Chương 31: Thủy tổ giả bộ đứng đắn (7)

Ino oán hận Ngải Nặc Đức, bởi vì Ngải Nặc Đức cảm thấy đoạn video không có hại gì cho mình nên mới không xóa đi. Nếu không phải như vậy thì đoạn video đó đã được xử lý chỉ trong mấy giây ngay sau khi nó xuất hiện rồi. Hắn ta biết ngay là Ngải Nặc Đức không hề coi hắn ta là con của mình. Quý tộc Huyết tộc từ trước đến nay luôn cố gắng mở rộng, tăng số lượng con cháu, số lượng thực tế cũng không ngừng tăng lên. Nhưng Vương tộc từ đầu đến cuối chỉ có một mình Ngải Nặc Đức. Trong tình huống bị đám quý tộc rình rập nhăm nhe quá nhiều, Ngải Nặc Đức cần một người đời sau để giải quyết chút vấn đề này. Vừa hay hắn ta lại xuất hiện vào lúc đó nên được chọn, giống như hắn đi dạo phố vậy, tùy tiện mua một món đồ về rồi vứt vào trong nhà. Chỉ có vậy thôi!

Hắn ta đã biết chuyện này từ lâu nên mới cố gắng tính toán cho mình, Ngải Nặc Đức lấy hắn ta ra làm bia đỡ đạn, hắn ta tính toán cho tương lai của mình thì có gì sai?

Vậy mà hiện giờ… Ino siết chặt nắm tay, hắn ta tin rằng cho dù quân phản loạn nhìn thấy video này thì bọn chúng cũng không thể một gậy đánh chết hắn ta, dù sao bọn họ cũng không còn người khác để chọn. Chỉ cần vẫn còn có cơ hội, hắn ta nhất định sẽ thay đổi hình ảnh của mình trước mặt những người đó, vì hắn ta cần có được thế lực này.

“Hắn ta thật sự có thể làm nam chính sao?” Annie nhìn Ino, trong lòng thật sự cảm thấy chán ghét, thầm lấy Ino ra so sánh với Ngải Nặc Đức, hắn ta đúng là một người không có tầm nhìn, đến cô ta cũng cảm thấy coi thường.

“Đừng nghĩ những chuyện vô ích này nữa, huyết thống của hắn ít nhiều gì cũng có thể khống chế được những quý tộc kia, cô còn có thể lợi dụng được. Nếu đổi lại là một người thủ đoạn thâm độc, gian xảo khác trong Huyết tộc thì với khả năng diễn xuất và thân phận thấp kém của cô, cô có sống được quá ba ngày không còn chưa biết đâu.” Là một tiền bối, trong lòng hệ thống Tạ Vi Vi rất coi thường Annie.

Annie không phục lắm nhưng cũng không dám chống lại hệ thống, vậy nên đành ngậm miệng không nói gì nữa.

“Đừng quên kịch bản của ngày hôm nay, chuẩn bị cho thật tốt đi. Tích điểm đợt đầu của tôi chỉ có thể thừa ra một viên Tu phục hoàn, không còn nhiều hơn nữa đâu.” Hệ thống cảnh cáo cô ra, việc tích điểm của hệ thống là phần trăm phần thưởng lấy được từ số điểm tích lũy của ký chủ. Annie là người mới, đương nhiên không có điểm tích lũy để chia cho hệ thống, hệ thống chỉ có thể dùng phần tích điểm ban đầu mà Chủ Thần đã tặng cho cô ta lúc đầu.

Annie: “Tôi biết rồi.”



Mặc dù Ngải Nặc Đức dặn dò không cần xử lý đoạn video từ camera bị lộ ra bên ngoài nhưng việc Quốc vương và Vương tử bàn chuyện với nhau lại bị người khác quay trộm, rò rỉ thông tin ra bên ngoài là một chuyện vô cùng nghiêm trọng. Không bao lâu sau sẽ tìm thấy nhân viên đã lén mở camera lên. Nhưng nhân viên đó vì sợ tội nên đã tự sát từ trước đó. Thực ra trong kế hoạch ban đầu của bọn họ, hắn ta cũng sẽ tự sát sau khi video đó được đăng lên. Những người có quyền thế muốn mua tính mạng của con người thì có biết bao nhiêu cách.

