiếng.

Trần Hoài An tiến đến bên người Khương Hựu Lễ nói: "Lão đại, thật không nghĩ tới lại bị ta nói trúng rồi, Huân tỷ quả nhiên sẽ thích Omega cấp S như Lộ Dao Y."

Khương Hựu Lễ trong lòng không hiểu tại sao lại cực kỳ buồn bực.

Cô rầu rĩ không vui nói: "Ngươi câm miệng, Trần Hoài An ngươi cái miệng ăn mắm ăn muối này."

Đều do cái miệng xui xẻo này của Trần Hoài An.

Nếu không có khi Kiều Nghệ Huân sẽ không coi trọng Lộ Dao Y.

Khó ưa a.

Trần Hoài An: ". . ."

Khương Hựu Lễ tầm mắt rơi vào bóng dáng đang đánh cầu lông của Lộ Dao Y.

Trần Hoài An vuốt cằm nhìn khoảng cách Kiều Nghệ Huân càng ngày càng gần Lộ Dao Y, đăm chiêu nói, "Lão đại, ngươi nói Lộ Dao Y cao lãnh như vậy sẽ để Alpha vừa mỹ lại nhiều tiền như Huân tỷ tiếp cận sao? Nàng sẽ đáp ứng Huân tỷ theo đuổi sao?"

Kiều Nghệ Huân mặc dù là Hải Vương tra nữ Alpha, thế nhưng như cũ là Alpha cao cấp vô cùng được hoan nghênh, không ít Omega biết rõ cùng Kiều Nghệ Huân lên giường cũng sẽ không có kết quả, nhưng vẫn cam tâm tình nguyện cùng Kiều Nghệ Huân lăn giường đùa bỡn.

Hơn nữa chỉ có bọn họ, những người thân cận mới biết Kiều Nghệ Huân thật sự rất tra, bởi vì Kiều Nghệ Huân đùa bỡn hầu như đều là Omega ở ngoài trường.

Lộ Dao Y là mục tiêu ít ỏi của Kiều Nghệ Huân ở trường học.

Thật sự rất nguy hiểm.

Cao lãnh. . . Người khác đều nói Lộ Dao Y cao lãnh, nhưng Khương Hựu Lễ cảm thấy Lộ Dao Y không có chút nào cao lãnh cả, chí ít ở trước mặt cô không có chút nào cao lãnh.

"Nàng có đáp ứng Huân tỷ theo đuổi hay không mắc mớ gì đến ta?" Khương Hựu Lễ thái độ vô cùng ác liệt dữ dằn nói, "Đừng nói như ta sẽ quan tâm nàng có được hay không? Nếu như nàng thật sự dễ dàng để Huân tỷ tiếp cận, vậy nàng cao lãnh đều là giả thôi."

Trần Hoài An trong lòng oan ức: "Không phải lão đại."

Hắn thật sự không hy vọng Lộ Dao Y đáp ứng Kiều Nghệ Huân, đi tới đoạn nghiệt duyên như vậy, "Ngươi cùng Lộ Dao Y dù sao cũng là hàng xóm từ nhỏ cùng nhau lớn lên, Huân tỷ đời sống tình cảm như thế nào chúng ta đều rất rõ ràng, ngươi không sợ Lộ Dao Y bị Huân tỷ quẹo vào giường đùa bỡn cảm tình cùng thân thể sao? Huân tỷ thế nhưng xưa nay chưa từng phụ trách đối với Omega nào cả."

Hơn nữa, hắn cảm thấy lời của Khương Hựu Lễ trước sau có chút mâu thuẫn.

Khương Hựu Lễ không phải nói Lộ Dao Y không khó tiếp cận sao? Nhưng tại sao nếu như Lộ Dao Y dễ dàng để Kiều Nghệ Huân tiếp cận, thì cao lãnh kia đều là giả chứ?

Khương Hựu Lễ đến cùng là có hi vọng Lộ Dao Y để Kiều Nghệ Huân tiếp cận không vậy?

Hay là. . .

Hắn hiện tại càng ngày càng đoán không ra tâm tư của Khương Hựu Lễ.

Nghe vậy, Khương Hựu Lễ chỉ cảm thấy lời nói "Lộ Dao Y sẽ bị Kiều Nghệ Huân quẹo vào giường đùa bỡn cảm tình cùng thân thể" cực kỳ chói tai, làm cho cô cảm giác hết sức khó chịu.

Cô trừng mắt nhìn Trần Hoài An, trực tiếp nổi khùng, "Lừa liền lừa chứ, liên quan gì đến ta?"

((╬◣﹏◢))

Ánh mắt hung thần ác sát đến giống như Trần Hoài An là kẻ thù của cô vậy.

"Trần Hoài An, ta không quan tâm nàng như thế nào hoặc là nàng bị thế nào? Chân sinh trưởng ở trên người nàng, nàng muốn làm gì ta còn có thể quản được hay sao? Ngươi lại nói nhiều thêm một câu, ta liền làm cho ngươi không thấy được mặt trời ngày mai."

Trần Hoài An bị ánh mắt muốn gϊếŧ người của Khương Hựu Lễ nhìn đến, sợ hãi rụt cổ một cái.

"Xin lỗi lão đại. . . Ta không nói nữa. . ."

Ài, lão đại của hắn xù lông lên rồi.

Hắn lại phải đến hống (dỗ dành) thôi.

Tác giả có lời muốn nói:

Bạn học Tiểu Khương, ngươi làm sao lại hung như thế a?

*Ủng hộ ta bằng cách vote nha* (// ω //)