Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Sau Khi Nổi Tiếng, Đại Lão Hào Môn Trở Thành Fan Đầu Tàu Của Tôi!

Chương 28

« Chương TrướcChương Tiếp »
Dịch: Bơ Mặn.

Chương 28: Gặp được cao thủ rồi.

Sau khi phần chấm điểm ban ngày kết thúc, thời gian ghi hình tập hai cũng chính thức đặt dấu chấm hết.

Ekip chương trình cũng giao tận tay Giang Phóng phần thưởng hai thỏi vàng cho hạng nhất, về phần phúc lợi của tập ba thì phải đợi tới đợt ghi hình tiếp theo mới được công bố.

Các khách mời phải chạy show nên buổi chiều liền lên xe rời đi, sau khi tham gia chương trình này, dù nhiều hay ít thì bọn họ đều nhận được một ít tiền lãi, và giờ chính là lúc bọn họ biến số tiền lãi này trở thành hiện kim.

Nếu Giang Phóng muốn thì cũng có thể làm như thế, nhưng anh không rời khỏi ngay lập tức với Giang Tề, bởi vì lúc trước anh đã hứa với chú Vương rằng sẽ trao đổi một vài kinh nghiệm trồng trọt làm vườn với ông.

Ghi hình xong, anh liền đi tìm chú Vương.

Chú Vương có ấn tượng rất tốt đối với anh, làng bọn họ ít khi có người ngoài đến, lần này có đội ngũ muốn tới quay chương trình truyền hình, thông tin lập tức truyền khắp làng.

Một số dân làng khá bài trừ người ngoài nên không hề tiếp xúc với bọn họ.

Cũng có một số người tò mò về các minh tinh, chú Vương là vế sau.

Ông vốn cho rằng minh tinh sẽ không chịu khổ được, là các cậu ấm cô chiêu mà trà dâng tận tay, cơm dâng tận miệng, nhưng Giang Phóng đã thay đổi quan niệm của ông.

Người này có ngoại hình vô cùng tuấn tú, nhưng cái gì cũng biết, còn không sợ gian khổ, khi đó chú Vương mới hiểu được, không phải người nổi tiếng nào cũng yếu đuối và vô dụng như bọn họ nghĩ.

Sau cuộc trò chuyện, chú Vương còn nhận ra, kiến thức của Giang Phóng về các loài thực vật còn nhiều hơn mình một khoảng lớn, khi ông đề cập đến việc vì để giữ cho số hoa dại vẫn còn vẻ tươi tắn nở rộ sau khi vận chuyển vào trong chợ thì làng đã tiêu tốn một khoản tiền lớn, vì vậy mà lợi nhuận bán hoa bị ép tới mức cực thấp, sau đó anh liền đưa ra một vài biện pháp để giảm chi phí xuống.

Chú Vương có kinh nghiệm phong phú, vừa cẩn thận suy nghĩ liền phát hiện các biện pháp mà Giang Phóng đề xuất đều có tính khả thi.

Từ trước đến nay chú Vương chưa từng cảm ơn một ai như thế này, còn muốn giữ người ta ở lại nhà mình ăn cơm, nhưng vì còn phải bắt xe nên Giang Phóng liền từ chối.

Trước khi rời khỏi nhà chú Vương, Giang Phóng bỗng nhớ tới một chuyện nên nhắc nhở ông: "À đúng rồi chú, ngọn núi ở hướng đông bắc đó, bình thường nếu có thể không đi thì chú đừng đi, còn nếu nhất định phải đi thì chú nên cẩn thận một chút, trên ngọn núi đó có rất nhiều loài thực vật quý hiếm đang nguy cấp, tuyệt đối không được hái bán, quốc gia có pháp luật tương quan đối với thực vật quý hiếm nguy cấp."

Mặt chú Vương tràn đầy sự kinh ngạc: "Thực vật quý hiếm nguy cấp ư? Ở chỗ chúng tôi có loài thực vật này sao?"

Giang Phóng cười nhẹ: "Khí hậu và môi trường ở đây rất thích hợp cho sự sinh trưởng của loài Cúc Dị Liệt."

Chú Vương vội vàng hỏi: "Cúc Dị Liệt chính là thực vật quý hiếm nguy cấp mà cậu nói sao? Nhưng chúng tôi không biết nó trông như thế nào, lỡ như hái trúng thì phải làm sao bây giờ?"

Giang Phóng: "Con sẽ gửi ảnh cho mọi người, sau này nhìn thấy chỉ cần không ngắt hái là được, không sao đâu chú đừng lo."

Chú Vương thở phào nhẹ nhõm: "May là có cậu nhắc nhở, nếu không thực sự có người hái đem đi bán thì chẳng phải là chết quá oan ức."