Bởi vì nhân viên làm việc kia đã tự sát nên manh mối đứt tại đây, không biết người đứng đằng sau chuyện này là ai.

Tang La ăn xong bữa sáng liền đến tìm Ngải Nặc Đức, nhưng vì chuyện này mà cả buổi sáng hắn rất bận rộn, luôn ở bên trong phòng hội nghị. Tang La ngồi ở thư phòng của hắn, vừa suy nghĩ, vừa lên mạng xem.

Mọi người vẫn luôn quan tâm đến chuyện nhận nuôi những đứa trẻ tội phạm kia.

Không phải những người viết ra những bình luận kiểu thánh mẫu đều là những người giả từ bi, lương thiện. Có một số người từ tận đáy lòng thật sự cho rằng những đứa trẻ đó có thể thay đổi được, vậy nên vẫn có người đăng ký nhận nuôi. Mỗi một người đăng ký, trang web chính thức sẽ đăng một tin vui, có tất cả 12 đứa trẻ tội phạm, hiện giờ đã có 7 người chủ động xin nhận nuôi, số trẻ còn lại vẫn chưa có người nào nhận. Vậy nên ngày hôm nay trang web bắt đầu bốc thăm để tặng những đứa trẻ này đi.

Sau đó mọi người đều biết, những bình luận đã đăng, số lượt like đã bấm không phải cứ xóa đi là coi như không có chuyện gì xảy ra. Hôm đó những người được công bố sẽ phải nhận con bắt đầu gào khóc thảm thiết, công khai xin lỗi Quốc vương, cầu xin Quốc vương thu hồi mệnh lệnh. Cái gì mà trong nhà tôi đã nuôi mấy đứa con, không nuôi thêm được nữa, cái gì mà người nhà không đồng ý, chồng biết được nhất định sẽ đánh chết, lại còn có người kéo cả nhà ra ngoài quỳ lạy, gào khóc…

Người khác như được xem hết trò cười này đến trò cười khác, mặc dù là cười nhưng trong lòng cũng cảm thấy sợ hãi, không dám phát ngôn bình luận linh tinh, tùy tiện ở trên mạng nữa.

Mỗi một chuyện được lên hot search sẽ trở thành những chuyện quốc gia đại sự, ngôi sao muốn mua hot search cũng không dám mua nữa, vậy nên cái tên Annie xuất hiện giữa một loạt những việc lớn khiến mọi người chú ý tới.

Hóa ra hôm nay trong quá trình Annie quay livestream tự nhiên bị một người Huyết tộc biến dị tấn công. Vì là camera tự động đi theo, toàn bộ quá trình một cô gái yếu đuối như Annie gặp phải hiểm cảnh, xung quanh không có một ai giúp đỡ xuất hiện trước mắt mọi người. Nhiều lần cô ta gặp nguy hiểm, mặc dù bị thương nặng nhưng vẫn không từ bỏ, cuối cùng cô ta tấn công lại được kẻ biến dị kia. Đoạn video vừa quay lại cảnh tượng nguy hiểm, kí©h thí©ɧ vừa khiến người khác cảm động, khiến rất nhiều người đang là anti fan của cô ta đã chuyển thành fan. Tin tức lập tức xuất hiện trên hot search, số lượng người hâm mộ của cô ta tăng nhanh, hiện tại đã hơn 100 triệu người.

Tang La mở đoạn video đó lên xem một lượt, là một thợ săn đã từng săn không biết bao nhiêu Huyết tộc biến dị, Tang La vừa nhìn đã thấy người biến dị này có vấn đề. Mặc dù trong mắt của những người xem bình thường, người biến dị này đã rất nhanh và khỏe, răng nanh hắn ta nhe ra rất đáng sợ, móng ty cũng dài ngoằng, nhưng thật ra hắn ta còn yếu hơn rất nhiều so với một Huyết tộc bình thường …

Khi quan sự vụ tự mình đưa trà đến cho Tang La, vừa vào cửa hắn ta đã vô cùng kinh ngạc vì chỗ Tang La đang ngồi chính là chỗ của Quốc vương bệ hạ. Bởi vì chiếc ghế rất to, cô cởi giày, co cả người ngồi lên đó, còn quay ghế lại ra đằng sau, trông cứ như không hề sợ Quốc vương sẽ đột nhiên quay về. Vị Công chúa điện hạ này đúng thật là, biết mình được sủng ái thì lại càng ngày càng to gan, không những dám tùy tiện đi vào thư phòng mà đến cả ghế của Quốc vương cũng dám ngồi lên.

