Chương 39: Cách Thể Hiện Sự Gần Gũi

Hứa Cẩm Ninh thấy vậy, biết Hứa Ái Quốc đã hiểu lầm ý cô.

Cầm đĩa trên tay, cô nói nhỏ: “Con muốn ăn chung với cha và mẹ, được không ạ?"

Lời nói của Hứa Cẩm Ninh khiến Hứa Ái Quốc sững sờ.

Hứa Ái Quốc không hiểu vì sao trước đây, khi Ninh Ninh mới trở về, mình lại không quan tâm đến con bé.

Ngay cả những người khác trong gia đình cũng lạnh nhạt với Ninh Ninh, họ còn hay nhắc về Phương Phương trước mặt con bé.

Từ khi nào thì ông bắt đầu chú ý đến Ninh Ninh?

Có lẽ là từ khi Ái Liên nói với ông về những suy đoán kia.

Khi đó, ông như thể bừng tỉnh khỏi một giấc mộng dài, mới nhận ra rằng trước đây họ đã đối xử lạnh nhạt với Ninh Ninh thế nào.

Dù sau này đã tỉnh táo lại, nhưng sự lạnh nhạt trước đó vẫn gây ra nhiều tổn thương, khiến Ninh Ninh trở nên xa cách với họ.

Ông vừa đau lòng vừa bất lực, bởi sự xa cách này quả thực là do lỗi của họ.

Hứa Ái Quốc và Ái Liên chỉ có thể cố gắng bù đắp mối quan hệ này trong tương lai.

Nhưng... không ngờ Ninh Ninh lại muốn chia sẻ quả táo với ông ngay bây giờ!

Tuy Ninh Ninh chưa từng được ăn trái cây, nhưng con bé vẫn muốn chia sẻ quả táo với ông.

Có lẽ đây là cách Ninh Ninh thể hiện rằng con bé muốn gần gũi hơn với ông hơn chăng?

Nhìn vẻ mặt thận trọng của con gái, Hứa Ái Quốc cảm thấy đau lòng.

Không muốn phụ lòng cô, ông cầm lấy hai miếng táo nhỏ nhất, bỏ một miếng vào miệng rồi cười nói: “Ừm, ngọt thật đấy. Lát nữa cha sẽ đưa miếng này cho mẹ con ăn. Mẹ con chắc chắn sẽ rất vui.”

“Được rồi, phần còn lại con ăn đi, quả táo này không to lắm đâu.”

Hứa Cẩm Ninh thấy Hứa Ái Quốc chỉ lấy hai miếng nhỏ nhất, vừa định đưa thêm cho ông vài miếng, thị đã bị đẩy ra khỏi phòng bếp.

Hứa Cẩm Ninh đành về phòng, rồi cầm một miếng táo lên, nhẹ nhàng cắn một miếng.

Quả thật rất ngon, thơm ngọt, nước táo lan tỏa khắp miệng, ngập tràn hương vị thanh mát.

“Thật sự rất ngon.”

Cô ngồi ở mép giường, vừa ăn táo vừa vô thức đong đưa đôi chân nhỏ.

Không ai biết rằng đây là thói quen nhỏ của Hứa Cẩm Ninh mỗi khi cô cảm thấy vui vẻ và hài lòng.

---

Tại đồn công an huyện thành.

Sau khi cha con Hứa Ái Quốc rời đi, Trương Trường Chinh vẫn luôn cảm thấy bồn chồn, không yên lòng.

Anh liên tục nghĩ về những lời của Hứa Cẩm Ninh, tự hỏi liệu những điều đó có thực sự đúng không.

Đợi đến khi tan tầm, anh vội vàng về nhà.