Chào tạm biệt chú Vương, Giang Phóng đi dạo một mình trên đường trở về, lúc nhìn thấy tin nhắn của Trình Tứ thì anh trùng hợp đi tới cửa nhà.

Anh vốn nghĩ rằng Trình Tứ chơi Weibo tốt như vậy, hẳn là đã nhìn thấy tên Weibo của mình.

Nhưng anh cũng không để ý, gửi tên Weibo mới đổi qua.

Câu "có muốn follow chéo nhau không" cũng là thuận miệng nói.

Đối phương đột nhiên gửi một chuỗi dấu chấm câu cho anh.

.: .........

Giang Phóng không hiểu thao tác này, anh gửi cho đối phương một dấu chấm hỏi, đối phương liền trả lời "đây là Weibo của tôi", sau đó không xuất hiện nữa.

Giang Phóng nhìn tài khoản Weibo này rồi lâm vào trầm tư.

Vì sao tên Weibo là chín dấu chấm, rốt cuộc đối phương thích dấu chấm câu đến cỡ nào chứ?

Không đúng, Giang Phóng vội vàng kéo mạch suy nghĩ chệch hướng của mình trở về.

Weibo của đối phương chẳng phải là Tiểu Vũ Tiểu Vũ Phải Kiên Cường sao, chẳng lẽ đối phương có hai tài khoản Weibo?

Mấy bài viết mà Tiểu Vũ Tiểu Vũ Phải Kiên Cường đăng trước đây đúng là không phù hợp để anh trông thấy, vậy nên rất có thể cô bé đã đăng ký một tài khoản Weibo mới.

Lời giải thích như vậy hình như cũng rất có lý.

Giang Phóng xem thông tin của chín dấu chấm, giống như cảm giác mà chính chủ mang đến cho anh, Weibo của đối phương sạch đến mức không có chút dư thừa nào, chẳng khác gì một tài khoản giả.

Bài viết Weibo là 0, theo dõi 1, số người theo dõi là 0.

Người được theo dõi chính là anh, anh lại nhìn thời gian đăng ký tài khoản ở bên dưới, nhận ra đó là ngày mà mình và Giang Tề lên hot search sau khi bị blogger nói bóng gió rằng cả hai là "anh em ngoài mặt", bởi vì dấu chấm câu đã nhấn like cho một bình luận nói đỡ giúp anh.

Anh lại xem Weibo của Tiểu Vũ Tiểu Vũ Phải Kiên Cường, thời gian đăng ký cũng ở gần đây, không sớm hơn dấu chấm câu được bao nhiêu.

Giang Phóng sờ cằm, chẳng lẽ anh đoán sai, thật sự là acc phụ của người ta?

Nhưng một người thực sự có thể phân liệt thành như vậy sao?

Ngay từ cái tên cũng có thể nhận ra Tiểu Vũ Tiểu Vũ Phải Kiên Cường có xu hướng nữ tính hóa, xem các bài viết Weibo mà cô bé đăng, gần như không cần hoài nghi điều này, ngược lại thì chín dấu chấm câu có xu hướng nam tính hóa hơn.

"Anh hai." Giọng nói của Giang Tề truyền tới, "Anh đã đứng ở bên ngoài mười phút rồi, anh đang suy nghĩ gì thế, sao không vào trong nhà?"

Giang Phóng bước vào trong, liếc mắt nhìn Giang Tề đang thu dọn đồ đạc, "Lúc trước em nói đã thêm bạn tốt với fan đại gia đó, em trò chuyện với người ta như thế nào?"

Giang Tề suy nghĩ một chút rồi nói: "Em thấy cô ấy khá thú vị, tính cách có hơi nhút nhát, hình như không giỏi tán gẫu với người khác, nhưng vì để nghe ngóng thông tin của anh mà cô ấy đã rất cố gắng trò chuyện với em, phải nói như thế nào nhỉ, tuy tôi vô cùng sợ hãi, nhưng tôi rất kiên cường, em cảm thấy nó rất phù hợp với tên Weibo của cô ấy, hahaha, theo em thì cô ấy chính là một người như vậy."

Giang Phóng đi vòng qua ghế sofa, nhìn chiếc điện thoại mà cậu đặt trên bàn: "Ồ? Vậy Wechat của cô bé này tên gì?"

Giang Tề dừng động tác kéo khóa balo lại: "Chẳng phải anh đã thêm cô ấy làm bạn tốt rồi à, sao còn hỏi em chứ, Wechat cô ấy tên là Giọt Mưa Nhỏ, rất đáng yêu."

Nói tới nói lui, cuối cùng cậu vẫn thành thật khai báo.

