Chương 21

Bùi Chước không nghe rõ, nói: “Tiến cử với ai?”

"Không có gì, uống trà thôi."

Bùi Chước chậm rãi nói: “Ông cụ từng nói với ta, có cách để tăng sản lượng lúa”.

“Mời nói.” Giả đại nhân trở nên hăng hái hơn, xua tay gọi một con vịt quay.

Bùi Chước: "Phương pháp đó nghe có vẻ hơi khó hiểu, Giả đại nhân có lẽ sẽ hiểu được bí quyết trong đó."

Sau đó, Bùi Chước dành một giờ cùng Giả đại nhân phổ cập khoa học về các dòng lúa vô sinh, các dòng phục hồi, các phương pháp bỏ nhụy, đóng bao, thụ phấn...

Vẻ mặt của Giả đại nhân xen kẽ giữa ngộ ra và bối rối.

Bùi Chước nhấp một ngụm nước: "Sẽ phải vất vả nhiều thế hệ, thời tiết ở kinh thành không thích hợp, sau này nếu có điều kiện thì có thể cử người vào phía nam thử."

“Ta nhất định sẽ thử.” Giả đại nhân chân thành nói: “Thức ăn là thứ quan trọng nhất của dân, điện hạ, không, bệ hạ dạy bảo nhiệm vụ làm quan không phải là đi lại trong quan trường, mà là tập trung vào giảng dạy thực hiện việc trồng trọt, thành thật mà nói, bệ hạ đã sai người đi sứ Tây Vực, họ không chỉ mang về ngựa Tây Vực mà còn mang về nhiều hạt giống trước đây chưa từng thấy, những người đã đến Tây Vực nói, nếu Tây Vực không thiếu nước thì có thể canh tác hàng vạn mẫu đất màu mỡ, có thể trồng trọt nuôi sống được nhiều người hơn”.

Bùi Chước thản nhiên nói: "Có giếng ngầm không?"

Giả đại nhân: “Cái gì?”

Bùi Chước: "Một loại hình dự trữ nước chuyển nước từ dưới lòng đất lên để tưới tiêu."

Giả đại nhân đứng dậy nói: “Bùi công tử, ngài ngồi đây đừng nhúc nhích, ta sẽ gọi Thủy bộ lang trung tới.”

Bùi Chước: "..." Cậu phát hiện một điều, quan lại Đại Tuyên rất siêng năng.

Quản sự: "Khụ khụ, Bùi công tử, chúng ta về thôi."

Bùi Chước thấy trong lời nói của ông ta có hàm ý gì đó, liền nói: “Nói thẳng đi.”

Quản sự: “Hôm nay tới đây thôi, ngày mai để họ đưa thiệp mời tới phủ Nhị hoàng tử.”

Bùi Chước gật đầu: "Được."

Cậu ngồi đây đại biểu một cá nhân, ý quản sự là có thể nhân cơ hội thu phục quan lại cho Nhị hoàng tử.

...

Ngày hôm sau.

Sau khi Tiêu Phi vào triều, Giả đại nhân mang đồng liêu đến như đã hứa, chức quan của họ thấp, không được vào triều.

Bùi Chước đổi sang một chiếc giường êm ái hơn, nằm trên giường không muốn dậy, khổ sở mở mắt, trời mới rạng sáng thôi mà, đi đêm không sợ té sao?

...

Tiêu Phi đương nhiên biết có hai vị quan tới cửa, hắn ta cũng biết hai người này do Thái Tử tiến cử, bình thường bộ dáng rất kiêu ngạo.

Bùi Chước quá lợi hại, trực tiếp cướp người của Thái tử.

Tiêu Phi đọc trong truyện kể rằng ở một đảo nhỏ, có phong tục nam nữ ly hôn, đồ đạc trong nhà sẽ đếm từng thứ một, mỗi người lấy một nửa, cả đời không qua lại với nhau.

Có giống như hoàng tẩu tách khỏi hoàng huynh, lấy đi một nửa thế lực của Thái tử không?

Tiêu Phi vẫy quạt, đắc ý nói với Lệ phi: “Ta cướp được hai người được hoàng huynh thăng chức rồi”.

Lệ phi: "Làm sao con cướp được?"

Tiêu Phi thần bí nói: “Có quân sư.”

Lệ phi nghe vậy, thận trọng hỏi: “Y có quan hệ gì với Thái Tử à?”

Tiêu Phi giỏi kết giao tam giáo cửu lưu, nuôi một nhóm người, nhiều người ăn bám, cũng có người tháo vát. Xưa có một tiên sinh Lâm Lương Ngọc, từng là quân sư một huyện nào đó, Tiêu Phi đến đó xử lý công việc, thấy hắn giỏi phán đoán, liền thu làm mưu sĩ.

Với sự giúp đỡ của Lâm Lương Ngọc, Tiêu Phi xét xử vụ án tham nhũng vận tải đường thủy, kho bạc quốc gia nhận được mười một vạn lạng bạc giải ngân, phá án bán quan địa phương, gỡ mũ đen của bảy sáu người trong một hàng... Tiêu Phi liên tiếp lập công lớn, bệ hạ nhiều lần tán dương trước hàng trăm quan lại, cung Lệ phi cũng được hưởng ké nhiều bổng lộc.

Sự nghiệp của Nhị hoàng tử phát triển không ngừng, ngay cả Thống đốc kinh thành, người ngay thẳng chưa từng có quan hệ cá nhân với chức sắc, cũng nói chuyện với Tiêu Phi nhiều lần.