Nhưng bọn họ ai dám trách mắng, bảo cô đi xuống chứ?

“Công chúa điện hạ, mời dùng trà.”

Tang La không nói gì mà chỉ đưa tay ra, quan sự vụ rót cho cô một chén trà, cung kính đưa sang cho cô.

“Phụ thân vẫn chưa bận xong sao?” Tang La hỏi.

Quan sự vụ: “Quốc vương bệ hạ một ngày có cả trăm công nghìn việc, hiếm khi được rảnh rỗi, nhưng nếu như thấy Công chúa đến, Bệ hạ nhất định sẽ rất vui.”

“Đó là điều đương nhiên.” Tang La thờ ơ trả lời một câu như thể đây là chuyện hiển nhiên.

Quan sự vụ: “…” Lúc này hắn ta chỉ có thể mỉm cười thôi.

Tang La không nói gì nữa, cô khát nước nên uống xong chén trà trên tay lại đưa tay ra chờ được phục vụ. Nhưng đợi mấy giây sau vẫn không thấy quan sự vụ rót trà cho cô, cô bèn nói: “Trà.”

Bình trà được một bàn tay trắng và lạnh như đá Đại Lý cầm lấy, nắp bình hướng về phía chiếc chén không, rót nước trà màu nâu đỏ xuống chiếc chén sứ.

Tang La uống thêm một ngụm nữa, trong khoang mũi đều là mùi hương đậm đà của loại hồng trà Kim Cát Lĩnh danh tiếng. Cô vẫn không ngẩng đầu lên, tưởng rằng người ở đằng sau vẫn là quan sự vụ, vậy là liền nói: “Chiếc ghế này của phụ thân ngồi rất thoải mái, ta cũng muốn có một chiếc, có thể đưa một chiếc đến phòng ngủ của ta không?”

“Nếu con thích thì ta cho con.” Một giọng nói thanh lạnh, không rõ cảm xúc vang lên trong thư phòng yên ắng.

Động tác của Tang La khựng lại, cô nhón chân xuống đất xoay chiếc ghế lại, lập tức nhìn thấy đằng sau không phải là quan sự vụ nữa mà là Quân vương thuần huyết lớn tuổi và tôn quý. Không biết hắn đã đến từ bao giờ, bộ quân trang màu đen ôm lấy thân hình cao lớn của hắn, dáng đứng của hắn cũng ngập tràn cảm giác cao quý và ngạo mạn. Đôi mắt thâm trầm màu đỏ đậm nhìn về phía cô. Kiểu tóc hất ngược về sau để lộ ra toàn bộ gương mặt trắng sáng và anh tuấn của hắn, xứng đáng là một dung nhan đẹp tuyệt trần, có thể khiến chó cũng phải thè lưỡi ra liếʍ.

Tang La không hề cảm thấy sợ hãi, cô không hốt hoảng vội vàng nhảy từ trên ghế xuống mà ngẩng đầu lên nhìn hắn. Đôi mắt đen của cô như có ánh sáng chiếu vào, bừng sáng hẳn lên, trên khuôn mặt cũng nở một nụ cười: “Phụ thân, người họp xong rồi sao?”

Ngải Nặc Đức nhìn vào đôi mắt của cô, trái tim hắn đột nhiên đập nhanh hơn, hắn tưởng tượng không biết lưỡi mình có thể nếm được vị gì từ mắt của cô, có lẽ là vị ngọt ngào. Tâm thần phân tán, phải hai giây sau hắn mới tiếp lời: “Có chuyện gì vậy?”

“Người quên rồi sao? Việc huấn luyện của con đó, thuật ám sát Huyết tộc biến dị. Người xem, lại có một người xuất hiện rồi, đáng sợ quá đi mất.” Tang La cầm điện thoại lên, đưa cho hắn xem video của Annie.

Ngải Nặc Đức liếc nhìn rồi lạnh lùng nói: “Không phải chỉ là một con chó yếu đuối cố dùng hết sức lực của mình thôi sao.”