Giang Phóng ngồi xuống rồi hỏi: "Lúc trước không phải em nói muốn thêm người ta làm bạn tốt nhưng không được duyệt ư, vậy sau đó em thêm bạn bằng cách nào?"

Giang Tề vừa nhớ lại vừa nói: "Em gửi tin nhắn cho cô ấy trên Weibo, nói rằng không thêm bạn tốt cũng không sao, em chỉ muốn cảm ơn cô ấy một chút thôi, còn bảo cô ấy sau này đừng lãng phí tiền, sau đó cô ấy online trả lời, bảo em kết bạn với một Wechat khác của cô ấy, nhưng cũng không giải thích vì sao, em nghĩ thời buổi bây giờ rất nhiều người đều có hai tài khoản Wechat nên liền thêm bạn tốt, cô ấy cũng nhanh chóng duyệt cho em."

Giang Phóng: "Có thể xem vòng bạn bè của cô bé đó không?"

Biểu cảm của Giang Tề vô cùng kỳ quái: "Anh nhất định phải xem sao?"

Giang Phóng: "Không được à?"

Giang Tề: "Cũng không phải là không được, nhưng em cảm thấy anh sẽ không thích ứng lắm, cô ấy là fan của anh mà, mấy thứ đăng trên vòng bạn bè đều có liên quan đến anh, thỉnh thoảng cũng có vài bài nói về gia đình, kể rằng đang xem chương trình của anh cùng ba mẹ, không khác mấy bài đăng trên Weibo là bao."

Giang Phóng: "Em xem cả Weibo của người ta?"

Giang Tề cười khà khà: "Muốn hiểu một người thì trước tiên phải hiểu được vòng tròn xã giao của người đó."

Giang Phóng: "Vậy nếu như người ta không có vòng tròn xã giao thì sao?"

Giang Tề: "Chuyện này hơi khó, nhưng người mà ngay cả vòng tròn xã giao cũng không có thì chắc là có chút quái gở, kiểu người này hẳn là có thói quen giấu kín những suy nghĩ ở trong lòng."

Giang Phóng: "Không ngờ em còn hiểu rất rõ."

Giang Tề: "Em là ngôi sao mà, em đã từng tiếp xúc với rất nhiều người."

Giang Phóng: "Em tiếp tục dọn đồ đi."

Giang Tề bỗng nhận ra, "Không đúng, anh hai, chẳng phải anh đã thêm người ta làm bạn tốt rồi ư, sao còn hỏi em mấy chuyện này? Giữa hai người đã xảy ra chuyện gì à? Nếu không thì anh tiết lộ cho em biết chút xíu là chuyện tốt hay chuyện xấu đi?"

Giang Phóng: "Tụi anh không có cãi nhau, muốn cãi nhau cũng không phải là không thể."

Giang Tề nghe anh nói mà không hiểu gì cả, "muốn cãi nhau cũng không phải là không thể" là sao?

Chẳng lẽ còn có thể chủ động cãi nhau?

Giang Phóng đặt hành lý đã thu dọn xong vào cốp xe, điện thoại trong túi anh bỗng nhiên vang lên, liên tục thông báo "ding dong" hơn ba lần thì chỉ có thể là Triệu Anh Hoa.

Tôi đẹp trai lai láng: Phóng nhi, buổi ghi hình tập hai của các cậu đã kết thúc rồi có đúng không?

Giang Phóng: Kết thúc rồi, chuẩn bị ra sân bay.

Tôi đẹp trai lai láng: Vậy cậu có xin cho tôi ảnh có chữ ký của nữ thần hay không?

Giang Phóng: Xin rồi.

Sao Giang Phóng có thể quên tên nhóc này được, trước đó nói không cho chỉ là để lừa cậu ta thôi.

Tôi đẹp trai lai láng: @Bạch Thăng Thủy hahaha tôi thắng, cơm tối do cậu mời, tôi đã nói là Phóng nhi yêu tôi mà cậu còn không tin.

Bạch Thăng Thủy: Phóng nhi, làm người thì phải trung thực, nói không cho là không cho, tại sao còn phải chơi chiêu như thế này.

Giang Phóng vừa nhìn liền hiểu ngay.

Thì ra hai khứa này dám đem anh ra đánh cược.

Giang Phóng: Ảnh có chữ ký bay màu rồi.

Tôi đẹp trai lai láng: Đừng mà.

Tôi đẹp trai lai láng: Quỳ xuống cầu xin tha thứ.jpg

Tôi đẹp trai lai láng: Ba ơi con sai rồi.jpg

Bạch Thăng Thủy: Triệu Anh Hoa à Triệu Anh Hoa, cậu chưa bao giờ khiến mọi người thất vọng trong phương diện nhận sai, mỗi lần phạm sai xong thì luôn có thể quỳ xuống vừa nhanh chóng vừa ổn định.

