Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Nghe Lén Tiếng Lòng Thiên Kim Giả Được Sủng Ái

Chương 23: May Quần Áo

« Chương TrướcChương Tiếp »
Không phải tiểu thư phú quý, sang trọng, mà họ chỉ thấy một cô gái nhỏ nhút nhát, làn da ngăm đen, thần sắc tái nhợt, yếu ớt và gầy gò.

Lúc đó, trong lòng họ đều có chung một câu hỏi: "Đây thật sự là người trong thành phố à?”

Chẳng lẽ cuộc sống trong thành phố còn không bằng ở nông thôn?

Vì thế, ngay từ lần gặp đầu tiên, họ đã cảm thấy cô bé này không thể sánh bằng Hứa Phương Phương, mọi mặt đều thua kém.

Có lẽ Hứa Ái Quốc và Trương Ái Liên cũng sẽ lo lắng, có lẽ họ sẽ không chấp nhận con gái ruột này.

Nhìn thế nào, thì con gái ruột cũng không thể so sánh với con gái nuôi.

Có khi Hứa Ái Quốc và Trương Ái Liên còn mong sự nhầm lẫn này chưa xảy ra, họ vẫn hy vọng con gái mình là Hứa Phương Phương.

Nhưng sự việc không phát triển như họ tưởng.

Trương Ái Liên đã đổi quần áo của Hứa Phương Phương để lấy vải dệt làm trang phục mới cho Hứa Cẩm Ninh!

“Xem ra chúng ta đã nhìn lầm, con gái ruột cuối cùng vẫn là con gái ruột.”

"Đúng vậy, dù sao cũng là đứa con từ bụng mình sinh ra, nên yêu thương vẫn phải yêu thương, không biết Phương Phương cảm thấy thế nào."

"Chắc chắn Phương Phương sẽ rất buồn khi biết chuyện này."

“Các bà đang nói gì vậy, Phương Phương có gì mà buồn, con bé đó được lên thành phố, không phải đi chịu khổ.”

“Nghe nói cha con bé còn làm quan nữa, ai mà bạc đãi con gái ruột của mình chứ.”

"Nói nữa, tôi thấy Hứa Phương Phương không có nhiều tình cảm với Hứa gia. Nếu có tình cảm, con bé đã chẳng bỏ đi ngay rồi.”

“Còn để lại quần áo nữa, tôi thấy Phương Phương kia là người có tâm tư thâm sâu.”

Trong đội sản xuất, cuối cùng cũng có người sáng suốt, nhìn ra được tính cách thật của Hứa Phương Phương.

"Cũng có lý."

“Cũng không biết tính cách cô con gái út nhà Ái Quốc thế nào.”



Người trong đội sản xuất bàn tán rôm rả, trong khi Trương Ái Liên không hay biết gì.

Chiều hôm đó Trương Ái Liên không đi làm, mà chỉ ở nhà gấp gáp làm quần áo cho con gái.

Trương Ái Liên rất khéo tay, làm quần áo rất nhanh và chỉn chu, chỉ là không có máy may mà thôi.

Nếu có máy may thì quần áo chắc chắn sẽ được làm xong nhanh hơn.

Hôm nay đúng lúc Hứa Ái Quốc nghỉ phép, ông ở nhà vừa suy nghĩ cách cạnh tranh vị trí chủ nhiệm phân xưởng, vừa nghe vợ lải nhải.

“May mà bây giờ là cuối xuân, sắp đến hè, trời không còn lạnh nữa, nếu không thì Ninh Ninh làm sao mặc được hai bộ quần áo kia. Em thấy con gái nhỏ còn không có áo bông.”
« Chương TrướcChương Tiếp »