Đúng vậy, Huyết tộc biến dị mà Annie gϊếŧ được phải nói là vô cùng yếu đuối, hai người đàn ông trưởng thành không cần cầm vũ khí gì đặc biệt cũng có thể khắc chế được. Huyết tộc biến dị mạnh nhất ở thời kỳ đầu khi mới nhiễm virus, sau đó yếu dần và cuối cùng là chết. Nhưng bởi vì quá trình này có thể kéo dài đến 50 năm nên không thể để mặc nó không quan tâm, nếu không quãng thời gian này đủ để khiến loài người tuyệt chủng.

Huyết tộc biến dị mà Annie gϊếŧ được là một người đã gần chết, vậy mà cô ta cũng bị thương nặng, có thể thấy hiệu quả trong giai đoạn tập luyện này không hề tốt, đến vũ khí trong tay cũng không phát huy được tác dụng của mình, trong khi chuyện này rõ ràng chỉ cần dùng một dao là có thể giải quyết được. Bởi vì tâm lý sợ hãi Huyết tộc đã đi sâu vào trong máu nên mọi người mới phóng đại sự kiên cường, dũng cảm, lợi hại của Annie mà quên mất cô ta rất ngốc nghếch và yếu đuối.

Ngải Nặc Đức nói xong, cầm lên một tập da dê bên cạnh chỗ tài liệu trên bàn, đưa cho Tang La: “Con muốn học kỹ thuật thì phải nâng cao thể lực của mình trước đã.”

“Con cảm thấy thể lực của con đã rất tốt rồi.” Tang La nhận lấy, nói có vẻ không phục lắm. Tập da dê cổ xưa luôn à, đúng là không hổ danh một người sống cả mấy nghìn năm. Cho dù xã hội đã bước vào thời kỳ khoa học kỹ thuật nhưng Ngải Nặc Đức vẫn giữ một số thói quen và sở thích quý tộc từ thuở xa lắc xa lơ.

Cô mở cuộn da dê đó ra, nhìn thấy một bản “kế hoạch luyện tập thuật ám sát Huyết tộc biến dị” chi tiết đến mức còn ghi rõ cô phải làm bài vận động gì, uống bao nhiêu nước.

Cô nhìn chữ hoa được viết bằng bút mực màu xanh đen, những nét móc phóng khoáng và được kéo dài. Cuộn giấy này dường như mang theo cảm giác kiêu ngạo, nét chữ hơi nghiêng nhưng vẫn chỉnh tề, đẹp hơn rất nhiều so với chữ đánh ra từ máy tính, rõ ràng là Ngải Nặc Đức đã viết tay.

Tang La nhìn vậy, không kìm được mà bật cười, hóa ra tối qua sau khi hắn liếʍ cô tận mấy lần vẫn còn bình tĩnh trở về thư phòng viết thứ này cho cô sao? Mà viết cũng rất cẩn thận đấy, chẳng lẽ là Đường Tăng đấy à?

“Cười cái gì thế?” Ngải Nặc Đức không kiềm chế được, muốn tìm hiểu ý nghĩa tất cả những biểu cảm của cô, muốn biết được xem cô đang nghĩ điều gì.

“Mọi người đều nói nét chữ như người, quả đúng là như vậy, chữ của phụ thân đẹp thật đấy.” Tang La cười híp mắt trêu hắn một câu.

Ngải Nặc Đức hơi ngẩn người, ngón tay hắn hơi siết chặt lại, hắn vừa hơi đắc ý lại vừa cảm thấy xấu hổ: “Nói linh tinh gì vậy? Không có quy củ gì cả.” Là một Quốc vương tàn bạo, chưa từng có một ai dám bình luận về hắn, càng không nói đến chuyện bàn tán xem hắn trông như thế nào.

Tang La ôm tập đó đứng dậy: “Vậy con đi ăn cơm trước đây, tối nay bắt đầu được không?”

Ngải Nặc Đức lạnh lùng nói: “Tùy con.”

Tang La xách váy đi ra khỏi đó, Ngải Nặc Đức nhìn bóng lưng của cô nhanh chóng biến mất khỏi tầm nhìn của mình. Hắn lập tức nói với quan sự vụ ở bên ngoài: “Đóng cửa lại.”