Bạch Thăng Thủy: Sau này nếu ai làm bạn gái của cậu thì chắc là khó chịu lắm, có muốn cãi nhau cũng không được, bởi vì bạn trai quỳ quá nhanh.

Giang Phóng: Hahaha.jpg

Mưa lạnh biết thu sang: Hahaha.jpg

Tôi đẹp trai lai láng: Cái tên Nước Sôi Để Nguội này, cậu thì biết cái gì, đối tượng mà tôi quỳ xuống cầu xin tha thứ cũng tùy người, nếu như là Phóng nhi thì tôi nhất định sẽ không hề do dự chút nào.

Bạch Thăng Thủy: Vì sao?

Tôi đẹp trai lai láng: Bởi vì cậu ta thù dai!

Tôi đẹp trai lai láng: Nếu ai đắc tội với cậu ta mà không chủ động nhận lỗi thì chắc chắn cậu ta sẽ ghim ở trong lòng, sau đó lặng lẽ gài bẫy cậu một phen.

Mưa lạnh biết thu sang: Điều này tôi có thể làm chứng, lão Triệu đã tự mình trải nghiệm rồi.

Giang Phóng: Nể tình cậu thành khẩn nhận sai như vậy, tôi sẽ không so đo với cậu nữa.

Tôi đẹp trai lai láng: Cảm ơn ba, con yêu ba ~

Ngay lúc Giang Phóng và Giang Tề thu dọn hành lý xong xuôi, đang trên đường đi ra sân bay thì trên Weibo lại náo nhiệt thêm lần nữa.

Lần trước còn là do Giang Phóng đổi tên Weibo của bản thân.

Đám fan hâm mộ hò hét rằng chừng nào thì anh mới đến nhận bọn họ, sau đó Giang Phóng nói muốn trả lời trên Weibo, các fan đều suy đoán không biết bài viết đầu tiên anh sẽ nói gì, ôm kỳ vọng như thế, bọn họ lướt được bài đăng Weibo đầu tiên của Giang Phóng.

@Viện trưởng cô nhi viện Giang Phóng: Hoan nghênh.

Người hâm mộ: ???

Anh có đổi tên Weibo một cách nghiêm cmn túc không vậy?

Có phải anh ỷ vào việc hiện tại còn chưa debut nên liền mạnh dạn trào phúng tụi tui là một đám cô nhi có đúng hay không?

Anh có tin là tụi tui sẽ unfollow anh ngay lập tức hay không?

Unfollow tất nhiên là chuyện không thể nào, vĩnh viễn cũng sẽ không unfollow!

Người hâm mộ lại lần nữa đưa Giang Phóng lên hot search, ở trên đó suốt một tiếng đồng hồ rồi mới chịu hạ xuống.

Không chỉ vậy, bọn họ còn tạo ra một số liệu vô cùng không hợp thói thường.

Giang Phóng là một tài tử còn chưa debut mà đã có hơn bốn triệu fan, tất nhiên là con số này không thể so sánh với những ngôi sao có số fan hơn mười triệu, thậm chí là hàng chục triệu fan.

Chỉ trong vài tiếng ngắn ngủi, bài đăng Weibo đầu tiên của anh đã có hơn một triệu bình luận, gần bảy trăm ngàn lượt chuyển tiếp và hơn hai triệu lượt like.

Nếu như số liệu là thật thì hơn hai triệu lượt like này chính là lưu lượng bằng xương bằng thịt, đỉnh lưu bất quá cũng chỉ như thế mà thôi.

Tất nhiên, cũng có người cho rằng số liệu Weibo của anh là được thơm lây từ việc chương trình phát sóng trực tiếp, bởi lúc đó có rất nhiều khán giả đang xem.

Nhưng anh chỉ đăng một bài viết mà đã có được sức kêu gọi mạnh mẽ như vậy thì cũng có thể xem là một loại thực lực.

Người trong nghề còn nhìn rõ hơn, anh trai của tiểu thịt tươi lưu lượng Giang Tề quả thực đã nổi đình nổi đám, hơn nữa còn nổi với tư cách là một đỉnh lưu chưa debut.

Đây chắc chắn là một hiện tượng kỳ lạ trong giới giải trí!

Có thể sẽ có một số người cảm thấy chuyện này phóng đại, họ không tin rằng một tài tử chưa debut lại có năng lượng lớn như vậy, nhưng chuyện đó vẫn xảy ra.

Đêm nay, La Vĩ Kỳ nhận được rất nhiều cuộc gọi từ các công ty giải trí và công ty quản lý, không ngờ trong số đó còn có nhân vật tai to mặt lớn của giới giải trí - Con quái vật khổng lồ Gia Ngu.

