Chương 14: Lỡ đếp lúc lật xe thì phải làm sao?

Edit: ND Trái Cây Nhiệt Đới

Đơn giao hàng của cô và tổ chương trình gọi cùng nhau một trước một sau giao đến.

Nghe được tiếng chuông cửa, Thẩm Minh Dữu cuối cùng cũng chịu đứng dậy khỏi ghế, đi đôi dép lê vào đi về phía cửa.

Ngô Lực lần này rốt cuộc cũng có đất dụng võ, ông ấy tự mình cầm máy quay, lúc quay Thẩm Minh Dữu ông ấy rất khéo léo quay toàn cảnh của biệt thự, bao gồm cả đài phun nước và vườn hoa.

Nhân viên đoàn phim tiếp nhận thức ăn từ tay người giao hàng, đến khi người giao hàng rời đi, thì người đến giao đồ ăn cho Thẩm Minh Dữu mới xuất hiện trong khung hình.

Khác với các người giao hàng khác, người giao hàng của cô là một người đàn ông mặc âu phục đen trang nhã, trên tay anh ta cầm một hộp đồ ăn điêu khắc hoa văn tinh xảo mang hơi hướng cổ điển, trên môi nở một nụ cười tươi, lễ phép lên tiếng: "Thẩm tiểu thư, đồ ăn mang về của cô đến rồi."

Lát sau Thẩm Minh Dữu đặt hộp đồ ăn “Ngự Thực Cư” lên bàn, lấy từng món bên trong ra thì phòng trực tiếp của cô đã hoàn toàn bùng nổ.

[Chúa ơi, Thẩm Minh Dữu rốt cuộc là hào môn cỡ nào, biệt thự của cô ấy lớn quá!]

[Mọi người có thấy trong vườn còn có đài phun nước không? Khu vườn đẹp quá!]

[Cơm Thẩm Minh Dữu gọi là của Ngự Thực Cư, phổ cập kiến thức một chút: Ngự Thực Cư ở thành phố A là nhà hàng tư nhân siêu cao cấp, mỗi ngày chỉ nhận một bàn khách, nên giá cả tất nhiên là đắt đến tới biếи ŧɦái, hơn nữa có tiền chưa chắc đã ăn được, ngoài ra Ngự Thực Cư chưa từng giao thức ăn!]

[Cho nên mới nói, Thẩm Minh Dữu rốt cuộc có lai lịch thế nào? Là gả vào hào môn sao?]

[Bốn nhóm khách mời, chỉ có chồng của Thẩm Minh Dữu là không xuất hiện, rốt cuộc chồng của Thẩm Minh Dữu là ai?]

...

“Hai triệu, còn tăng, vẫn còn tăng.” Trong văn phòng Giải Trí Tinh Thần, mấy người vây quanh một chỗ, nhìn chằm chằm vào màn hình trên bàn.

Trên đó đang chiếu phòng phát trực tiếp của Thẩm Minh Dữu và Giang Niệm Niệm.

Số người xem trực tiếp không ngừng tăng, mưa đạn bay đầy mfan hình, nhanh đến mức khiến người ta không kịp thấy.

"Tôi biết ngay, cô ấy chính là phúc tinh của tôi, tôi nói cô ấy hot, cô ấy nhất định sẽ hot!" ông chủ Cảnh Phong hưng phấn đến mức mắt đỏ hết lên.

"Tôi tin đây mới chỉ là bắt đầu, Thẩm Minh Dữu nhất định sẽ bạo hồng, nhất định sẽ kéo công ty Giải Trí Tinh Thần của chúng ta đi lêи đỉиɦ cao."

Vu Trân không để ý tới ông chủ đang nổi điên, chị ấy chỉ dặn dò Tiểu Tây, bảo cô ấy lúc nào cũng phải để ý đến bảng hotsearch, nếu có tin tức gì của Thẩm Minh Dữu, nhất định phải lập tức thông báo cho chị ấy.

Chu Hồng đã bắt đầu đăng thông báo tuyển dụng trên các nền tảng tuyển dụng, Thẩm Minh Dữu trước mắt đã sắp hot, mấy nhân viên công ty bọn họ khẳng định không đủ dùng, tuyển thêm nhân sự chuyện quan trọng.

Toàn bộ văn phòng giống như đột nhiên sống lại, trên mặt mọi người đều tươi cười vui mừng, ngoại trừ Chung Hưng Hà là một nghệ sĩ khác của công ty.

Cậu ấy nhìn giao diện truyền hình trực tiếp trong lòng đầy lo lắng.

Cảnh Phong nhìn thấy dáng vẻ của Chung Hưng Hà, anh ấy vỗ vỗ vai Chung Hưng Hà, an ủi:

"Hưng Hà, em yên tâm, sau này Giải Trí Tinh Thần của chúng ta nhất định sẽ càng ngày càng tốt, đến lúc đó em cũng vậy, đi theo chị Minh Dữu của em, muốn quay phim thì quay phim, muốn lên chương trình thì lên chương trình.”

Ngoại trừ Thẫm Minh Dữu ra thì Chung Hưng Hà là nghệ sĩ duy nhất của công ty, cậu ấy vào nghề hai năm, bởi vì tài nguyên có hạn, chỉ diễn mấy vai phụ của mấy bộ phim nhỏ.

Nhưng ngoại hình của cậu ấy nhẹ nhàng thanh tú, chính là kiểu vẻ ngoài người khác liếc mắt một cái sẽ nhịn không được đem ánh mắt dừng lại ở trên người cậu ấy, đặc biệt cậu ấy rất thích hợp hình tượng công tử nhẹ nhàng trong phim cổ trang.

"Không phải đâu anh Cảnh Phong, em là đang lo lắng, anh thiết lập hình tượng hào môn cho chị Minh Dữu, lỡ đến lúc nào đó bị lật xe thì phải làm sao bây giờ?"

Cảnh Phong: "...”