Quan sự vụ lập tức đóng cửa lại, hắn ta cảm thấy nhất định là Quốc vương bệ hạ có việc gì đó nghiêm trọng cần xử lý. Công chúa điện hạ vừa đi, Quốc vương đã vội vàng làm việc, rõ ràng bây giờ cũng đã đến giờ dùng cơm rồi mà.

Ngải Nặc Đức đóng cửa sổ lại, ánh nắng bị chặn lại ở bên ngoài, gió cũng bị chặn lại ở bên ngoài. Hắn hít sâu vào một hơi, cả không gian đều là mùi hương của Tang La. Mùi hương nồng nhất đương nhiên là chiếc ghế Tang La đã ngồi một thời gian dài này.

Hành động này là một hành động xúc phạm đến uy quyền của nhà vua, nhưng trong căn phòng đóng kín, không ai có thể nhìn thấy được một dáng vẻ điên cuồng, không ai biết đến của Quốc vương.

Hắn ngửi thật cẩn thận mùi hương của cô. Hắn cúi cái đầu vẫn luôn cao ngạo của mình xuống, mái tóc bạc theo đó rơi xuống phía trước người hắn, giống như không hề muốn lãng phí một chút nào. Hắn muốn hít hết từng mùi hương của cô vào người mình, không muốn để chúng tự nhiên biến mất.



Tang La không biết bệnh của chồng mình ở kiếp thứ hai còn nặng hơn kiếp trước rất nhiều. Có lẽ là do hắn ở một mình khoảng thời gian mấy ngàn năm đã quá lâu, sau khi gặp được cô lại phải đợi cô lớn lên, nhẫn nhịn một khoảng thời gian quá lâu như nắng hạn gặp mưa rào, ngọn lửa bùng cháy dữ dội đến mức biếи ŧɦái như vậy.

Trong khi xem cuốn giấy này, trong đầu cô dần dần hình thành một kế hoạch.

Cô có ký ức chuyện bị Tạ Vi Vi xen vào, nhưng vì là người trong cuộc, cũng không có tầm nhìn của thượng đế nên có rất nhiều việc, với góc độ của cô thì không thể nhìn thấy được, cũng không biết chuyện xảy ra kiểu gì. Ví dụ như, mặc dù cô biết Ino sẽ nhận được sự ủng hộ của quân phản loạn nhưng cụ thể là khi nào, hai bên hợp tác với nhau như thế nào thì cô hoàn toàn không biết.

Nhưng điều này không làm ảnh hưởng đến việc cô có những kế hoạch đối phó.

Ngải Nặc Đức thật sự là một người tàn bạo và máu lạnh. Trước đây mảnh đất này từng vô cũng hỗn loạn, dưới sự thống trị của huynh trưởng của Ngải Nặc Đức, loạn trong giặc ngoài, tôn nghiêm của Vương tộc không còn tồn tại nữa. Nhưng sau khi Ngải Nặc Đức lên ngôi, hắn dùng những chính sách hà khắc, không chút tình người nào để chỉnh đốn lại mảnh đất này, hắn không chấp nhận bất cứ một hành động phản kháng và chống đối nào. Kết quả là hàng triệu người chết, máu chảy thành sông, xác người có thể xếp thành mấy ngọn núi, còn hắn chính là bạo quân đứng ở trên ngọn núi xác người đó, quan sát tất cả mọi việc.

Mặc dù thủ đoạn này rất có hiệu quả nhưng cũng tích tụ nhiều oán thù, không chỉ có thế giới loài người mà cả trong Huyết tộc cũng thù hận hắn, nhưng đáng tiếc là vì hắn quá mạnh nên những người đó chỉ có thể quỳ dưới chân hắn thôi.

Cô biết tình cảnh hiện giờ của Ngải Nặc Đức không phải là quá tốt, thành viên của vương tộc quá ít trong khi dã tâm và du͙© vọиɠ của quý tộc lại quá lớn. Mặc dù e ngại sự áp chế của huyết thống, rất khó để chống lại Ngải Nặc Đức, nhưng nếu bọn họ cùng nhau hợp sức kết lại thành một cuộn dây thừng, cũng không phải là không thể tìm được cách và cơ hội để gϊếŧ Ngải Nặc Đức. Giống như Thủy tổ của đất nước bên cạnh, rốt cuộc là tự chìm vào giấc ngủ say hay bị bọn quý tộc hợp lực gϊếŧ chết, không ai trả lời được cả. Chỉ biết kết quả là một quý tộc lên nắm quyền, trở thành Quốc vương mới, chủ nhân của vùng đất đó cũng thay đổi.