Không một công ty giải trí nào có thể từ chối một đỉnh lưu có sẵn, cho dù là Gia Ngu thì cũng phải đỏ mắt.

Những chuyện này tạm thời không ảnh hưởng tới Giang Phóng, sau nửa ngày lên men, các fan lại phát hiện thêm một chỗ có thể múa may quay cuồng.

Số lượng bài viết của Giang Phóng biến thành 1, có hơn bốn triệu người theo dõi nhưng anh lại không hề follow một ai.

Người hâm mộ đều đang suy đoán xem ai sẽ là người đầu tiên anh follow.

@Giang Phóng Chồng Tui: Tôi nghĩ là Giang Tề, dù sao cũng là em trai ruột.

@Đẹp Trai Nhất Vũ Trụ: Nếu như là Giang Tề thì chắc Giang Phóng đã follow từ lâu rồi.

@Miaow Miaow: Hình như sự lựa chọn của Giang Phóng chỉ có một mình Giang Tề thì phải?

Một fan hâm mộ nói ra sự thật khiến người ta không nói nên lời này, có vẻ như người duy nhất mà Giang Phóng quen biết trong giới giải trí cũng chỉ có em trai Giang Tề mà thôi.

Ngoại trừ follow Giang Tề thì dường như không có lý do nào để follow những người khác.

Thế là đề tài này cứ đi vào ngõ cụt rồi kết thúc như thế.

Cho đến khi có fan hâm mộ đột nhiên phát hiện ra, không biết từ lúc nào mà lượt follow của Giang Phóng đã biến thành 1.

Các fan vốn cho rằng cuối cùng Giang Phóng cũng nhớ ra là phải follow em trai ruột của mình, nhưng khi bấm vào xem.

.........?

Ai vậy?

Bấm vào trang chủ của đối phương, bọn họ phát hiện ngay cả một bài viết cũng không có, chỉ có lịch sử follow chéo với Giang Phóng và một lần like, từ nội dung like có thể phán đoán rằng đối phương là fan của Giang Phóng, nhưng nhìn thời gian đăng ký thì lại là tài khoản mới đăng ký vài ngày trước.

Các fan đều choáng, chuyện quái gì đang xảy ra vậy hả?

Vì sao Giang Phóng lại follow một Weibo nhìn giống acc phụ như thế chứ?

Ít nhất thì acc phụ khác còn có vài thông tin, nhưng tài khoản Weibo này không có chút dấu vết nào, có muốn phân tích thân phận của người này thì cũng không biết nên bắt đầu từ đâu.

Trình Tứ không xem Wechat nữa, bởi vì xe đã chạy đến khách sạn năm sao, giáo sư Merckx cũng đến cùng lúc, vị giáo sư này còn chủ động đi tới chào hắn.

Đối mặt với vị giáo sư nghiên cứu phát triển mà mình đã dùng một khoản tiền lớn mời tới, tất nhiên Trình Tứ sẽ không làm những việc bất lịch sự như lướt điện thoại ở trước mặt ông.

Cho dù trong lòng hắn rất cấp thiết nhưng trên mặt lại không để lộ mảy may.

Sau khi ăn xong, lại tiễn giáo sư Merckx đi thì đã là tám giờ tối.

Trình Tứ cởi cúc áo trên tay ra.

Tài xế Từ Kiệt Lượng quay đầu lại hỏi: "Trình tổng, anh về thẳng Trình gia luôn sao?"

Trình Tứ: "Ừ, lái xe đi."

Trình Tứ lấy điện thoại di động ra, cho đến lúc này hắn mới có thời gian đọc tin nhắn mà Giang Phóng gửi cho mình.

Giang Phóng: Đây là acc phụ Weibo của em sao?

Giang Phóng: Mỉm cười.jpg

Trình Tứ không hiểu hàm nghĩa của meme mỉm cười này nên liền trực tiếp trả lời anh.

.: Không phải, là acc chính.

Giang Phóng nhận được tin nhắn trong lúc đang ngồi đợi máy bay, anh nghĩ tới những gì Trình Tứ sẽ trả lời.

Có thể là sẽ nương theo lời anh, giả vờ là acc phụ của Tiểu Vũ Tiểu Vũ Phải Kiên Cường, hoặc sẽ thẳng thắn thú nhận rằng mình không phải là Tiểu Vũ Tiểu Vũ Phải Kiên Cường.

Nếu là vế sau thì anh cũng có thể chấp nhận, bởi vì anh hiểu được sự lo lắng của gia đình đối phương.

