Chương 2

Ting ting...âm báo tin nhắn.

Bùi Chước bàng hoàng bật dậy trong lúc hấp hối, vô thức sờ khắp nơi tìm chiếc điện thoại di động, dù là hiệu trưởng hay bệnh viện gọi đến, cậu đều không thể bỏ lỡ cuộc gọi.

Ối, cậu lật người quá mạnh, tóc vướng vào kẽ hở của chiếc ghế dài đan bằng tre khiến da đầu Bùi Chước đau nhức.

Ting ting, ting ting, vừa nghe thấy chuông điện thoại lại vang lên, Bùi Chước cau mày nhìn bốn phía, kỳ thực cậu không bị xuyên không? Đây không phải là thời cổ đại sao?

"Hệ thống 4523 đang tải - hoàn tất liên kết, khởi tạo dữ liệu...Tên máy chủ: Bùi Chước, tuổi, tuổi..."

Lại bị kẹt.

"..."

Bùi Chước từng tịch thu hơn chục cuốn tiểu thuyết của học sinh, cậu không còn ngạc nhiên về cấu hình du hành thời gian nữa, thấy hệ thống này ngu ngốc đến mức này, nghĩ thầm đừng nói là loại hệ thống thiểu năng bắt cậu đi cua trai xinh gái đẹp, nếu vậy không cần cũng được.

“25 tuổi.” Lời nhắc nhở tử tế từ Bùi Chước.

Tít tít - CPU của hệ thống bị cháy.

Một lúc sau, trong đầu cậu vang lên một âm thanh điện tử yếu ớt, đáng thương bất lực: "Lỗi khóa dữ liệu."

Bùi Chước xua tay: “Vậy cậu đi đi.”

4523: "Tôi không thể đi được, cậu là chủ nhân của tôi mà?"

Sau một chút khựng lại, 4523 lấy lại sức mạnh: “Tôi là hệ thống khoa học kỹ thuật! Nhiệm vụ của tôi là chọn ngẫu nhiên một người may mắn sắp chào đời, giúp người đó lưu danh trong lịch sử.”

Nhưng ngay khi hệ thống bước vào thế giới này, Bùi Chước cũng xuyên qua, nó phát hiện hai người đang rung động cùng tần số, hệ thống phế vật 4523 đã mất kiểm soát, bị cậu hấp dẫn khóa lại.

Bùi Chước: “Tạm biệt, không hẹn gặp lại.”

4523 im lặng hồi lâu, có lẽ đang tra cứu tiểu sử cuộc đời cậu, nó hưng phấn nói: “Cậu là thủ khoa khối khoa học tự nhiên!”

Đúng là một tài năng, rất thích hợp nghiên cứu khoa học!

Bùi Chước lại nằm xuống: “Vậy cậu cũng biết tôi học học cử nhân liên thông lên thạc sĩ toán học đúng không?”

Hoàn toàn chỉ biết lý thuyết, chỉ muốn động não chứ không muốn động tay.

Nếu như 4523 có hai chân, có lẽ nó sẽ lượn quanh chủ nhân mấy vòng: “Tôi có thể giúp cậu trở thành Long Ngạo Thiên, bắt đầu từ con số không!”

*Long Ngạo Thiên là kiểu nhân vật nam chủ từ số 0 đi đến đỉnh cao nhân sinh trong mấy truyện nam tần.

"..."

"Phú khả địch quốc!"

"..."

"Với vũ khí trong tay, ta nắm cả thế giới!"

"..."

"Cậu có thể chịu đựng một cuộc sống không có điện thoại di động không?" 4523 hỏi.

Bùi Chước nhướng mày, vui mừng từ tận đáy lòng: “Vậy thì càng tuyệt vời”.

Nếu không có điện thoại di động, sẽ không có những bậc phụ huynh nóng lòng gọi điện gào thét với cậu từ sáng sớm——

"Thầy Bùi đã ngủ chưa?"

“Gần đây con trai tôi có tiến bộ gì không?”

"Thầy Bùi là thủ khoa khối khoa học tự nhiên, con trai tôi không cần phải giỏi bằng thầy, dưới 200 điểm cũng được."

Bài thi Bùi Chước đạt trên 700 điểm, thấp hơn 200 là 500 điểm, mà con của phụ huynh đó vừa đạt 200 điểm trong bài kiểm tra khảo sát vừa qua.

Thủ khoa tư vấn miễn phí ai không yêu? Mỗi ngày mở mắt là 99+ tin nhắn.

4523: "Cậu có biết cổ đại có bao nhiêu người chết lạnh vào mùa đông không? Có bao nhiêu người chết nóng vào mùa hè? Cậu có thể sống sót qua cái nóng cái lạnh khắc nghiệt đó không?"

Không thể.

Đồ ngủ của cậu rất mỏng, nếu không phải nắng ấm thì bây giờ có lẽ cậu đã cảm thấy hơi lạnh, nhưng cậu sợ sau khi thay quần áo sẽ không thể quay về được nữa.

Vầng trán trắng nõn của Bùi Chước in một hàng lằn trên chiếc ghế tre, cậu xoắn xuýt: “Thôi cậu chịu khó đi tìm thiên chi kiêu tử đi.”

Như vậy cậu vẫn có thể thừa hưởng sự phát triển nhanh chóng của khoa học và công nghệ.

4523 lo đến mức suýt khóc: "Chúng ta không thể cởi trói nhau được!"

"Chờ đã! Đúng rồi! Cậu sinh ra một đứa con đi, tôi có thể chuyển sang người con cậu!"

Bùi Chước: “Vậy cậu đợi tôi lấy vợ nhé?”