Quý tộc, quân phản loạn, Ino, nhân vật xuyên sách, người ở khắp nơi đều đang đối phó với bọn họ.

Nhưng không phải là bọn họ không có ưu thế, ngược lại, cho đến bây giờ bọn họ vẫn đang đứng trên đỉnh của kim tự tháp, từ trên cao nhìn xuống thế lực của những nơi xung quanh. Bởi vì những người kia chỉ có thể hành động trong âm thầm thôi, còn Ngải Nặc Đức thì có quyền lực tuyệt đối, thế lực và quân đội mạnh nhất, cùng uy danh tích lũy hàng ngàn năm nay, hơn nữa còn có thể hành động một cách quang minh chính đại.

Vậy nên Tang La cảm thấy chỉ cần làm được một việc thì rất nhiều việc khác cũng theo đó mà được giải quyết. Đó là phải thay đổi ấn tượng của người dân đối với Ngải Nặc Đức, tăng thêm sự trung thành và yêu quý của bọn họ dành cho Ngải Nặc Đức.

Chỉ cần lòng trung thành và sự yêu quý của người dân dành cho hắn tăng lên, chứ không phải nghe theo vì sợ hãi hắn, thì sự tồn tại của quân phản loạn sẽ trở nên khó khăn. Xét cho cùng, trong những hoàn cảnh bình thường, không người dân bình thường nào lại muốn một xã hội bất ổn. Quân phản loạn thậm chí có thể trực tiếp tan rã từ nội bộ, vì dù sao ngoài Ngải Nặc Đức ra, vẫn còn có những Huyết tộc khác. Con người thì không thể ngồi lên vương vị trong thế giới đặc biệt này được rồi, vậy nên bọn họ mới cần Ino lên ngôi. Nhưng nếu như Ngải Nặc Đức thay đổi, bọn họ sẽ không cần phát động loại chiến tranh này nữa, nếu không cho dù có phát động thì cũng không có được đủ sự ủng hộ.

Không có sự ủng hộ lớn mạnh của quân phản động, Ino yếu ớt không khác gì một cọng mì. Nhân vật xuyên sách vì sự vô dụng của Ino mà không kịp thay đổi kế hoạch. Vội vàng thay đổi kế hoạch sẽ có nhiều sai sót, cô có thể dựa vào những sai sót này để tóm được Tạ Vi Vi, gϊếŧ sạch bọn chúng. Còn những chuyện còn lại trong nội bộ của Huyết tộc, khi Ngải Nặc Đức không còn phải đối mặt với quân địch hai bề nữa, hắn nhất định có thể giải quyết ổn thỏa, dù sao suốt bao nhiêu năm qua bọn họ cũng không làm gì được hắn.

Đương nhiên, muốn thay đổi Ngải Nặc Đức là chuyện rất khó khăn, nhưng cho dù hắn không thay đổi thì cô cũng có thể đóng gói hắn mà. Cô cũng chẳng phải mấy quan công hay người làm trong vương cung, không hề dám ho he hành động chút nào. Còn về việc đóng gói hắn thành kiểu gì, trong lòng cô đã có ý tưởng rồi.

Tang La về đến phòng ngủ, cô cầm điện thoại lên, chụp ảnh lại bản kế hoạch Ngải Nặc Đức làm cho cô, rồi đăng ký một tài khoản trong một mạng xã hội hot nhất gần đây. Tài khoản đăng ký trên nền tảng này đương nhiên sẽ dùng thân phận của Công chúa hoàng tộc để đăng ký rồi.

Sau khi đăng ký xong, cô sẽ phải đưa chứng minh thư cho nền tảng này để xác minh yêu cầu. Nhưng gần đây trên mạng có quá nhiều chuyện, một đống chuyện từ lưu lượng bùng nổ, rồi còn phải bỏ chặn tài khoản, bận đến mức quay mòng mòng. Cho nên chuyện chứng thực thân phận không thể nhanh được, cô đợi cả nửa tiếng mà vẫn không được duyệt thành công.

Tang La cũng không vội vàng, nhìn Annie cố lắm mới có được số lượng fan như vậy, cô bật cười khinh bỉ.