Dù cô bé này có xuất thân từ gia đình khá giả hay không, hành vi đập hai triệu để theo đuổi thần tượng cũng không phải là cách làm đáng được khởi xướng, việc gia đình lo rằng cô bé sẽ đi chệch hướng cũng là điều bình thường.

Chỉ là Giang Phóng không nghĩ tới, đối phương không nói mình là acc phụ, nhưng cũng không trực tiếp thừa nhận.

Vậy đây có được coi là thẳng thắn hay không?

Hay là vẫn chưa thẳng thắn?

"Anh hai, sao anh lại cười vui vẻ như vậy?"

Giang Tề vô tình nhìn thấy nụ cười trên mặt anh trai.

Giang Phóng sờ khóe miệng của mình, lại nở nụ cười: "Có thể là vì gặp được một người không ra bài theo kịch bản, có chút thú vị."

Hài hước nhất là trước đó bọn họ có thể nói chuyện mấy ngày liền trong trạng thái "râu ông nọ cắm cằm bà kia", đã vậy còn không cảm thấy có chút trật nhịp nào, đây là lần đầu tiên anh gặp phải chuyện như thế này.

Giang Tề: "Là ai vậy, không ngờ lại có thể khiến anh lau mắt mà nhìn, người đó nhất định là rất lợi hại, nhưng em cảm thấy chắc chắn anh ta không lợi hại bằng anh hai."

Hiện tại ở trong lòng Giang Tề, anh trai nhà ai cũng không thể sánh bằng anh trai nhà mình.

Giang Phóng: "Biết đâu được, bây giờ anh cũng cần phải ngẫm lại."

Lúc này, trùng hợp loa phát thanh nhắc nhở hai người rằng đã đến giờ lên máy bay.

Giang Phóng cất điện thoại, không định trả lời hắn ngay bây giờ, anh cầm lấy balo của mình: "Đi thôi."

Giang Tề vội vã đuổi theo.

Nửa tiếng sau, hai người lên máy bay thành công, cho đến lúc ngồi xuống thì Giang Tề vẫn còn không ngừng lướt điện thoại.

Không phải cậu lướt của bản thân mà là của Giang Phóng.

Đến khi Giang Phóng bảo cậu tắt máy thì cậu mới buông điện thoại xuống với vẻ mặt thỏa mãn.

Dù mấy người đó có si mê quỳ liếʍ ghê gớm hơn nữa thì có thể làm được gì, anh hai là của một mình cậu!

Trình Tứ không nhận được hồi âm của Giang Phóng thì cũng không sốt ruột, hắn mở Weibo của Giang Phóng một cách thuần thục.

Kỷ lục trên Weibo của Giang Phóng vẫn đang liên tục cập nhật, không ngừng sáng tạo ra kỷ lục mới.

Khu vực bình luận của anh bị fan hâm mộ xem như phòng chat, hiện tại đã có mấy triệu bình luận, cũng rất hiếm thấy.

Trình Tứ lướt lướt, nhìn thấy có một số fan đang hỏi khi nào Giang Phóng xin siêu thoại, cô ấy còn nói rằng đã chuẩn bị mấy acc phụ, nóng lòng muốn đi đua top cho anh.

Cũng có người hỏi chừng nào Giang Phóng định nhận đại ngôn, ví tiền của cô đã không thể đợi được nữa, vân vân và mây mây.

Mãi về sau hắn mới lướt được thông tin mà mình muốn.

Có người hỏi về chuyến bay của Giang Phóng và Giang Tề, nói rằng các khách khác đều đã về hết, tại sao chỉ không nhìn thấy hai người bọn họ.

Còn có người đăng hình ảnh ở sân bay lên, vào buổi chiều, sân bay chật ních người, tất cả đều là fan hâm mộ đổ xô chạy đến sau khi nghe tin, cùng với đủ loại thợ chụp ảnh thuê và streamer, nhưng đợi đến khi các khách mời khác đã đi hết mà cả hai vẫn không xuất hiện.

Sau đó bọn họ mới biết được, hai người không ngồi chuyến bay lần này, có nhân viên nội bộ tiết lộ rằng bởi vì Giang Phóng có việc phải làm nên cả hai vẫn còn ở lại đó.

Chuyện này gây ra náo loạn không hề nhỏ, một vài người chụp ảnh thuê vì đi một chuyến công cốc nên đã trút giận ngay tại chỗ, khiến các fan không hài lòng, thi nhau chỉ trích kẻ đó.

Bởi vì không tra được thông tin về chuyến bay của cả hai nên mọi người đều cho rằng bọn họ sẽ qua đêm ở chỗ ghi hình, vậy nên những người này mới thay đổi mục tiêu.

Trình Tứ nghĩ, với sự thông minh của Giang Phóng, chắc hẳn anh sẽ biết là có người điều tra thông tin chuyến bay của hai người, cho dù ngày mai trở về thì vẫn sẽ bị chặn đường như cũ.

Khả năng cao là anh và Giang Tề đã mua vé ở sân bay, và hiện đã lên máy bay.

Vì vậy, việc không trả lời tin nhắn của hắn cũng là điều bình thường.

Trong lúc chờ đèn giao thông, Từ Kiệt Lượng nhìn Trình Tứ vẫn đang xem điện thoại thông qua kính chiếu hậu, hỏi: "Trình tổng, nghe nói Weibo của Giang Phóng tăng mấy triệu người theo dõi chỉ sau một đêm, chắc bây giờ cậu ấy đã nổi tiếng rồi đúng không?"

Trình Tứ không ngẩng đầu lên: "Trước khi tăng người theo dõi thì cũng đã nổi tiếng rồi."

Từ Kiệt Lượng: "Đúng đúng đúng, cậu ấy thật là lợi hại, tôi cũng đang xem chương trình của cậu ấy, nhưng nghe nói hiện tại cậu ấy còn chưa debut, nếu cậu ấy debut thì chắc là sẽ có rất nhiều thương hiệu tìm đến hợp tác."

Trình Tứ khẽ cau mày: "Chưa chắc."

Từ Kiệt Lượng: "Hả?"

Anh ta chỉ muốn tìm chủ đề trò chuyện với Trình tổng mà thôi, nhằm kéo gần mối quan hệ cấp trên cấp dưới hơn, không ngờ Trình tổng sẽ trả lời một cách nghiêm túc như vậy.

Trình Tứ: "Hiện tại Giang Phóng chỉ mới nổi tiếng thôi, tuy có lưu lượng lớn nhưng cũng có nhiều nhân tố không chắc chắn, thậm chí cậu ấy còn chưa mở siêu thoại, chưa tạo cho người hâm mộ tâm lý lệ thuộc một cách đầy đủ, chờ sau khi chương trình ghi hình xong, nếu cậu ấy không có các cơ hội lộ diện khác thì người hâm mộ có thể rời đi bất cứ lúc nào."

Từ Kiệt Lượng nghĩ thầm, bây giờ anh còn biết cả siêu thoại nữa à.

Đây có còn là Trình tổng mà anh ta biết hay không?

Có vẻ như từ khi biết đến Giang Phóng, Trình tổng đã không còn là Trình tổng mà anh ta biết nữa rồi.

Trình Tứ bị mở chế độ máy hát: "Độ nổi tiếng của cậu ấy vẫn chưa ổn định, fan hâm mộ có thể bỏ chạy bất cứ lúc nào, việc cậu ấy nên làm bây giờ không phải nhận đại ngôn thương mại mà là củng cố fan hâm mộ, nhưng chắc là cậu ấy còn chưa có suy nghĩ này."

Từ Kiệt Lượng không ngờ tới cuối cùng còn có trường hợp quay xe, "Vì sao vậy, nếu cậu ấy đã tham gia chương trình giải trí thì chắc cũng sẽ có vài suy nghĩ chứ? Người bình thường sẽ không từ chối được cám dỗ như thế này, đây là chuyện một bước lên trời."

Trình Tứ: "Nếu cậu ấy thật sự muốn một bước lên trời, có lẽ đối với cậu ấy mà nói thì cũng không phải chuyện gì khó."

Từ Kiệt Lượng: "..."

Thế... thế mà liền khen người ta rồi?

Trình Tứ: "Nhưng có lẽ cậu ấy cũng sẽ không hoàn toàn rút lui, tôi cảm thấy cậu ấy còn có suy tính khác, chỉ là còn chưa quyết định xong."

Từ Kiệt Lượng: "Làm sao anh biết được?"

Trình Tứ: "Trực giác."

Từ Kiệt Lượng: "..."

Hay cho một câu trực giác!

Nếu anh ta mở miệng khen thì có nịnh quá không ta?

Suy đoán của Trình Tứ về cơ bản là chính xác.

Giang Phóng đúng là lâm thời mua vé máy bay, tuy không có giảm giá nhưng ưu điểm ở chỗ sẽ không bị ống kính theo dõi (*), bọn họ cũng không nóng vội, hành trình liền cứ đi một cách chậm rì.

(*) Ống kính theo dõi [跟拍 / Following shot]: Là một phương pháp chụp ảnh, quay phim trong đó máy ảnh phải chuyển động theo đối tượng được chụp.

Lúc xuống máy bay đã là mười hai giờ đêm.

Cuộc sống về đêm ở thành phố Hải cũng rất phong phú, trở lại thành phố, đâu đâu cũng thấy ánh đèn neon rực rỡ sắc màu, ám chỉ rằng cuộc sống về đêm của giới trẻ chỉ vừa mới bắt đầu.

"Hôm nay hai cậu đi đường chắc cũng mệt lắm rồi, tối nay cứ về nghỉ ngơi thật tốt, ngày mai chúng ta sẽ nói chuyện khác sau." La Vĩ Kỳ liếc nhìn Giang Tề và Giang Phóng ngồi ở ghế sau rồi nói.

Giang Tề vẫn còn rất sung sức, cậu đã ngủ suốt chuyến bay, bởi vì gần đây môn toán có tiến bộ không tệ nên Giang Phóng không bắt cậu làm bài nữa, học tập cũng phải kết hợp với thư giãn thì mới tốt.

Giang Phóng đặt nón lên trên mặt, dựa lưng vào ghế ngồi, chỉ có thể nhìn thấy đường xương quai hàm ưu việt của anh.

La Vĩ Kỳ không nhìn thấy biểu cảm của anh, đoán rằng anh đã rất mệt.

Nhưng mệt cũng là chuyện hiển nhiên, trong tập hai lần này, Giang Tề bị ép làm streamer học tập, tất cả mọi việc đều do Giang Phóng làm.

Những công việc nặng nhọc đó, nếu để Giang Tề làm thì chắc chỉ cần một ngày thôi là đã có thể biến cây cải thìa này trở thành dưa chua, ngay cả khách mời của mấy nhóm khác cũng phải thay phiên nhau làm trong mấy ngày đó.

Anh ta đã xem quá trình cải tạo nhà trong vòng ba ngày của tập hai, vì ngôi nhà đó, Giang Phóng thật sự là quá cực khổ.

Sau khi đưa hai người đến tiểu khu, La Vĩ Kỳ và trợ lý liền rời khỏi.

Ngày mai được nghỉ ngơi, không cần phải chạy show, thỉnh thoảng Giang Tề sẽ lén che mặt rồi chạy ra ngoài chơi.

Lần này, khi nhìn thấy khuôn mặt đầy uy nghiêm của anh trai, cậu thậm chí còn không dám nghĩ đến trong đầu, chỉ muốn làm một bé ngoan theo bản năng.

Sau khi tắm rửa xong, trước khi về phòng, Giang Phóng còn dặn dò cậu một câu: "Lên giường rồi thì đừng xem điện thoại, đi ngủ sớm một chút."

Giang Tề: "Ồ."

Sáng sớm hôm sau, Giang Phóng dậy muộn hơn bình thường một tiếng đồng hồ, nhưng anh vẫn kiên trì chạy bộ nửa tiếng trong công viên của tiểu khu.

Thời tiết gần đây càng ngày càng nóng, nhiệt độ trung bình của thành phố Hải bắt đầu tăng lên 33 độ, mặt trời ló dạng sớm hơn, cũng có ít cụ già tản bộ ở công viên vào buổi sáng hơn.

Khi Giang Phóng chạy bộ xong, đang đi về căn hộ thì điện thoại bỗng vang lên một lần.

.: Chào buổi sáng.

Giang Phóng thầm nói, người này vẫn còn chưa biết áσ ɭóŧ của bản thân đã bị rớt (*) ư, sao còn có thể chào buổi sáng với anh một cách tự nhiên như vậy.

(*) Rớt áσ ɭóŧ [掉马甲]: Trong cộng đồng viết lách, áσ ɭóŧ dùng để chỉ bút danh của tác giả, một tác giả có thể có nhiều áσ ɭóŧ. Rớt áσ ɭóŧ chính là việc bị độc giả phát hiện bút danh này. Trong truyện, ý nghĩa của rớt áσ ɭóŧ cũng tương tự như thế, chỉ danh tính, thân phận. Rớt áσ ɭóŧ nghĩa là bị người ta phát hiện ra một thân phận khác của mình.

Giang Phóng: Chào buổi sáng.

Giang Phóng: Tôi vừa xuống máy bay lúc nửa đêm hôm qua.

.: Tôi biết.

Giang Phóng: Chín dấu chấm câu là acc chính, vậy Tiểu Vũ Tiểu Vũ Phải Kiên Cường là acc phụ của anh?

.: Là Weibo của em gái tôi.

.: Lần trước tôi có nói với cậu, lúc nhỏ em gái tôi từng bị lạc mất.

Giang Phóng nhướng mày, anh gặp được cao thủ rồi sao?

.: Sao vậy?

Giang Phóng: Người tôi thêm bạn tốt không phải là em gái anh sao?

.: Hai triệu đó là tiền tiêu vặt tôi cho nó.

Giang Phóng: ...soga.
« Chương TrướcChương Tiếp »